Giang Vũ Mạt   khả năng bởi vì   tương lai mà như biến trở thành  khác.
Vừa nhắc đến Đoạn Dã, dù cô  giả bộ  thèm để ý đến  thì sự ngượng ngùng  khuôn mặt vẫn  cẩn thận tràn  ngoài.
Cô ném con búp bê  tay về phía Nhan Tình, gò má vốn dĩ trắng noãn giờ đây  đỏ ửng cả lên, “Câu   lung tung.”
Ba  đùa giỡn ầm ĩ một trận, dù đang mở điều hòa nhưng vẫn  một lớp mồ hôi mỏng. Tâm tư của Nhan Tình  trở về quyển tiểu thuyết mà nhân vật nam nữ chính đang kích tình b.ắ.n  bốn phía , thấp giọng hỏi Giang Vũ Mạt : “Cho đứa nhỏ  giải thèm một chút  mà, Vũ Mạt,  với Đoạn ca…nắm tay ?”
Tôn Mộng Đình giả bộ tức giận mắng mỏ: “ Cậu đang xem thường Đoạn ca đấy ?”
Giang Vũ Mạt: “...”
Nắm tay , thật đúng là  , nhưng nếu   thì  vẻ như Đoàn Dã  nhát gan…
Trời đất chứng giám,  khi lên cấp ba, Giang Vũ Mạt quả thật   suy nghĩ gì với Đoạn Dã, cũng  dám .
Trong ba năm cấp hai*, cô đều sống  mí mắt của chú nhỏ, về yêu sớm ? Đương nhương cô  dám . Đối với Đoàn Dã, ấn tượng khi  của cô  sâu lắm, chỉ nhớ  lúc lên lớp thì   giảng, chỉ lo ngủ,  ai trong lớp dám trêu chọc ,  giờ học dù  ồn ào đến như thế nào  nữa nhưng chỉ cần  đang ngủ trong lớp thì lấy   trung tâm trong phạm vi vài mét,   đều sẽ cố gắng hết sức thả nhẹ bước chân.
* Ở Trung Quốc, cấp hai chỉ  ba năm (tiểu học  học 6 năm từ lớp 1 đến lớp 6)
Đoàn Dã như kiểu trời sinh là   một loại khí chất… là loại  cho   sợ hãi.
Chớ  chi là những lời đồn về ,  một   đánh với mấy  đều  sợ, cũng sẽ  để thua.
Trong mắt  lớn, cái danh xưng lão đại gì đó ngây thơ đến nỗi  thể ngây thơ hơn, cũng vô cùng buồn .
 dùng để đe dọa mấy học sinh cùng tuổi thì dư dã.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/doi-thu-cua-nam-chinh-la-moi-tinh-dau-cua-toi/chuong-7.html.]
Lúc cấp hai, cô với Đoạn Dã đều là những học sinh  chú ý trọng điểm, hai  qua  cũng   thiết gì.
 đến năm cuối cấp hai, Đoàn Dã   đổi, trở nên thích mượn đồ vật của cô,  đôi khi mượn thước kẻ,  đôi lúc mượn cục tẩy, bút … Hai  cũng dần  thuộc hơn, cô  quen với việc  tỏ tình nhưng lúc Đoạn Dã tỏ tình cô cũng  ngạc nhiên.
Ở Ninh Thành  đê,  nhiều  đều thích tản bộ bên cạnh bờ đê.
Ngày hôm đó,  bạn học hẹn cô, cô tưởng rằng ai đó hẹn  dạo cửa hàng văn phòng phẩm,  ngờ tới  hẹn cô  là Đoạn Dã,  mua cho cô một cốc sữa socola,  đó mang cô  về hướng bờ đê.
Cũng  kỳ quái, kỳ thật từ nhỏ đến lớn tính tình của cô  thể  là  chút tùy tiện, nhưng một  phương diện cô   cẩn thận.
Nếu như   khác phái hẹn cô  đến bờ đê, cô chắc chắn sẽ nhã nhặn từ chối.
 đó là Đoạn Dã…
Trong nhận thức của cô, Đoạn Dã   loại  cướp gà trộm chó.
Cậu   giống  , nhưng tuyệt đối   loại  hạ lưu.
Cô cũng  ngốc, lúc  thấy Đoạn Dã cũng  ý thức  tâm tư của , nhưng lúc  thấy  , “Giang Vũ Mạt, tớ  thích ”, cô cũng  chút kinh ngạc.
Cô  hỏi  vì   thích .
Mà là trực tiếp lắc đầu,  một câu  cho  khác   nên   , ba  tớ  cho tớ yêu đương.
Bây giờ nghĩ , cô cảm thấy chính  cũng  một chút tâm tư nhỏ, đến cả chị em  thiết Nhan Tình cũng  như , Nhan Tình , cô đem nồi ném cho ba   để từ chối Đoạn Dã, dù  Đoạn Dã cũng  thể  mấy câu EQ thấp kiểu “Cậu đừng để ý đến ba  của ” như  .
Câu từ chối của cô nhưng  kiểu  cho Đoạn Dã  tiếp tục thích cô, dù  cô cũng   mấy câu cự tuyệt trực tiếp như “Thật xin , tớ  thích ”