5、
Chớp mắt nghiệp cấp ba, thuận lợi đỗ Đại học Chính Pháp.
Để chúc mừng, bác gái một bàn lớn món ngon.
Bác trai mở một chai rượu trắng cất lâu, hỏi nếm chút .
cũng thử nhưng ngại dám mở miệng.
Bác gái đợi lấy ba cái chén , bắt đầu rót rượu.
“Con là con gái, khi còn ở nhà thì uống chút cũng , một là nếm vị, hai là chịu bao nhiêu. Sau ngoài học, tự chăm sóc .”
“Hôm nay vui, em cũng uống với hai chút.”
Em gái cũng đòi uống: “Con cũng chúc mừng chị.”
Bác gái bảo trẻ con uống rượu, bác trai dùng đầu đũa chấm một giọt cho em nếm, ai dè cay đến lè lưỡi, vội ôm ly nước trái cây tu một .
Bác trai nâng ly, vội nâng bằng hai tay, cụng với bác.
nhấp một ngụm thật nhỏ, một luồng nóng rát từ gốc lưỡi chạy thẳng xuống dày.
Bác gái gắp cho một miếng chân giò kho, bảo ăn lót bụng, uống mà ăn uống.
Uống xong một chén, bác gái hỏi thêm nữa .
cảm thấy chỉ ngà ngà còn chịu nên gật đầu.
6、
Về uống nhiều, liền mở lòng mà chuyện.
“Bác trai bác gái, con khi con đến nhà, gây thêm phiền phức cho hai bác. Con thật sự cảm kích vì hai bác nhận nuôi con. Con sẽ cố gắng học, tìm công việc , kiếm tiền báo đáp hai bác.”
Bác trai đặt chén xuống bàn cái cộp: “Chúng đón con về để con báo đáp. Nhà giàu , nhưng ăn uống chẳng thiếu, bọn cũng lương hưu.”
“Con nhất định học thật , nhưng vì bọn , mà là vì chính con.”
“Đến trường, học những gì con học, tìm công việc mà con thích . Trong trường gặp cơ hội thì quen bạn trai cũng .”
Team chuyên làm truyện linh dị, mọi người hãy theo dõi để cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất nhé
“Đừng gánh nặng gì cả, chuyện lưng bọn chỗ dựa.”
“Nếu tương lai con thật sự thành đạt, thì hãy giúp đỡ những cần giúp, như là đủ.”
Em gái cũng lấy một cái hộp, bên trong đầy những ngôi giấy và hạc giấy.
“Chị, những cái đều là em tự tay gấp, mỗi cái đều lời chúc em cho chị.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/doi-lai-cong-bang-cho-em-gai/chuong-2.html.]
“Chị mang theo khi lên trường nhé, nhớ em thì thả một con lên trời, nó sẽ mang nỗi nhớ của chị đến với em.”
ôm cái hộp, mũi cay xè, chỉ gật đầu liên tục.
Bác trai thấy mắt đỏ lên, xoa đầu , đầy ẩn ý sang bác gái.
Bác gái lẽ vì uống rượu, mặt phừng đỏ, cất tiếng :
Thật , bác giấu gì cả. Lúc con mới đến, bác đúng là vui. bác giận con, là do bác trai con bàn với bác một tiếng mà mang con về, bác giận chuyện đó.”
“ chuyện của con, bác đau lòng lắm. Khi đó bác chấp nhận con .”
“Bác vì mấy ngày đầu thái độ của bác , giữa chúng vẫn còn đôi chút xa lạ. thời gian lâu như , con là đứa trẻ ngoan, bác hết cả. Bác thật lòng coi con là nhà.”
“Hi vọng con thể tha cho thái độ ban đầu của bác, cũng thể thật sự xem bác như nhà.”
Nghe đến cuối, cảm động đến mức nước mắt nước mũi hoà thành một mớ.
kịp lau, mơ hồ : “Bác gái, con bao giờ trách bác cả… Con từ lâu xem bác là nhà … Con chỉ sợ bác chê con… Giờ bác chê, con… con vui lắm…”
Vì quá xúc động, ngửa đầu một cạn sạch ly rượu mặt, cay đến mức ho sặc sụa.
Em gái “tưng tưng tưng” chạy lấy giấy, “tưng tưng tưng” chạy về, kiễng chân lau mặt cho .
Bác gái cũng xúc động ôm lấy .
“Bác sợ con trách bác. Bác chuẩn của hồi môn cho con. Bác thật sự coi con như con gái ruột. Nếu con chê… thì gọi bác một tiếng ‘’ .”
“òa” một tiếng, đến gần như thở nổi.
Cả đời quên cảm giác khi đó.
quỳ “phịch” xuống đất, dập đầu ba cái, gọi: “Ba! Mẹ!”
“Con gái ngoan, mau dậy.”
Rồi ôm chầm lấy em.
“Em gái!”
“Chị!”
Ký ức cuối cùng của , chính là vì xúc động.
Sau đó men rượu dâng lên, chẳng nhớ rõ gì nữa.
Chỉ nhớ sáng hôm tỉnh dậy, giường, em ôm c.h.ặ.t t.a.y , ngủ bên cạnh .
Nếu đây là mơ, mong đừng bao giờ tỉnh .