Đồ Tể Chia Thịt - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-10-26 02:25:13
Lượt xem: 1,015
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Miếu Quan Âm nhỏ, còn vô cùng cũ nát.
3 năm , đến miếu Quan Âm cúng bái vẫn còn đông, đồ cúng bái cũng nhiều.
mấy năm thiên tai , dân làng sống còn khó khăn, căn bản thời gian đến miếu Quan Âm cúng bái.
Ông nội trải chăn sàn, phụ bà nội dọn dẹp miếu Quan Âm.
Đến tối, thấy một tiếng hét kinh hãi, là giọng của Trần Vĩnh.
Miếu Quan Âm cách nhà xa, giật bật dậy, ông nội, bà nội cũng tỉnh giấc.
06
Dưới ánh trăng, rõ khuôn mặt của ông nội, khóe miệng ông đang khẽ nhếch lên, rõ ràng là đang .
Bà nội và ông nội : "Chúng về nhà thôi."
Ông nội : "Đợi thêm chút nữa, trời sáng hẵng về."
: "Ông ơi, chú họ con còn sống ?"
Ông nội : "Ngủ nhanh, trẻ con đừng hỏi nhiều."
Trời tờ mờ sáng, dân làng đến gõ cửa: "Trưởng làng, xảy chuyện lớn , Trần Vĩnh c.h.ế.t , c.h.ế.t đuối sông."
Ông nội khoác vội cái áo, mở cửa bước : "Chuyện xảy khi nào?"
"Sáng nay, trong làng sông bắt cá, thì thấy xác của Trần Vĩnh."
Ông nội : "Đi mau."
Sau khi ông nội , bà nội miệng ngân nga điệu nhạc, tâm trạng .
Bà thu dọn xong đồ đạc, : "Phúc Tử, chúng về nhà."
Bà nội dắt về nhà, đồ đạc trong nhà gì đổi, chỗ kỳ lạ duy nhất, chính là cái ngạch cửa trong nhà biến mất.
xổm xuống, chỗ ngạch cửa, giống như là cưa .
Hồi nhỏ ghét nhất là ngạch cửa, chú ý là sẽ vấp ngã.
với ông nội mấy , bảo ông cưa ngạch cửa , nhưng ông đồng ý.
Ông ngạch cửa thể ngăn tà ma nhà, thể cưa.
Trần Vĩnh c.h.ế.t , xem.
Nhân lúc bà nội đang nấu cơm, lén chạy bờ sông.
Người trong làng đều đang tập trung ở bờ sông, chen lên phía .
Chỉ thấy xác của Trần Vĩnh đang nổi mặt sông, mặt úp xuống nước.
Nghe lớn tuổi , c.h.ế.t đuối sông oán khí nặng, dân làng cũng dám mạo vớt xác Trần Vĩnh.
Trương Cường : "Trưởng làng, giờ đây?"
Ông nội tỏ khó xử, : "Đi mời vớt xác."
Thím Trương : "Trưởng làng, cái năm thiên tai đói kém , gì còn vớt xác, theo thấy, chuyện vẫn nên để trai nó lo, gã đồ tể họ Trần vẫn còn sống mà."
", để gã đồ tể họ Trần lo."
Trong đám đông, tiếng vọng : "Trưởng làng, trong nhà Trần Vĩnh vẫn còn lương thực, nó c.h.ế.t , lương thực đó thì ?"
" đó, lương thực đó ?"
"Hai em chúng nó là ác bá trong làng, ngày thường bắt nạt chúng ít."
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
"Số lương thực đó là của chúng ."
"Chia lương thực!"
", chia lương thực!"
Người trong làng, ai nấy đều bàn chuyện chia lương thực.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/do-te-chia-thit/chuong-4.html.]
Ông nội rít một thuốc, nhả khói , ông : "Trần Vĩnh tuy c.h.ế.t , nhưng gã đồ tể họ Trần vẫn còn sống, đến lượt chúng chia lương thực, giải tán ."
Ông nội xong, dân làng đều xì xào bàn tán, nhưng ai dám lớn tiếng.
Một lúc , cũng giải tán.
Ông nội dắt về nhà, nhưng nửa đường, ông : "Phúc Tử, con về nhà ."
Ông nội xong, liền về hướng Tây, đó là đường đến nhà chú họ .
lén lút theo .
Ông nội nhà kho, ông tự chuyện với cái hầm: "Xuân Long, Trần Vĩnh c.h.ế.t , con thể yên tâm ."
Ông nội dứt lời, liền thấy một bàn tay thò từ miệng hầm, chú họ từ trong hầm bò , vết đốm tử thi cổ chú lan lên đến mặt.
Cả chú toát vẻ âm u, quỷ dị.
Vậy mà ông nội hề sợ hãi.
Chú họ : "Chú, thầy lang ? Không chú , tìm thầy lang chữa mắt cho con ?"
Đôi mắt đang nhắm của chú họ đột nhiên mở , mắt chú thối rữa, bên trong còn giòi đang bò.
sợ c.h.ế.t khiếp: "Ông ơi, chạy mau!"
dứt lời, chú họ liền lao , chú siết chặt cổ , nhấc bổng lên.
Ở cách gần như , thể rõ giòi đang bò trong tai chú họ, hơn nữa chú còn bốc mùi hôi thối rữa.
Ông nội lo lắng : "Xuân Long, Phúc Tử là cháu của con mà! Chú tìm thầy lang cho con , ông đang ở bờ sông kìa, chú đưa con ."
07
Cổ của chú họ cử động một cách cứng nhắc, chú : "Ông đưa ."
Ông nội với vẻ mặt đầy lo lắng, ông hiệu cho đừng gì.
Ông nội : "Được, chú đưa con ."
Bờ sông chỉ cái xác c.h.ế.t Trần Vĩnh, gì thầy lang, ông nội đang dối.
Mặc dù sợ, nhưng vẫn tin tưởng ông nội.
Suốt dọc đường, chú họ cứ lẩm bẩm, mắt chú Trần Vĩnh cho mù, chú xẻo thịt chân gã đồ tể họ Trần, Trần Vĩnh phát hiện, Trần Vĩnh g.i.ế.c chú , chú tìm Trần Vĩnh báo thù.
Trong lòng chấn động, chú họ mà xẻo thịt chân gã đồ tể họ Trần?
Miếng thịt ông nội mang về tối hôm đó, là của ai?
Không lẽ là của gã đồ tể họ Trần?
Trong lòng dâng lên một cảm giác buồn nôn.
Đến bờ sông, xuống , xác của Trần Vĩnh biến mất.
Chú họ thả xuống, chú cáu kỉnh : "Thầy lang ?"
Chú họ dứt lời, liền thấy một bóng từ trong rừng cây bước , đến gần mới nhận đó là Trần Vĩnh.
Cổ của Trần Vĩnh nổi đầy gân xanh, mặt sưng vù, bốc mùi hôi thối.
Chú họ một cách cứng nhắc, chú nhận sự tồn tại của Trần Vĩnh.
Ông nội vẫy tay về phía , hiệu qua đó, cẩn thận từng bước qua.
Ông nội ôm chặt lấy , ông : "Trần Vĩnh g.i.ế.c thầy lang ."
Ông nội dứt lời, chú họ như phát điên, lao về phía Trần Vĩnh.
Hai vật lộn , c.ắ.n xé lẫn , âm thanh phát từ cổ họng họ vô cùng rợn .
Ông nội bịt mắt , vội dắt về nhà.
Về đến nhà, ông nội : "Nhanh, bà lấy ít tro đáy nồi, mượn con d.a.o nhà gã đồ tể họ Trần về đây."