Đồ Tể Chia Thịt - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-10-26 02:24:54
Lượt xem: 1,045
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trần Vĩnh, em trai của gã đồ tể, đột nhiên túm lấy cổ áo ông nội : "Làm ? Có ông sai thằng khốn Lưu Xuân Long đó ?"
"Lưu Xuân Long trốn !"
"Chắc chắn là ông, sai Lưu Xuân Long đ.á.n.h ngất em trai từ phía , xẻo thịt chân nó."
Ông nội : " ."
Người trong nhà xúm can ngăn, lúc mới kéo Trần Vĩnh .
Trần Vĩnh : "Lưu Xuân Long là cháu ông, nó chạy , ông trả nợ."
Trần Vĩnh như một con ch.ó điên, c.ắ.n chặt lấy ông nội .
Ông nội : " , đừng vu oan cho khác."
Ông nội móc từ trong túi một lọ thuốc, đặt lên bàn, ông : "Thuốc cầm máu, mau sang làng bên mời thầy lang ."
Ông nội xong câu đó liền kéo rời .
Ông vội, chạy mới theo kịp.
Ông nội dẫn đến nhà chú họ .
Cổng nhà chú mở toang, đồ đạc trong sân cũng ít.
Ông nội ở cổng gọi một tiếng: "Xuân Long."
Không ai trả lời.
Ông nội liền bước sân, theo .
Nhà chú họ chỉ hai gian nhà đất nhỏ, một gian để ở, gian còn để đồ.
cùng ông nội nhà, cửa sổ nhà chú nhỏ, ánh sáng trong phòng kém.
Trong nhà còn mùi ẩm mốc.
Ông nội thấy trong nhà , nhà kho.
Từ nhỏ mũi thính, ngửi thấy một mùi hôi thối nồng nặc.
Trong nhà kho một cái hầm, miệng hầm đang đậy hờ.
Mùi hôi thối khó ngửi , hình như là từ miệng hầm bay .
: "Ông ơi, nhà kho hôi quá."
Ông nội bốn phía, sắc mặt sa sầm, ông đột nhiên bế xốc lên, sải bước ngoài.
Chưa kịp để phản ứng, ông nội bế đến cửa nhà kho.
Mắt vẫn đang dán chặt cái hầm.
Đột nhiên, từ miệng hầm thò một bàn tay.
giật nảy , định hét lên, ông nội dùng tay bịt miệng .
Ông nội cứ thế bế , chạy một mạch về đến cổng nhà.
Trán ông nội lấm tấm mồ hôi lạnh, ông đưa nhà, bà nội đang ở trong bếp nấu cơm.
Ông nội : "Sắp xảy chuyện lớn ."
Bà nội đặt việc trong tay xuống, cau mày hỏi: "Chuyện lớn gì?"
Ông nội : "Xuân Long e là xảy chuyện ."
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
: "Không thể nào, con thấy chú họ ở trong hầm, nãy con còn thấy chú thò tay mà."
hiểu, tại ông nội cho ?
Ông nội gì, bà nội : "Oan đầu nợ chủ, chuyện liên quan đến nhà . Lúc Xuân Long còn sống, chúng cũng hại nó."
Bà nội dứt lời, liền thấy tiếng bước chân, chỉ thấy chú họ tay cầm một cây gậy gỗ, sân nhà , chú dường như mù hẳn.
Dáng của chú họ vô cùng kỳ quái, cứng nhắc, và còn thấy cổ chú vài vết đốm tử thi.
Ông nội lập tức bước xuống khỏi giường đất, ông : "Bà cài cửa cho kỹ, ngoài."
Ông nội ngoài, bà nội đóng cửa , bên bậu cửa sổ , sợ chú sẽ hại ông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/do-te-chia-thit/chuong-3.html.]
Chú họ : "Chú, con thấy gì nữa, chú đưa con đến nhà Trần Vĩnh ."
05
Ông nội : "Xuân Long, con về nhà , chú tìm thầy lang cho con, chúng chữa mắt cho con ."
Chú họ : "Mắt? Thật sự chữa khỏi ?"
Ông nội : "Được, nhất định thể."
Gương mặt cứng đờ của chú họ nở một nụ , chú : "Mắt con chữa khỏi , bố con sẽ đón con lên thành phố, đúng chú?"
Ông nội đầu liếc , ông : " ."
Ông nội thêm vài câu dễ , chú họ mới chịu rời .
Sau khi chú họ , ông nội mới nhà.
Ông phịch xuống ghế, thở hổn hển, ông nội chú họ dọa cho hề nhẹ.
Bà nội : "Rốt cuộc là chuyện gì?"
Ông nội : " , nhưng đoán là Trần Vĩnh hại Xuân Long."
Ông nội dứt lời, liền thấy tiếng ồn ào ngoài sân.
Trần Vĩnh dẫn theo mấy đến nhà , còn một hàng xóm hóng chuyện.
Trần Vĩnh hét lớn: "Cút đây."
Ông nội thở dài, ông bước ngoài, và bà nội cũng theo.
Ông nội : "Cậu loạn cái gì ?"
Trần Vĩnh : " cả , tối hôm qua ông mang về một miếng thịt, chính là ông hại trai ."
sững vài giây, tối hôm qua, ông nội đúng là mang về một miếng thịt.
Ông nội : "Đó là thịt thỏ, là thịt thỏ Xuân Long đưa cho ."
Trần Vĩnh gầm lên: "Thịt thỏ? Đó rõ ràng là thịt chân trai ."
Trần Vĩnh : "Ông bồi thường cho trai , cái sân , căn nhà đưa cho ."
Đây rõ ràng là ăn cướp giữa ban ngày.
Ông nội về phía dân làng, một ai lên tiếng bênh vực ông.
Ông nội : "Trần Vĩnh, sắp gặp đại họa , Xuân Long đang tìm đấy."
Trần Vĩnh ông nội , sắc mặt lập tức đổi, lộ rõ vẻ sợ hãi.
gã cố tỏ bình tĩnh: "Nó dám tìm ? còn đang tìm nó đây."
Trần Vĩnh chịu bỏ qua, bà nội nhà, cầm con d.a.o phay , bà : "Cút, cút khỏi nhà tao."
Ông nội cản bà , Trần Vĩnh thấy bà nội cầm dao, gã lùi mấy bước.
Gã : "Bà nghĩ bà cầm d.a.o phay là sợ bà chắc?"
Ông nội giật lấy con d.a.o từ tay bà, ông : "Chúng dọn ."
Bà nội sững vài giây: "Đồ hèn hạ, vô dụng."
Bà nội nhà, ông nội : "Cho chúng chút thời gian, khi trời tối nhất định chúng sẽ dọn ."
Trần Vĩnh nở nụ đắc ý, gã : "Coi như các điều."
Trần Vĩnh dẫn rời , đám hóng chuyện cũng giải tán.
Trong nhà chỉ còn ba chúng , ông nội : "Căn nhà cho nó, nó tự tìm đường c.h.ế.t, cũng đành chịu."
Bà nội gì, coi như là ngầm đồng ý.
Ông nội, bà nội bắt đầu thu dọn đồ đạc, mà mơ mơ hồ hồ, chẳng hiểu gì cả.
: "Ông ơi, chúng dọn ạ?"
Ông nội : "Đến miếu Quan Âm ở tạm mấy hôm ."
Ông nội, bà nội chỉ mang theo một ít đồ đạc đơn giản, vội vã dẫn rời .