Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

[ĐM] Tôi làm nông trong game kinh dị - Chương 14: Phó bản 1 – Gạo và khoai tây.

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-05-07 07:25:03
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Sao rồi?”

“Bọn họ chẳng nói gì về việc đã xảy ra trong căn phòng đó. Tên tóc đỏ kia chỉ khuyên kẻ còn lại là đừng làm chuyện ngu xuẩn khiến mình nổi bật hơn thôi.” Kẻ đáp lời buông tay xuống khỏi chiếc bông tai hình xoáy ốc, lắc đầu với nhóm đồng bọn.

“Uổng phí cả một lần sử dụng [Tai nghe của kẻ trộm] mà chẳng nhận được tin tức hữu ích gì, đúng là...” Những kẻ khác trong nhóm than vãn, lắc đầu tỏ vẻ tiếc hận. Nhưng người sử dụng vật phẩm nghe lén lại lắc đầu: “Không, ngược lại chúng ta đã thu được thông tin khá hữu ích.”

“Sau này hạn chế tiếp xúc hoặc xung đột với nhóm hai người đó, nếu không có thể chúng ta sẽ phải đối phó với một kẻ khá nguy hiểm đấy.”

Nhóm của hắn ta sững sờ, đồng thanh hỏi: “Kẻ nguy hiểm nào cơ? Xu tỷ nói vậy là sao?”

Đáp lại bọn họ là một ánh nhìn phức tạp, người được gọi là Xu tỷ đưa tay xoa chiếc bông tai bên trái, hạ tông giọng: “Ý tôi là...Tân Ngụy. Các cậu hẳn phải biết rõ, hầu hết những kẻ gọi là Tân Ngụy đều nguy hiểm, dù ít hay nhiều.”

***

Tịnh Vân ăn sáng xong thì đi xem căn phòng ngủ mà bản thân được sắp xếp vào.

Mở cánh cửa to lớn bất thường ra, đập vào mắt cậu là một căn phòng sáng sủa và sang trọng. Nếu ví căn phòng ngủ cũ là cái chuồng gà, thì có lẽ căn phòng này chính là hang động xa xỉ giàu sang của những con rồng cổ xưa.

Không nói quá chút nào đâu, với kích thước của căn phòng này, Tịnh Vân nghĩ nó đủ để chứa hai con rồng khổng lồ ấy chứ.

Myfamilytwo

Trần phòng cao chạm khắc hoa văn mặt trời che lấp mặt trăng, đèn chùm pha lê tỏa ra ánh sáng ấm áp ngay cả vào ban ngày. Giường lớn bọc nhung đỏ với chân giường chạm trổ những đôi cánh đang bay cao, nội thất từ gỗ gụ, tủ áo, bàn trang điểm điêu khắc tỉ mỉ đến từng chi tiết.

Tranh sơn dầu cổ điển treo trên tường với những đường nét màu sắc hỗn loạn mà hài hòa đang diễn tả cảnh thiên thần giương cánh thống lĩnh bầu trời, thảm Ba Tư trải dưới sàn nhà mềm mại dày cộp, có khi té xuống đấy cũng chẳng thấy đau.

Cửa sổ lớn từ kính lưu ly mở ra ban công, nơi gió mang theo hương hoa từ vườn hồng bên ngoài thổi vào, thổi bay cả tấm rèm ren tung lên lả lơi như cánh bướm.

Tất cả mọi thứ trong căn phòng đều không giống nơi mà một kẻ hầu có thể ở. Nếu cứ ở mãi tại căn phòng này, liệu chúng ta có nảy sinh cảm giác ưu việt khác thường và coi khinh những người chơi khác hay không?

Không ai biết được, vì cách mỗi người phản ứng với hoàn cảnh sống của mình là mỗi khác. Nhưng Tịnh Vân cảm thấy căn phòng này không hợp thẩm mỹ của cậu lắm. Cá nhân cậu thích căn phòng nhiều cây cỏ hơn là vàng bạc trang sức.

Xem xong toàn bộ căn phòng, Tịnh Vân cũng không nán lại lâu mà nhanh chóng rời khỏi và tiến tới phòng bếp. Nếu tính thời gian thì cũng sắp tới giờ cơm trưa rồi, cậu nghĩ là mình cần phải chuẩn bị một ít món ngọt cho đứa bé kia.

Một món đồ ngọt đúng tiêu chuẩn thì nhất định phải có đường, nhưng toàn bộ tòa lâu đài này không hề có dù chỉ là một hạt đường. Vậy nên Tịnh Vân đã làm một món khác. Một món bánh gạo nướng.

Cách làm thì cũng đơn giản thôi.

Đầu tiên rang 200 gram gạo nếp với nhiệt độ tầm 120 độ C, sau đó xay nhuyễn thành bột, trộn chung với 400 gram bột gạo nếp sống và nửa thìa muối nhỏ. Việc rang gạo sẽ giúp số lượng đường đơn có trong gạo bị caramel hóa nhẹ, dậy vị ngọt, đồng thời hiện tượng Mailard cũng sẽ diễn ra, giúp đường khử trong tinh bột và axit amin trong protein của gạo phản ứng với nhau, tạo mùi thơm và làm đậm vị ngọt.

Sau đó thêm nước từ từ vào lượng bột trên, nhào đều đến khi có một cục bột ẩm, dẻo nhẹ ít dính tay là được. Kế đến dùng d.a.o sắc, quét chút dầu lên chống dính và cắt bột thành những khối chữ nhật dày 1 centimet. Bước tiếp theo, đưa những khối bột gạo trên đi hấp trong 15 phút, đảm bảo toàn bộ khối bánh đều kết dính với nhau, vì căn bản bột gạo rang rồi trộn chung với bột gạo sống sẽ có độ dai dính kém hơn dùng mỗi bột sống.

Đợi đến khi bột bánh chín, mang ra ngoài để nguội trong 20 phút rồi tiến hành nướng tiếp trong 20 phút ở nhiệt độ 150 độ C.

Kết quả sẽ cho ra những khối bánh gạo có vỏ ngoài màu vàng ruộm, giòn nhẹ ở ngoài và mềm dẻo, có chút bùi ở bên trong.

Món bánh này khá giống sự giao thoa giữa bánh mochi truyền thống và bánh nếp nướng của quê cậu. Vừa thơm vừa dẻo, ăn vào thì có chút nhạt, nhưng càng nhai lại càng đậm vị ngọt dịu của gạo nếp. Thưởng thức chung với ly trà đá lạnh thì ngon phải biết.

Sau khi làm bánh xong, Tịnh Vân đặt lên khay và đậy cloche lại. Chút nữa thôi thì người hầu sẽ mang đồ ăn lên cho đứa bé kia. Trong phòng bếp có tận 5 bếp trưởng, vậy nên Tịnh Vân chỉ phụ trách phần đồ ngọt, còn lại thì sẽ do những bếp trưởng khác làm. Việc của cậu ở đây là xong rồi.

Cậu lại không biết được rằng khi mình vừa rời khỏi nơi đó, các bếp trưởng còn lại nhìn nhau, trong mắt lóe lên một cảm xúc tàn ác.

***

Khóa kỹ cửa phòng, Tịnh Vân tiến thẳng đến phòng tắm. Xác định cửa phòng tắm cũng đã khóa chặt, cơ thể cậu biến mất khỏi đó, xuất hiện bên trong không gian.

Lôi từ trong túi áo ra vài hạt gạo nếp và 1 củ khoai tây có vỏ ngoài xấu xí, Tịnh Vân cười một nụ cười hết sức dịu dàng. Ánh mắt thiếu niên nhìn hai thứ này cứ như nhìn thấy người tình thiên cổ vậy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dm-toi-lam-nong-trong-game-kinh-di/chuong-14-pho-ban-1-gao-va-khoai-tay.html.]

Hãy để cậu đây nghiên cứu mấy loại thực vật kỳ lạ này nhé! Hihi.

Thiếu niên bước trên con đường lát đá dẫn lên căn biệt thự, nhưng khi tới nơi thì cậu không vào trong mà đi ra đằng sau căn biệt thự, nơi cậu đã tìm thấy một căn phòng còn trống xây bên cạnh các nhà kính.

Cậu đã chuyển tất cả những máy móc nghiên cứu mà cậu có vào đây, không chắc là sẽ đầy đủ và hiện đại nhất, nhưng chắc chắn là đủ để cậu nghiên cứu ra chuỗi gien, khả năng sinh trưởng, tốc độ sinh trưởng, cũng như tìm hiểu các loại sâu bệnh của cây trồng.

Vì cái cậu có là hạt giống và khoai củ, nên không thể biết các thông tin về nó thông qua phân tích cây trồng được. Chỉ còn cách là phân tích củ và hạt của nó thôi.    

Cậu đặt hai thứ mình lấy được lên bàn. Một củ khoai tây có lớp vỏ tím bầm, nhiều chỗ rỗng, cực kì xấu với một nắm gạo nếp to hơn bình thường, vỏ ngoài cũng màu tím, nổi lên những nốt sần như hạch lympho chết.

Tịnh Vân nhanh chóng đeo bao tay, khẩu trang vào, sau đó lấy nhíp, gắp một hạt gạo lên soi dưới kính lúp. Đèn chiếu nghiêng một góc, làm nổi rõ các vết rạn hình mạng nhện trên vỏ ngoài hạt gạo. Tuy các nốt sần trông khá giống mốc, nhưng thực tế lại chẳng phải mốc, mà cũng không có dấu hiệu của vi khuẩn, nấm, hay sâu.

“Kì lạ thật đấy, mình chưa thấy thứ gì kì lạ như này.” Tịnh Vân lẩm bẩm trong lúc quan sát thứ còn lại trên bàn. Cái củ khoai tây xấu xí này trước đó cậu đã từng cắt bên trong nó ra xem, và lần này khi cắt một góc nhỏ ra để quan sát lần nữa, cậu vẫn phải cảm thán vì sự kì dị của nó.

Vẫn là phần thịt khoai tái nhợt, lốm đốm những vệt đen ngoằn ngoèo như mạch m.á.u bị hoại tử như trước đó, vẫn là vài sợi khí đen bốc lên nhè nhẹ từ thịt khoai.

Tịnh Vân quan sát kỹ càng hai loại trên, sau đó cầm quyển sổ bên cạnh ghi chú nhanh:

“Màu tím đậm lan từ vỏ vào 0.2mm lớp biểu bì ngoài cùng, sau đó nhạt dần, chuyển sang màu tím tro nhạt, hơi xám. Vỏ không có mùi thối rõ rệt, nhưng khi để gần lửa thì vỏ phát ra mùi như bì cháy và hăng hắc như nhựa cháy. Bên trong củ khoai vẫn đặc, dai, nhưng có ánh tím đen khi rọi đèn UV.”

Nhưng chỉ quan sát vậy thôi là chưa đủ, nếu vẫn chưa thể phát hiện ra vấn đề dẫn đến tình trạng này của gạo và khoai thì cậu sẽ chuyển sang bước tiếp theo. Cầm lấy dao, cậu cắt khoai và gạo, đặt lát mỏng vào lam kính sau đó nhuộm tím crystal violet, đem soi dưới kính hiển vi quang học.

Việc nhuộm crystal violet giúp Tịnh Vân tạo màu cho các phần của tế bào, thứ mà thường không màu hoặc màu rất nhạt. Nếu không có bước này thì khi nhìn dưới kính hiển vi, tế bào gần như trong suốt, rất khó quan sát.

Thông qua kính hiển vi, Tịnh Vân kinh ngạc nhìn thứ đang xuất hiện trước mắt mình.

Cấu trúc mô của cả hai loại gạo và khoai chứng tỏ nó vẫn là mô của thực vật thật, nó có vách tế bào, cũng có lục lạp nhưng thoái hóa. Đáng chú ý nhất chính là lớp vỏ bên ngoài có điểm kì lạ, khi tế bào của nó có nhân xoắn, vặn lại, màng dày bất thường. Nhân tế bào thực vật thường là hình tròn hoặc bầu dục, ít khi xoắn, việc nhân của nó xoắn lại như này khiến Tịnh Vân có dự cảm bất thường.

Bên cạnh đó, cậu còn thấy có một loại chất lỏng màu đen tím, giống như đã kết tủa trong thành tế bào.

Tuy đã có phán đoán sơ bộ về vấn đề của hai loại này nhưng cậu vẫn quyết định làm bước tiếp theo, đó chính là xem xét trên chuỗi DNA của nó.

Cậu chuẩn bị hai ống eppendorf, cho vào những thứ cần thiết, và cuối cùng là đưa vào cỡ 1 µL DNA đã tách chiết từ mẫu vật. Gõ nhẹ vào thành ống, Tịnh Vân mở nắp máy PRC ra, đặt các ống eppendorf vào bên trong và đóng nắp lại.

Chương trình nhiệt độ được cậu cài thành 3 giai đoạn, 94-95 độ C, 50-60 độ C, 74 độ C, chu kỳ là 30-35 lần, sau đó ấn nút Start.

Tiếp đó chính là chờ, chờ đến khi máy kết thúc công việc khuếch đại số lượng DNA của mẫu.

Vốn dĩ thiếu niên muốn ngồi lì ở đây đến khi có thể nhận được kết quả, nhưng tiếng của hệ thống vang lên chói tai đã kéo cậu ra khỏi ước muốn này.

[Ký chủ, quản gia của bá tước đang tìm ngài.]

“Có chuyện gì vậy?” Tháo vội bao tay và khẩu trang, Tịnh Vân nhanh chóng rời khỏi không gian.

[Ký chủ hãy sẵn sàng tìm phương án giải quyết, dĩa bánh mà ngài chuẩn bị đã biến mất, khiến cho bá tước tức giận vì bữa trưa không đủ món mà ngài ấy yêu cầu.]

“À, ra là thế.”

Vẻ mặt Tịnh Vân hơi nhăn lại, có chút khó chịu. Lại là tên nào chơi trò tâm kế này với cậu nữa vậy, có biết người ta đang nghiên cứu không hả?

Cánh cửa phòng mở ra, Tịnh Vân nhìn thấy lão quản gia. Ông không bày tỏ sự tức giận gì với cậu như Tịnh Vân đã nghĩ, chỉ vươn tay ra hiệu cậu đi theo ông: “Cậu Eros, hướng này.”

____________________

Fam: chương này hơi chi tiết một chút thôi:>

Loading...