DIÊU THỊ NỮ NGOAN CỐ - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-12-29 15:56:45
Lượt xem: 48

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V9isjfm8I

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dù ăn vận cực kỳ giản dị, nhưng giữa chốn hoa lệ vẫn chẳng hề kém cạnh chút nào.

Ánh mắt lạnh lùng như sáng của Tạ Kinh Hồng lướt qua căn phòng, cuối cùng dừng .

Ta sợ tới mức bật dậy, thầm hối hận...

Tạ Kinh Hồng giờ còn là Trai trưởng nữa, sợ gì?

liếc mắt quanh, ừm, tất cả đều dậy cả , xem cũng chẳng mất mặt lắm.

Ta cố gắng thẳng , nhưng chỉ trong chốc lát bại trận... thật đáng sợ, cứ thấy khuôn mặt nhớ đến năm đó hai ngày liên tiếp trốn học bắt, chép phạt ròng rã hai mươi học quy đến mức cha gọi .

Ta cứng nhắc dời mắt sang Tam ca: "Tam ca, ... tới đây?"

Tam ca điều chỉnh biểu cảm, cố gắng tỏ mấy ngượng ngùng: "Ờ... mẫu đang giải khuây ở đây, bảo tiện đường đưa về."

Ta vội vàng từ chối: "Huynh về , buổi tối còn ..."

"Yểu Yểu, ngươi cứ về , sực nhớ nhà còn việc, tối nay tụ tập nữa." Yến Phỉ chẳng chút nghĩa khí cắt ngang lời . Những khác cũng vội vàng phụ họa.

𝙱𝚊𝚗 𝚍𝚒𝚌𝚑 𝚝𝚑𝚞𝚘𝚌 𝚚𝚞𝚢𝚎𝚗 𝚜𝚘 𝚑𝚞𝚞 𝚌𝚞𝚊 𝙼𝚘𝚌 𝙽𝚑𝚞, 𝚟𝚞𝚒 𝚕𝚘𝚗𝚐 𝚌𝚑𝚒 𝚍𝚘𝚌 𝚝𝚊𝚒 𝚠𝚎𝚋 𝙼𝚘𝚗𝚔𝚎𝚢𝚍 𝚍𝚎 𝚞𝚗𝚐 𝚑𝚘 𝚍𝚒𝚌𝚑 𝚐𝚒𝚊.

Yến Uyển, của Yến Phỉ cũng là bạn của , trực tiếp đẩy ngoài cửa: "Ôi chao, ngươi mau đưa lão phu... khụ, ý là Tạ lang quân về . Hắn đến nhà ngươi khách, ngươi thể chậm trễ như ? Mau về , gặp ."

Hai tên ăn chơi khác " đấy, đấy" bước tới đóng sầm cửa , còn cài then kỹ lưỡng.

Ta trừng mắt cánh cửa: "..." Lũ tiểu nhân chút nghĩa khí !

ngờ, ca ca mới là kẻ thiếu nghĩa khí nhất, mà nhét Tạ Kinh Hồng trong xe ngựa của .

Ta đẩy cửa sổ định nhảy ngoài, thanh niên đang nghiêm chỉnh bỗng lên tiếng: "Diêu nữ lang."

"Cái... cái gì?" Ta bám c.h.ặ.t khung cửa sổ, cố tỏ cứng cỏi : "Ta... cho ngươi , giờ chẳng sợ ngươi . Ngươi mà còn phạt chép sách, tuyệt đối tuân theo!"

Tạ Kinh Hồng sững , trong mắt dường như thoáng qua một tia gợn sóng, nhưng đợi kỹ, nhẹ nhàng dời mắt, quai hàm góc cạnh đanh : "Tại hạ chỉ là kẻ áo vải, đương nhiên dám trèo cao tới tiểu thư nhà Thái phủ. Lần kinh thật sự là cực chẳng ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dieu-thi-nu-ngoan-co/chuong-2.html.]

Bàn tay đang bám cửa sổ của buông xuống.

"Tổ phụ quan chính trực, năm xưa ở Trần Quận từng hiềm khích với hào cường địa phương, nay thất thế càng gian nan." Tạ Kinh Hồng thần sắc bình thản, trong giọng ẩn chứa sự tự giễu, cũng cả vẻ khó xử: "Nói thật với nàng... khi của Thái phủ đến thăm, mới thoát khỏi cảnh tên lãng t.ử Thái gia cưỡng ép cưới hỏi."

Bàn tay của cũng thu : "Vậy của Tạ lang quân hiện giờ..."

"Nhờ lệnh , Thái gia dám quấy nhiễu nữa." Tạ Kinh Hồng đầu , đôi lông mi đen nhánh như lông quạ khẽ rung động: "Ta tự xứng với nàng, chỉ mong nàng cho thời gian hai tháng. Ta sẽ sớm tìm cho gia đình một nơi đáng tin cậy để gả , đó sẽ lập tức trở về Trần Quận, tuyệt phiền đến nàng."

Ta xuống ghế đệm: "Hóa ... Vậy cứ ở thêm vài tháng cũng . Chuyện đại sự cả đời của nữ nhi, nhất định chọn lựa kỹ càng."

Hắn ngẩn , quai hàm đang căng thẳng bỗng mềm mại đôi chút: "Đa tạ."

Đám ăn chơi chúng đều một đặc điểm: trọng nghĩa khí. Thế nên khi mẫu và hai vị tẩu tẩu gọi phòng hỏi ý kiến về Tạ Kinh Hồng, huơ tay múa chân: "Rất ! Vừa tài học tuấn tú, con thích lắm. Mẫu , cho nhà họ thêm chút sính lễ ?"

Mẫu gõ nhẹ trán : "Làm gì chuyện nữ nhi tặng sính lễ cho nam nhân?"

"Chẳng khi con và Tạ Kinh Hồng thành , sẽ ở nhà ?" Ta ôm cánh tay mẫu lắc lư: "Vậy chẳng khác nào gả cho con, về tình về lý chúng cũng nên đưa của hồi môn chứ."

Đại tẩu : "Yểu Yểu đấy. Mẫu , cảnh ngộ của Tạ gia hiện giờ quả thực . Đã định thông gia, những việc khác chúng giúp , nhưng tiền học phí cho mấy vị công t.ử, tiểu thư thì vẫn thể hỗ trợ đôi chút."

Ta gật đầu lia lịa. Nhị tẩu cũng : "Phải đó mẫu , Tạ gia thì Yểu Yểu cũng sẽ hơn mà."

Ta tiếp tục gật đầu như bổ củi. Mẫu thở dài: "Cũng , Kinh Hồng đứa trẻ đó, thật sự thích. Nga Anh, con chuẩn thêm một phần hậu lễ gửi sang Tạ gia, với Tạ phu nhân một tiếng, nếu mấy đứa trẻ bằng lòng, thể gửi chúng đến thư viện Hoài Sơn đèn sách."

Đại tẩu gật đầu: "Vâng."

"Đa tạ mẫu ! Đa tạ Đại tẩu và Nhị tẩu!" Ta reo hò một tiếng, ôm chầm lấy mẫu và các tẩu tẩu chạy biến tiền viện để báo tin vui cho Tạ Kinh Hồng.

Bước viện, thấy Tạ Kinh Hồng đang cầm kim khâu tay áo rách. Ánh nắng nhạt xuyên qua cửa sổ phủ lên , khiến cảm giác như ngược thời gian về sáu năm .

 

 

Loading...