DIỆP PHÙ - Ngoại truyện:

Cập nhật lúc: 2025-12-06 06:43:46
Lượt xem: 481

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Khuynh bất chấp sự ngăn cản của gia đinh, đ.á.n.h Diệp gia, thấy tiếng của Tiểu Hạnh.

Hắn loạng choạng, thậm chí ngã nhào đất bằng.

dường như đau, vội vàng dậy, chạy về hướng nơi nhớ là khuê phòng nàng từng leo tường .

Cuối cùng, thấy hành lang.

Nàng ghế bập bênh, chải búi tóc thời xuất giá, mặc chiếc váy dài màu xanh lục nàng yêu thích nhất, nhưng quần áo thời niên thiếu nàng mặc nữa.

Nàng gầy từ khi nào?

Tống Khuynh chút hoảng hốt, thấy Diệp phụ quát Tiểu Hạnh, bảo nàng đừng , sợ ghế bập bênh an lòng .

?

Hắn còn sống với nàng một ngày nào, nàng ?

Tống Khuynh chạy khập khiễng lên, lao bên ghế bập bênh, hết đến khác gọi tên trong ký ức.

Từ Phù nhi đến Diệp Phù.

💥Hi ! Bạn đang đọc truyện của nhà dịch Mây Trên Núi.
💥Follows Fanpage FB ( Mây Trên Núi ) để nhận thông báo ngay khi có truyện mới nhé!

Rồi gia đinh Diệp phụ gọi đến đ.á.n.h đuổi ngoài.

Hắn cửa Diệp gia ba ngày ngất vì đói, khi tỉnh ở Vương phủ.

Thị vệ Diệp Phù hạ táng .

Tống Khuynh tin.

Hắn đào mộ nhưng giữ mộ của Diệp gia bắt quả tang, đ.á.n.h cho nửa sống nửa c.h.ế.t ném về Vương phủ.

Nằm thêm vài ngày, mơ màng đến nơi ở cũ của Diệp Phù trong Vương phủ, cái viện kịp sửa chữa vụ cháy.

Hắn luôn nghĩ, chậm sửa chữa một chút, nàng thể ở bên cạnh lâu hơn một chút.

nếu sớm nàng ở phòng sẽ c.h.ế.t, nhất định sẽ mời nhiều thợ mộc, sửa chữa thật nhanh để nàng dọn tiểu viện của .

Khi đẩy cửa , Tống Khuynh thấy một nha đang đốt tiền giấy.

Bị động tĩnh của giật mặt , là nha cận của Lê Lạc Lạc.

Tống Khuynh đột nhiên nhớ Diệp Phù chính là khi Lê Lạc Lạc đ.á.n.h lạc hướng hôm đó mới thổ huyết.

Trong một canh giờ vắng mặt, rốt cuộc xảy chuyện gì giữa Lê Lạc Lạc và Diệp Phù?

Nha vốn sợ Tống Khuynh, vài câu tra hỏi của , kể hết chuyện.

Tống Khuynh mới , nữ t.ử mang về từ biên ải, là biểu của Đỗ gia.

Nghe nha kể từng chi tiết những hành vi độc ác của hai chủ tớ, Tống Khuynh thể nhịn nữa, kéo nha chạy thẳng về phía nam, xông phòng của Lê Lạc Lạc.

Khi đẩy cửa , nàng dường như hề bất ngờ.

"Vương gia định đến hỏi tội ?"

"Chẳng lẽ nàng tội ?" Tống Khuynh hỏi.

Lê Lạc Lạc thành tiếng:

 "Phải, tội, nhưng tội nặng bằng Vương gia."

Lời của nàng khiến Tống Khuynh nhíu mày, ném nha xuống đất.

Nha dùng tay chân bò đến lưng Lê Lạc Lạc.

Lê Lạc Lạc vẫn hề đổi sắc mặt, lời lẽ sắc sảo.

"Nếu Vương gia đây chỉ cần một lời giải thích của Vương Phi, thì cơ hội cho ly gián? Vương gia giận dữ như rốt cuộc là giận giận chính ?"

"Ngươi câm miệng!"

 Tống Khuynh rút bội kiếm từ bên cạnh thị vệ, Tất Lạc Lạc hề né tránh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/diep-phu/ngoai-truyen.html.]

"Vương gia còn sợ ? Vương gia còn , bệnh nan y của Vương Phi cũng thoát khỏi liên quan đến ."

"Năm đó tin lương thảo tiền tuyến đốt, Vương Phi vội vàng chạy hết chuyến đến chuyến khác tới Quốc Công Phủ, ngoài việc hỏi thăm tình hình của , còn sợ tổ phụ Lão Quốc Công chịu nổi.

 Cũng chính vì tin Lão Quốc Công hôn mê, trong lúc vội vã, nàng một lái cỗ xe ngựa còn kịp buộc cương của phu xe, giữa đường, ngựa đứt cương, nàng hất xuống va đầu.

 Nghe hôn mê mười ba ngày cơ, việc đầu tiên khi tỉnh là hỏi thăm tin tức của , đó vì giúp vận chuyển lương thảo, mà gả Đỗ gia."

"Ngươi gì?"

Mắt Tống Khuynh đau nhức, hề , tất cả những gì Diệp Phù chịu đựng đều là vì .

Lê Lạc Lạc định trả lời Tống Khuynh, nàng tự :

 "Ta a, tuy là biểu của Đỗ gia, nhưng bao giờ coi trọng nhà họ, nên theo sắp đặt của phụ mẫu, gả cho chi thứ của nhà họ."

"Nên trốn đến biên ải, dùng tiền ngụy tạo phận, vốn định lập công danh, ha... 

Ta cứ luôn khác những cô nương khuê phòng, nhưng cuối cùng, vì một như , một rõ tâm ý của , lấy khác chọc tức yêu, mà ức h.i.ế.p một nữ t.ử si tình bệnh tật."

"May mắn, nàng còn may mắn hơn một chút, vẫn thể c.h.ế.t mặt phụ mẫu yêu thương nàng. Đáng tiếc phụ mẫu yêu a."

Lê Lạc Lạc bỗng thổ huyết, nha nàng hoảng sợ ôm lấy nàng.

Nàng rõ ràng đau đến c.ắ.n chặt răng, nhưng vẫn vươn tay lau nước mắt cho nha :

 "Đừng , từ khi Diệp Phù c.h.ế.t, sống nữa, t.h.u.ố.c tác dụng nhanh, sẽ quá đau đớn."

Nói xong nàng sang Tống Khuynh:

 "Vương gia, chuyện liên quan đến Tiểu Lai, xin tha cho nàng ."

"Cứ coi như cầu phúc cho Vương Phi khuất ."

Lê Lạc Lạc c.h.ế.t, Tống Khuynh niệm lời nàng , tha cho Tiểu Lai.

thể tha thứ cho chính .

Thực cũng định tự sát để tạ tội như Lê Lạc Lạc.

man tộc biên ải luôn gây sự, nhớ đến Phù nhi của , vì , và vì bách tính biên ải, gả cho yêu, tâm đều giày vò.

Hắn thể c.h.ế.t, ít nhất là bây giờ thể c.h.ế.t.

Có lẽ vì còn vướng bận, Tống Khuynh đ.á.n.h trận với tinh thần sợ c.h.ế.t đến nỗi ngay cả man tộc vốn hung hãn cũng sợ hãi.

Chưa đầy một năm, họ chủ động cầu hòa, cắt nhượng thành trì, ký hiệp ước xâm phạm biên giới trong nửa năm.

Và lúc Tống Khuynh, tàn ma dại.

Trên còn một mảnh da lành lặn.

dường như đau, cố sức phi ngựa nhanh trở về Chiêu Kinh, vốn định uống t.h.u.ố.c độc tự vẫn mộ Diệp Phù, nhưng Tiểu Hạnh phát hiện.

Kịp thời đưa về Vương phủ.

Tất cả Thái Y trong cung đều điều động, tính mạng giữ , nhưng mù mắt.

Người hầu hạ lúc đầu còn tận tâm, nhưng thấy phía ai hỏi han cũng bắt đầu lơ là.

Đôi khi thậm chí quên đưa cơm hai ba ngày.

Tống Khuynh bận tâm.

Hắn vươn tay đen kịt mặt, trong tay nắm chặt cây trâm Diệp Phù đ.á.n.h rơi ở sân .

Đôi mắt , thể rõ tâm ý của , thấy tất cả những gì Diệp Phù cho , thà còn hơn.

Sau , khi Tiên Hoàng lâm chung đột nhiên nhớ đến Trấn Bắc Vương từng giúp ông an định biên cương, sai kiểm tra mới c.h.ế.t từ lâu.

Ngồi hành lang, chải tóc đuôi ngựa, một bộ quần áo từng mặc thời niên thiếu khoác bộ xương khô, tay đặt ngực, qua kẽ ngón tay còn chút thịt nào để lộ cây trâm nắm chặt trong lòng bàn tay.

(HOÀN)

 

Loading...