Dạo gần đây, những kẻ ưa Vu gia liền kiếm cớ gây sự.
Có dâng sớ cha chiếm binh quyền lợi riêng, nếu thực sự trở thành Thái tử phi, Vu gia nhất định sẽ trở thành họa lớn, cuối cùng lật đổ triều đình.
Hoàng thượng tức đến mức bệnh đau đầu tái phát, ngầm bàn bạc với cha dựng lên vở kịch , nhằm lôi hết những kẻ đ.â.m thọc, cấu kết với các đại thần ngoài mà tính sổ.
Ta chỉ đành miễn cưỡng , "Con theo Hoàng cữu cữu."
Hoàng thượng thấy ấm ức, xót xa , "Mấy năm qua con ở đây, trẫm cất ít đồ trong khố riêng để dành cho con, lát nữa sẽ cho mang đến phủ con. Hơn nữa, chẳng con cữu cữu đổi Thái tử ? Vậy cứ tìm lão Tam, lão Ngũ và lão Thất, bảo bọn chúng dâng lễ , rằng con thể giúp chúng Thái tử."
"Lão Thất thì miễn ." Ta đếm ngón tay, "Nó mới mười tuổi thôi! Nghe năm ngoái còn đái dầm, con gả cho nó !"
"Con cứ lừa chúng , mấy đứa nhóc còn ít bảo vật ," Hoàng thượng dỗ dành, "Thái tử điều, trẫm răn dạy nó . Nếu nó còn , chúng sẽ nó."
Ta lời hứa của Hoàng thượng, liền quyết định cho Thái tử thêm một cơ hội.
Chỉ là diễn trò thì vẫn diễn.
"Đồ khốn! Chuyện Quốc gia đại sự há thể để một nữ nhi như ngươi tùy tiện chen !"
Hoàng thượng giận dữ ném chiếc bình hoa, rống lên mắng .
Ta ỉ ôi, ngả lên Thọ vương.
Hắn bất đắc dĩ đỡ ngoài, cũng nhập vai mà khuyên nhủ, "Quận chúa, đừng nữa."
Ta nhân cơ hội lấy nước mắt lau tay áo , nép sát , cảm thấy Thọ vương bỗng cứng đờ .
Ha ha, cái đồ ưa sạch sẽ, để chọc giận ngươi !
Thọ vương dìu , con lừa nhỏ và chú chó con kêu eng éc, gâu gâu chạy theo .
Thái tử thì ánh mắt sáng rực, hưng phấn lẩm bẩm, "Quả nhiên... quả nhiên Phụ hoàng chán ghét Vu gia , chỉ cần kiên trì thêm chút nữa, nhất định thể từ hôn thành công."
"Đây chắc chắn là thử thách mà Phụ hoàng dành cho , vượt qua mới !"
04
Hoàng thượng quả nhiên giữ lời, gửi tặng hơn chục rương báu vật.
Ta mở từng cái xem, hầu hết là các tranh chữ quý hiếm và trang sức, nhưng thật lòng mấy hứng thú.
Cho đến khi mở chiếc rương cuối cùng, đôi mắt liền sáng bừng.
Một chiếc cung đen nhánh lặng lẽ trong rương, ánh lên vẻ lạnh lùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dien-tro/3.html.]
Ta nhẹ nhàng vuốt ve, ngạc nhiên thốt lên, "Đây chẳng là chiếc Linh Bảo cung truyền thuyết !"
Tương truyền thời xưa một đại tướng chinh chiến khắp nơi, một chiếc cung yêu thích, thể b.ắ.n xuyên đá, chỉ một mũi tên cũng vang động trời đất!
Lão thái giám , "Quận chúa quả nhiên con mắt tinh tường."
Ta vui sướng thôi, Thược Dược reo lên, "Quận chúa! Đây chẳng là thanh Tế Liễu kiếm mà từng ao ước ?"
Ta ngẩng đầu , một thanh kiếm mảnh mai như cành liễu gọn trong hộp gấm. Thanh kiếm thể quấn quanh thắt lưng, sắc bén đến độ thổi đứt tóc, c.h.é.m sắt như bùn.
Phía còn nhiều thứ ho nữa!
Có đèn thượng nguyên tiết, một bức tranh tái hiện cảnh đèn đuốc lung linh của Kinh thành. Khi đèn thắp lên, cung điện tranh xoay chuyển, tựa như tiên nữ trời đang bay lượn. Còn tượng mười hai vị hoa thần trong lễ hội Hoa Triều, sống động vô cùng mỹ lệ. Lại cả thuyền rồng của lễ Đoan Ngọ, chạm khắc tinh xảo, đến mức thể thấy những chiếc bánh ú treo bên cạnh.
Ta ngắm , cả trái tim như đang nở hoa, vui sướng đến mức như đang bay bổng.
Bao nhiêu thứ , nhiều món từng là thứ ao ước.
Lại còn các đồ vật lễ hội, ghi bao náo nhiệt của Kinh thành suốt ba năm qua.
"Hoàng cữu cữu thật quá yêu thương ." Ta lập tức với lão thái giám, "Nhờ ngươi cảm tạ cữu cữu thật nhiều."
Lão thái giám vội đáp, "Nô tài dám, để ngày khác Quận chúa tự tạ ơn là nhất."
Cả buổi tối, mải mê ngắm từng món đồ, mãi mà vẫn thấy đủ.
Ta bò tấm thảm, chăm chú ngắm chiếc đèn hoa thượng nguyên.
"Thược Dược, xem, bên trong đèn còn một đôi tình nhân ." Ta chỉ cho nàng, "Trong tay họ cầm một sợi dây tơ hồng."
Đang say sưa ngắm nghía, bên ngoài, tiểu đồng của Thọ Vương phủ, Trường Hạc, đến để gửi các vật dụng hàng ngày của Ỉn Ỉn.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Giờ Ỉn Ỉn ba tuổi, cả ngày mải chơi, giờ thì ngủ say .
Ta đang cao hứng, chẳng gặp bên cạnh Thọ vương, bèn ôm đèn hoa trốn bình phong.
Trường Hạc mang đến ít đồ, từng món đều giải thích rõ cho Thược Dược, "Đây là bóng gỗ nhỏ, dây vải, khăn bông, đều là mấy món cún con yêu thích. Vương gia nhà quý chó nhỏ lắm, mong Quận chúa chăm sóc chu đáo. Còn về con lừa nhỏ thì Quận chúa cứ yên tâm, Vương gia chúng chăm sóc kỹ lắm."
"Quận chúa nhà cũng thương cún con kém !" Thược Dược chịu lép vế đáp trả, "Ngươi cứ yên tâm, để xem bên nào chăm sóc hơn."
Trường Hạc quanh đại sảnh một lượt , "Ồ, Hoàng thượng ban cho nhiều đồ thế , Quận chúa ắt hẳn là thích lắm?"
"Đương nhiên là thích ." Thược Dược nhanh chóng đẩy Trường Hạc ngoài, "Đi nào nào, hầu hạ Quận chúa đây."