“Không !”
Một tiếng “bốp!” vang lên. Một quả bóng gỗ ném mạnh vỡ tan chén tay Tiêu Dư.
Tiêu Thanh Huyền sải bước đến, thần thái như khi vẫn ôn hòa, mỉm như thể chẳng gì, : “Ai bảo Anh Tư đối với bản vương là tình yêu thể ?”
Ngài bước tới, khẽ vuốt tóc , từ trong tay áo lấy một khối Lỗ Ban khóa đưa cho chơi.
Ta Tiêu Dư, tò mò hỏi: “Làm ngươi thích Tiêu Thanh Huyền?”
Tiêu Dư đáp gọn một tiếng: “Vì Hoàng thúc thích nàng.”
Đó là kiểu lý lẽ gì ?
Tiêu Dư nghiêm túc bổ sung thêm: “Vì Hoàng thúc thích nàng, nên nàng mới thể đến gần . Chẳng nữ nhân nào thích , nhưng ai ngoài nàng thể tiếp cận Hoàng thúc ?”
Nói xong, bỏ chạy!
Lý lẽ kiểu gì thế !
Ta ngẫm , ừm... thực hình như đúng là nhiều năm qua, chỉ là ở gần Tiêu Thanh Huyền.
Mọi khác, dù chỉ với vài câu, cũng đều giữ cách năm bước.
“Ngài mang một quả bóng gỗ theo gì thế?” Ta cúi quả bóng đất.
Tiêu Thanh Huyền nhẹ nhàng : “Nghe ba vị trưởng của nàng giỏi đá cầu. Ai cưới nàng, ắt vượt qua thử thách .”
Ta đáp một cách tự nhiên: “Mặc kệ họ ! Ta lấy ngài, chẳng ai thể ngăn cản !”
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
“Được.” Tiêu Thanh Huyền mỉm .
Phiên Ngoại: Tiêu Thanh Huyền
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dien-tro/14-phien-ngoai-tieu-thanh-huyen-1.html.]
Ta sinh năm thiên hạ thái bình, phụ hoàng cho rằng đó là điềm lành nên sủng ái vô cùng. Ta từ nhỏ thông minh, thái phó thường ca ngợi tài kinh bang tế thế. Phụ hoàng xong, vui mừng, nhưng thở dài. Ông tiếc nuối vì sinh sức yếu, thể kế vị đại thống. Thế nhưng, vốn chẳng để tâm đến ngôi vị hoàng đế, còn hoàng khác. Huynh từ sớm tham gia chinh chiến, nhưng vì sát khí quá nặng nên phụ hoàng yêu thích.
Năm đó, phụ hoàng mê tín đạo thuật, những đạo sĩ đó luôn bảo là tiên đồng chuyển thế. Đến khi lập Thái tử, phụ hoàng phân vân quyết. Cuối cùng, vì thiên hạ, ông phong hoàng Thái tử. Trước khi băng hà, ông giao đội cấm vệ hoàng gia cho , trao cho nửa chiếc hổ phù, rằng nếu một ngày nào đó hoàng đối xử bất lợi với , thể chạy đến biên cương để tự lập.
Phụ hoàng còn để một mật chỉ, yêu cầu hoàng lập hoàng thái . Nếu sức khỏe lên, sẽ kế vị ngôi báu. Sắp đặt xong xuôi, ông mới an lòng . Hoàng yêu hận . Huynh hận vì phụ hoàng dành trọn yêu thương, vì dễ dàng nhận sự khen ngợi của các triều thần. Cả khi phụ hoàng , ông vẫn để cho một bùa hộ mệnh.
Thế nhưng, cũng chút tình cảm với . Hoàng cung lạnh lẽo, khi chào đời, mười lăm tuổi, chính tay nuôi nấng đến năm tuổi mới chiến trường. Chúng là cùng , hoàng mãi nỡ xuống tay với .
Vì để yên tâm vững ngai, bệnh của cứ lúc khỏe lúc yếu. Hoàng : “Thanh Huyền, nếu cả đời sống cầu mong gì, tham vọng gì, thì bao.”
Khi đó, cũng tưởng sẽ sống cả đời bình lặng theo lời hoàng , những kẻ ngu dốt diễn trò mỗi ngày trong cung đình bẩn thỉu . ngờ rằng, lòng sinh mong cầu, khát vọng.
Ngày mà tiểu thư nhà Vương gia cung, danh nghĩa là Quận chúa, thực chất hoàng yên tâm về Vương gia, nên đưa nàng con tin. Nàng tên là Vu Anh Tư. Nàng là một tiểu cô nương thú vị.
Lần đầu gặp nàng, nàng năm tuổi. Năm , từ đạo quán bên ngoài trở về, hoàng bày yến thiết đãi. Ta thấy Anh Tư đầu gối của hoàng , trang phục hoa lệ như búp bê phúc tinh. Rảnh rỗi gì , nhớ những chuyện trường hợp trưởng cấm vệ Trường Hạc kể cho vui tai.
Trường Hạc lo buồn chán, nên luôn kể những chuyện lượm lặt từ cấm vệ:
"Tiểu Quận chúa thật sự lợi hại, ngày đầu cung đánh lục công chúa, đó đánh cả Thái tử. Được cái, đánh xong là nhắm mắt ngất xỉu, đến hoàng hậu cũng phạt . Hóa là lục công chúa bắt nạt Quận chúa , Thái tử còn bênh lục công chúa.”
Anh Tư nghịch ngợm chạy đến đòi ôm , khiến bật . Nhìn cái bọng nước mũi của nàng, ngay nàng chịu ít khổ sở trong cung hoàng hậu. Hoàng hậu bề ngoài rộng lượng, thực nhỏ nhen ích kỷ, vì phụ hoàng năm xưa thầm mến Trưởng công chúa nên bà bao giờ thật lòng đối với Anh Tư.
Vậy mà tiểu cô nương vẫn lớn lên cứng cỏi trong tay hoàng hậu, mỗi ngày đều khiến cả cung náo loạn như đàn gà bay chó chạy, khiến cảm thấy thật thú vị.
Ta chỉ cho nàng cách đấu với hoàng hậu, mong nàng thể sống lâu hơn một chút. Không hiểu , kể từ khi về cung, tai luôn vang lên những tin tức về Vu Anh Tư.
“Điện hạ! Tiểu Quận chúa dẫn Thái tử, tam hoàng tử và ngũ hoàng tử sông bắt cá! Kết quả là chẳng bắt con nào, bốn chó đuổi theo cắn, ngũ hoàng tử suýt táp cả mông!”
“Điện hạ! Tiểu Quận chúa trèo tường hái trộm trái cây nhà , bắt ngay tại trận, Thái tử bỏ bạc chuộc về!”
“Điện hạ! Tiểu Quận chúa bắt một con rắn, Thái tử sợ đến suýt ngất xỉu!”