Đích Tỷ Ta Thích Ra Vẻ Khổ Hạnh - 4
Cập nhật lúc: 2025-12-09 03:44:47
Lượt xem: 279
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
4
Phụ dung túng cho Đích tỷ, những gì nàng đều là nhờ sự ngầm cho phép của ông.
Yến tiệc sinh thần hôm nay, chính là lúc ông tự gánh lấy hậu quả .
Đích tỷ mặc tố y thướt tha, phía mười tỳ nữ bưng những chiếc chậu sứ trắng như tuyết, bên đậy nắp ngọc trắng.
Phụ sắc mặt dịu một chút, vội vàng hòa.
"Nguyên Nhược, chậm trễ như , để đãi bạc quý khách?"
Đích tỷ nhẹ, tự bưng chậu sứ lên bàn.
Dưới sự chú ý của vạn , nàng vén nắp lên, bên trong là một chậu nước lọc trong vắt rung rinh.
Nước trong đến mức thể soi rõ khuôn mặt xanh xao vì đói của .
"Năm xưa Bệ hạ vây khốn bởi giặc, ba ngày uống một bát nước sạch, ăn một miếng canh nóng."
"Sau khi đăng cơ, Bệ hạ thường than phiền cuộc sống của bách tính khó khăn."
Đích tỷ vẻ nghiêm trọng múc nước lã cho mỗi một bát.
"Hôm nay uống nước , mới thể thấu hiểu ý nghĩa sâu xa của Bệ hạ."
Phụ đến trợn tròn mắt.
"Thôi tiểu thư quả nhiên thấu hiểu ý của Phụ hoàng, học một bài học."
Tam Hoàng t.ử ở ghế đầu nhịn thành tiếng, uống cạn bát nước trong một .
"Xin hỏi khi nào thì dọn canh nóng lên?"
Phụ gượng lau mồ hôi, nhưng âm thầm nhíu mày.
"Sao mùi chua thế ?"
"Quý Nhiễm, ngươi ăn kiểu gì thế? Hôm nay đại tiệc, mùi chua từ ? Lát nữa kinh động đến quý khách!"
Phụ xua tay.
"Còn mau tìm tra xét?"
Phụ thấy xòe tay , tức giận đến mức định động thủ ngay mặt .
Lúc nha Thanh Mộng của Đích tỷ, thướt tha bưng lên một chậu canh thập cẩm.
Vừa đặt lên bàn, một mùi chua hôi thối liền khiến biến sắc.
Tam Hoàng t.ử nhịn nhướn mày.
"Món canh nóng mà Thôi tiểu thư , chẳng lẽ chính là thức ăn cho heo ?"
Ta bên bàn, âm thầm thò đầu .
Nước canh chua hôi lẫn lộn năm màu, thịt vụn rau thừa khuấy thành một nồi, sền sệt kéo thành sợi.
Đây chẳng là thức ăn thừa trong phủ những ngày nay ?
Đích tỷ bảo Thanh Mộng hàng ngày dùng thùng nước rửa bát gom , hóa là dùng cho việc .
Đích tỷ giữa đám đông, ngạo nghễ ngẩng đầu.
"Bệ hạ những năm đầu khó khăn, cái may mắn nhất trong một ngày cũng chỉ là một bát canh thập cẩm nhà nông, Nguyên Nhược chẳng qua là tái hiện cảnh tượng của Bệ hạ!"
"Chư vị đại nhân ở triều quan, nếu thể uống hết bát canh tạp cẩm , dám tự xưng thể chia sẻ nỗi lo cùng Bệ hạ?!"
Ta tay nhanh mắt lẹ, nhanh chóng múc một bát, đưa cho Phụ .
"Trăm điều thiện hiếu đầu, Phụ , hôm nay là sinh thần của ngài, ngài mau uống ."
Tam Hoàng t.ử tùy ý theo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dich-ty-ta-thich-ra-ve-kho-hanh/4.html.]
"Thôi Thượng thư ái nữ như Thôi Đại tiểu thư, thật là hồng phúc, bát canh ý nghĩa sâu xa, Thôi đại nhân mau uống !"
Phụ ánh mắt chăm chú của , chỉ đành bịt mũi uống cạn trong một .
Món canh thập cẩm chua của Đích tỷ, khiến nàng một trận thành danh trong triều.
Chỉ là tiếng tăm hề như nàng nghĩ.
Phụ nôn đến mức ói cả mật xanh .
"Đồ nghiệt chướng nhà ngươi, sinh một đứa ngu xuẩn như ngươi chứ?!"
Đích tỷ vẫn đang lớn tiếng kêu gào.
"Phụ ở triều nhiều năm thể tiến thêm một bước, chẳng vì sợ phiền toái ? Con vì Phụ trù tính danh tiếng, sai chứ?!"
Phụ tức giận đến mức miệng sùi nước chua.
"Ta thấy ngươi điên , tiếng tăm ngươi tranh giành là thứ gì chứ!"
"Hiện giờ, bên ngoài đều gọi là 'Chu đại nhân' , gọi phủ Thôi của chúng là 'Phủ Heo', thứ thức ăn cho heo đó ngươi dám mang lên đây?!
Phụ lấy gia pháp , Đích tỷ rúc lưng Đích mẫu một cách yểu điệu.
"Phụ hiểu cái gì chứ? Người chẳng qua là dựa vợ mà lên chức Hộ bộ Thượng thư, nếu tiến thêm một bước, chẳng dựa , Thái t.ử phi tương lai ?!"
Phụ càng thêm nổi giận.
"Ngươi giờ chuyện ngu xuẩn như , còn dám nghĩ đến vị trí Thái t.ử phi!"
"Từ Huệ của nhà Từ Thừa tướng sớm thiệp mời tiệc Thượng Nguyên , ngươi ngay cả tin vịt cũng !"
Sắc mặt Đích tỷ lập tức trắng bệch.
"Sao thể? Hắn như , thể nào..."
Hắn ?
Ta khẽ nhíu mày.
Chẳng lẽ, Đích tỷ sớm lén lút qua , âm thầm thông đồng với Thái tử?
Đích tỷ phạt quỳ từ đường một cách đau ngứa .
Nàng bất thường hề lóc ầm ĩ, mà vô cùng yên tĩnh.
Bạn đang đọc truyện do Lộc Phát Phát dịch hoặc sáng tác. Follow để nhận thông báo khi có truyện mới nhé! Mình sẽ lên tằng tằng tằng đó
Ta âm thầm mở hé cửa sổ nhỏ của từ đường.
Một luồng kim quang lướt qua, bên trong từ đường u tĩnh , vang lên giọng tha thiết của Đích tỷ.
"Hệ thống, chuyện là ?!"
"Rõ ràng là ngươi , chỉ cần khiến khác chịu khổ chịu tội, là thể cướp đoạt khí vận của , giúp trở thành Thái t.ử phi!"
Bên trong từ đường lộ ánh sáng vàng rực rỡ, lặng lẽ Đích tỷ một tự lẩm bẩm với trung.
Quả nhiên.
Đích tỷ ngày thường trong nhà tuy hung hăng bá đạo, nhưng cũng thể những hành vi ly kinh phản đạo như thế .
Chắc chắn là âm thầm giúp đỡ.
Chỉ là là vị thần thánh phương nào.
Ta nín thở bên trong từ đường.
Dưới tấm rèm che dày, Đích tỷ một quỳ bồ đoàn.
Trong khí, một khối cầu ánh sáng đang nhảy múa.
"Khí vận ngươi cướp đoạt còn xa mới đủ, tự nhiên thể trở thành Thái t.ử phi!"
"Trước mắt đang một cơ hội, chỉ cần ngươi cướp đoạt khí vận của bách tính ở phía Bắc thành, khiến họ trở thành nạn dân, ngươi nhất định thể đ.á.n.h bại Từ Huệ, một thành công!"