Đích tử? Thứ tử? Ta chọn khử phụ lưu tử. - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-12-20 15:20:46
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/gJBGUvPpX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

17

Lão ăn mày mà con trai nhặt về hôn mê suốt ba ngày, đến ngày thứ tư lão tỉnh, cha lập tức rời ngay.

Ta chút luyến tiếc cha, tiễn ông tận cửa thành. Ông thật sự yên tâm về , lúc chia tay vẫn còn dặn dò đối đãi với lão ăn mày .

"Nếu con lời , đợi lúc về Dược Vương Cốc, sẽ bắt con chép bộ sách t.h.u.ố.c trong cốc một ."

Tinhhadetmong

Hình phạt đối với chính là "cực hình". Với tốc độ tay của , nếu chép hết một lượt thì đại khái mười năm cũng đừng hòng khỏi cốc.

Bên ngoài thì lão cha đe dọa, về nhà con trai tự tay hầu hạ lão ăn mày tắm thuốc, trong lòng cứ như nghẹn một cục bông, chua xót dâng tận cổ họng.

Máu phản nghịch của nổi lên, hậm hực nghĩ —— Ta cứ thích đối xử tệ với lão ăn mày đấy, cùng lắm thì kinh thành luôn về Dược Vương Cốc nữa.

Ta còn đang suy tính xem cách nào để đuổi lão , thì lão ăn mày cứ như khả năng tiên tri, chủ động yêu cầu rời khỏi. Con trai đỡ tay lão, ôn tồn : "Lão nhân gia, hiện giờ sức khỏe ông còn yếu, hãy cứ tịnh dưỡng vài ngày ."

Lão ăn mày dường như ghét khác chạm , lão đẩy mạnh một cái khiến con trai loạng choạng mấy bước, chân vững mà ngã ngửa , thắt lưng đập mạnh cạnh bàn.

Ta giống như con mèo giẫm đuôi, ngay lập tức xù lông hét lên: "Cái lão già , ông dám đẩy con trai ! Nó cứu mạng ông mà ông đối xử với nó như thế , hèn gì già lang thang đầu đường xó chợ!"

Con trai kéo ngoài sân, khẽ : "Bây giờ để ông ngoài thì chỉ con đường c.h.ế.t, chúng tốn bao công sức cứu ông , bỏ cuộc giữa chừng chẳng đáng tiếc lắm ."

Thấy vẫn còn hầm hầm tức giận, nó ghé tai nhỏ: "Nếu ông c.h.ế.t, viên Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan của tổ phụ chẳng lãng phí , hơn nữa truyền ngoài sẽ hỏng danh tiếng của Dược Vương Cốc."

Cơn giận của dịu đôi chút, nhưng ngọn lửa tà trong lòng vẫn còn chạy loạn. Ta cố tình to: "Con cứ suy nghĩ cho kỹ , nương là hạng thù tất báo. Lão mà dám ở , sẽ hành hạ lão đến c.h.ế.t mới thôi."

18

Lão ăn mày , cả ngày cứ lầm lì hiên tắm nắng, giống như một kẻ câm chẳng bao giờ phát tiếng động.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dich-tu-thu-tu-ta-chon-khu-phu-luu-tu/chuong-8.html.]

Con trai bước chân qua ngưỡng cửa, giọng mỉa mai: "Có những kẻ nhận ân huệ của khác mà cứ như tổ tiên , đến một câu tiếng cũng ."

Lão ngay cả mi mắt cũng chẳng buồn nâng, như thể chỉ câm mà còn điếc luôn ... Ta cảm giác như đ.ấ.m một cú trời giáng bông tơi .

Đêm đến, đặc biệt dặn dò bà vú: "Nước tắm của lão già đừng đun, cứ múc trực tiếp nước giếng mà dùng."

Vốn định cho lão một trận lạnh thấu xương, ai ngờ lão càng chăm tắm hơn. Nghĩ thông suốt , đập bàn một cái rầm: "Hóa lão già thích tắm nước lạnh!"

Nghe lão chạy nhà xí suốt cả đêm. Trong lòng đang hả hê thì thấy con trai bê bát t.h.u.ố.c phòng lão.

"Lão bá, con sẽ dùng cơm cùng ông, tránh để ông ăn thứ gì hỏng bụng." Giọng của con trai truyền rõ mồn một.

Ta rơi một sự hoài nghi sâu sắc... Cái thằng nhóc ranh sinh ?

Để dạy dỗ lão ăn mày , và con trai đấu trí đấu dũng đủ kiểu. Lão ăn mày tuy thỉnh thoảng ám toán, nhưng vẫn vững như bàn thạch, đuổi thế nào cũng .

Sau khi Ngôn Chi đỗ Tiến sĩ, việc luyện võ phần xao nhãng đôi chút. Khương sư phụ cứ ngỡ học trò đỗ Tiến sĩ sẽ bỏ võ theo văn, dù triều đình trọng văn khinh võ, đạo lý Tiến sĩ nào suốt ngày múa đao múa kiếm? Thế nhưng lâu , tiếng luyện võ quen thuộc vang lên trong sân, còn siêng năng và mãnh liệt hơn . Khương sư phụ lúc mới vỡ lẽ: Đây bỏ võ, rõ ràng là văn võ song !

Lão ăn mày tựa cửa, nheo mắt con trai luyện quyền. Khi Khương sư phụ chỉ điểm động tác, đôi mày lão bỗng nhíu chặt, họng như nghẹn lời, cuối cùng chỉ hóa thành một tiếng hừ nhẹ khó thấy. tiếng hô hoán võ trường giống như một sợi dây kéo chân lão . Lão đó cả canh giờ, đôi khi ánh mắt trống rỗng như về khói bụi mấy chục năm , lúc đột nhiên sáng rực, sắc bén như thể chẻ đôi cơn gió.

"Lão trượng luồng sát khí ," Khương sư phụ lau mồ hôi lầm bầm với đồ , "Không cái khí hung hăng của bọn đ.á.n.h lộn ngoài đường, mà là cái khí của từng tắm máu."

 

19

Ta cứ ngỡ huỵch tẹt với Tôn Viên thị như thế thì nhà họ Viên sẽ từ bỏ ý định nhận Ngôn Chi. Không ngờ nhà họ Viên mặt dày tìm đến, tư thế còn đặt cao.

Chính thất phu nhân của Viên Cảnh Hoán – con gái họ Tiêu ở Lan Lăng xuất hiện. Ả trưng cái bộ mặt chính thất phu nhân, mở miệng là một vẻ khoan hòa "vì đại cục gia tộc":

"Tô , chuyện nực của cô và phu quân qua gần hai mươi năm . Nay Ngôn Chi đỗ Tiến sĩ, thể cứ mãi lưu lạc bên ngoài. Mẫu nhớ nó lắm, một ngày thúc giục tới ba bảo qua đây..."

Loading...