Cho nên thể khẳng định, đám con do một thê một của Viên Cảnh Hoán sinh đều là "con hoang". nực là coi cháu nội ruột duy nhất như cỏ rác, còn đồ giả mạo thì nâng niu như bảo vật...
Rượu càng uống càng nhanh, khi men say xộc lên đầu, con trai đỡ lên xe ngựa. Về đến nhà, nó cõng phòng ngủ.
Ta bò lưng nó lầm bầm: "Con trai ! Thằng cha họ Viên là một gã khốn, nhưng con là nam t.ử hán đỉnh thiên lập địa, nương sẽ tìm cho con một cô vợ thật ."
"... Con giờ mười sáu , thích cô nương nào cứ việc , nhà thiếu tiền. Dù là quý nữ trong kinh cũng chẳng , cứ để ngoại tổ phụ con đến phủ Trưởng công chúa một chuyến, kiếm một chức quan nửa chức tước là chuyện khó."
Con trai trầm giọng đáp: "Con dựa bất kỳ ai, tự thử một phen... Ta, Tô Ngôn Chi, dù là kẻ họ hàng, cũng thể tự tạo nên một vùng trời."
Ta mơ màng giơ ngón tay cái lên: "Con trai ngoan, chí khí! Giỏi hơn nương con , nương chỉ thoải mái một kẻ phú quý rảnh rỗi thôi..."
13
Một năm khi con trai quyết định thi khoa cử, tiến cử ân sư của cho nó. Đó là một vị lão Hàn lâm ẩn cư.
Trước khi , vị chắp tay : "Phu nhân, lệnh lang thực sự là một viên ngọc thô, chút học vấn của lão hủ e là sẽ lỡ dở . Lão ân sư của học vấn quán tuyệt kinh hoa, nếu ông chỉ điểm, lệnh lang tương lai nhất định sẽ kim bảng đề danh."
Ta ông thật lòng nghĩ cho con trai nên vội vàng cảm ơn. Ông xua tay, dặn dò con trai thêm vài câu: "Đã môn hạ của Âu Dương thì càng tĩnh tâm khổ học."
Con trai quỳ xuống tạ ơn ân sư.
Mười bảy tuổi, con trai bước trường thi. Trận đầu tiên là kỳ Phủ thí của Thuận Thiên phủ mùa xuân. Lúc ngoài nó chỉ : "Đề khó, nhưng khảo nghiệm sự tỉ mỉ." Ngày dán bảng, tên nó chễm chệ đó, trở thành Tú tài.
Phủ doãn triệu kiến, hỏi về sư thừa, nó cung kính đáp: "Thụ nghiệp từ Âu Dương lão ." Phủ doãn gật đầu: " là danh sư xuất cao đồ."
Nó nhận công danh xong liền về giảng về sách lược. Nghỉ ngơi hơn một tháng, kỳ Hương thí mùa thu bắt đầu, trường thi đặt tại Cống viện ngoại ô kinh thành. Chín ngày thi cử, nó ôm lương khô trong, lúc ngoài bảo với : "Đề đoán trúng hai câu."
Ngày dán bảng, báo tin vui vây kín cửa. Nó đỗ Cử nhân, thứ hạng cao.
Tinhhadetmong
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dich-tu-thu-tu-ta-chon-khu-phu-luu-tu/chuong-6.html.]
Vợ chồng Trương viên ngoại dắt con trai đến chúc mừng, đặc biệt để Ngôn Chi bế đứa con quý t.ử của ông một cái lấy . Trương phu nhân m.a.n.g t.h.a.i nữa, khệ nệ bụng bầu lời cát tường: "Mau để đại bảo nhà hưởng chút hỉ khí của Văn Khúc tinh, thi cử cũng thuận lợi ngay từ đầu."
Trương phu nhân còn kể cho , Thôi Trương thị cũng hỉ , bụng mang chửa tiện qua chúc mừng nên nhờ bà gửi lễ vật. Ta bảo sẽ gửi cho nàng một đơn t.h.u.ố.c an t.h.a.i và ít bổ phẩm quý giá.
Sang năm là kỳ Xuân thí tại Cống viện Bộ Lễ. Ba trận thi xong, Ngôn Chi bước , tay cầm chiếc quạt giấy tặng, : "Bài sách luận trôi chảy."
Khi dán bảng, nó đỗ Cống sĩ, tiếp đó là Điện thí. Hôm đó nó mặc bộ bào vải xanh mới may, lúc về : "Thánh thượng hỏi về việc nông tang, cũng may đáp ."
Vài ngày truyền loa báo danh, nó liệt nhị giáp, ban Tiến sĩ xuất . Từ Phủ thí đến Tiến sĩ, chỉ mất một năm rưỡi. Ngay chân thiên tử, nó dựa sự dạy dỗ của Âu Dương và sự khổ học của chính , tự tay dùng ngòi bút mà giành lấy công danh.
14
Mẹ con đến kinh thành hơn bốn năm, từng gặp Viên Cảnh Hoán, nay con trai bước quan lộ, nhà họ Viên đột nhiên tìm đến cửa. Người phụ nữ gấm vóc lụa là tự xưng là cô mẫu của Tô Ngôn Chi.
Người gác cổng liền để bà . Tôn Viên thị định chỗ chiếc ghế thái sư, chút khách khí mà : "Đệ , là nhị tỷ của Cảnh Hoán, mau gọi cháu trai Ngôn Chi của đây để một cái nào."
Ta tuy ghét cay ghét đắng nhà họ Viên, nhưng "giơ tay đ.á.n.h mặt ", đành nén cơn buồn nôn mà : "Nó dự tiệc đồng môn ."
Bà dường như nhận sự lạnh nhạt trong lời của , vẫn nhiệt tình vồn vã: "Con trai quan trong triều, lúc dự Quỳnh Lâm yến thấy Ngôn Chi, liền nó với nó như đúc từ một khuôn ."
"Con trai còn bảo: 'Hai bên đối chiếu, hai đứa em họ ở phủ Tướng quân trông chẳng giống chút nào'."
Ta khen đểu một câu: "Lệnh lang đúng là tinh tường, thảo nào quan trong triều."
Bà đắc ý mặt: "Con việc ở Bộ Lại, tuy quan giai cao nhưng đường nước bước đều rành rọt. Ngôn Chi nhận tổ quy tông, nhập hộ tịch nhà họ Viên chúng , con ở trong bộ nâng đỡ một chút, con đường của nó sẽ thuận lợi gấp mười . Đây chính là phúc phận mà khác cầu cũng đấy."
"Phúc phận?"