Đích tử? Thứ tử? Ta chọn khử phụ lưu tử. - Chương 12

Cập nhật lúc: 2025-12-20 15:23:47
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6faOPXua5A

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mấy ngày nay, bái bàn chất cao như núi, là của các quý nhân trong kinh mời dự tiệc. chuyện hôn sự của con trai, quyết định ? Nó từ nhỏ chủ kiến lớn, thẳng điều với những đến dò ý . Thực ít gia đình thế nó rõ ràng nên ban đầu cũng tình nguyện, nhưng chịu nổi việc con gái nhà mê nó đến phát cuồng. Nghe còn mấy vị tiểu thư vì nó mà xảy tranh chấp riêng tư, náo loạn đến mức ai ai cũng .

Nghĩ , cái túi da của nó đúng là hút mắt thật, nếu năm xưa cha nó mê hoặc đến mất hết phương hướng chứ?

Điều đáng hơn nữa là ngay cả Tiêu phi trong cung cũng sai đến, nhà bà một vị lứa tuổi phù hợp, nhắm trúng con trai . Tim thắt —— Tiêu phi chẳng là cháu gái của chính thất nhà Viên Cảnh Hoán ? Có tầng quan hệ , mà đồng ý ?

lúc đó Thôi Trương thị vội vàng chạy tới, thở ngắn than dài: "Xảy chuyện lớn !"

26

Hai nhà Thôi, Tiêu đều là thế gia môn phiệt nhiều đời, tích oán sâu nặng, đấu đá công khai lẫn ngầm vài chục năm, vẫn luôn ngang tài ngang sức. Từ khi đích nữ hai nhà lượt cung, cuộc so tài lan từ triều đường tận hậu cung.

Ban đầu hai vị phân ngang , cùng sắc nước hương trời, cùng sủng ái, chẳng ai áp đảo ai. Mãi đến khi Thôi gia nữ sinh hạ hoàng tử, vị phân thăng một bậc, nhưng khi sinh vóc dáng còn như nên sự sủng ái của hoàng thượng nhạt vài phần. Còn Tiêu gia nữ thì lúc nào eo cũng thon như liễu, da dẻ mịn màng, những năm nay nhan sắc hề phai nhạt mà càng thêm mặn mà. Bà ngày càng thánh thượng yêu chiều, nhưng hiềm một nỗi gối chăn trống trải.

Thành một bên vị phân quyền trọng, một bên sự sủng ái kề bên, vẫn cứ là kỳ phùng địch thủ. Trước đó Thôi phi vốn coi thường Võ trạng nguyên, gả em gái ruột, nhưng khi tin Tiêu phi gả em gái cho Tô Ngôn Chi, lập tức nổi trận lôi đình. Làm thể để Tiêu gia chiếm lấy tiên cơ ? Thế là bà cũng tuyên bố, dù thế nào cũng nhét bằng em gái cho Võ trạng nguyên.

Hai vị nương nương ở hậu cung vì chuyện mà tranh chấp thôi, đều quấn lấy hoàng thượng đòi ban hôn. Đám họ Thôi, họ Tiêu ở ngoài cung cũng rảnh rỗi, công khai ngầm điều động thế lực. Chuyện hôn sự sớm vượt khỏi tình cảm nam nữ, trở thành vũ đài đấu đá của hai nhà, thắng thua liên quan đến thể diện và thực lực của cả gia tộc.

...

Thôi Trương thị đến khô cả cổ: "Tô tỷ tỷ, chị xem chuyện náo loạn lên, biến con chị thành quân cờ mất ... thật chẳng còn mặt mũi nào chị nữa."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/dich-tu-thu-tu-ta-chon-khu-phu-luu-tu/chuong-12.html.]

Ta cũng thấy đau đầu, nhưng vẫn vô tư đùa : "Chuyện trách cô , chỉ trách sinh con trai quá thôi."

Buổi tối đang bàn bạc với con trai cách thoát , ngoài cổng viện đột nhiên vang lên tiếng bước chân quen thuộc. Là lão ăn mày tới. Ta gọi lão là "Lão bá", nhưng lão lạnh lùng ngắt lời: "Gọi lão ăn mày." Con trai bên cạnh thì tự nhiên, cúi gọi: "Cha nuôi." Lão ăn mày lúc mới "ừm" một tiếng nhận lời.

Bàn về chuyện hai nhà Thôi, Tiêu, lão ăn mày thản nhiên: "Tranh? Cứ để họ tranh . Chúng , tham gia, bày tỏ thái độ." Gió thổi qua cây hòe già nơi góc sân, lá cây xào xạc. Ta bóng lưng lão ăn mày, bỗng thấy lão dường như hiểu rõ hơn ai hết ván cờ nên đặt quân .

27

Kinh thành thái bình mấy chục năm qua đột nhiên xảy biến loạn. Một toán cướp hung hãn cách trăm dặm kéo tới ngoại ô kinh thành, chiếm cứ dốc Lạc Mã, cướp bóc ba đoàn thương đội. Tin tức truyền nhanh chóng, ngay cả Kinh Triệu Doãn cũng dâng sớ xin triều đình lập tức cử quan binh tiễu trừ.

Sô Ngôn Chi thụ chức "Chiêu Vũ hiệu úy", cùng với đội binh mới chiêu mộ cử đến dốc Lạc Mã để "bình tặc".

Lúc tin tức từ dốc Lạc Mã truyền về, đang ở trong sân phơi d.ư.ợ.c liệu. Tên binh báo tin quỳ rạp đất, giọng run rẩy thành tiếng: "Phu nhân... chúng phục kích... Đại... Đại nhân ngài ngã xuống khe núi, nước cuốn trôi đầm nước, tìm... tìm thấy nữa..."

Mắt tối sầm , vịn tường mới ngã quỵ. Lão ăn mày chẳng từ xuất hiện, nắm lấy cổ tay lạnh ngắt của : "Đừng hoảng! Mau tìm Viên Cảnh Hoán, trong tay một chi Vũ Lâm Vệ! Đó là binh mã duy nhất trong kinh thành thể xuất quân ngay lập tức mà cần lệnh điều động của Bộ Binh!"

Ta như phát điên lao phủ Trấn Quốc Tướng quân. Viên Cảnh Hoán đang ở gian nhà chính, sắc mặt xám xịt, rõ ràng nhận tin từ dốc Lạc Mã. Tiêu thị thấy , lập tức bĩu môi mỉa mai: "Ô kìa, chẳng đó ? Sao thế, đứa con trai ngoan của cô mất nên chạy đến nhà họ Viên chúng tang ? Cũng đúng thôi, mất cái chỗ dựa Võ trạng nguyên thì những ngày e là khó sống đây."

Viên lão phu nhân phía , nhắm mắt niệm Phật, niệm một nửa bỗng mở mắt , lạnh lùng : "Tô thị, sự đến nước cũng vô ích. Ngôn Chi vốn nhà họ Viên, nay nó mất , cũng coi như là... ý trời định ."

"Ý trời định?" Ta những khuôn mặt lạnh lùng của họ, m.á.u trong lòng như lửa thiêu đốt, "Các tưởng Tiêu thị và Từ thị sinh là con cháu nhà họ Viên ? Ta cho các , chúng căn bản huyết mạch nhà họ Viên!!!"

Tinhhadetmong

 

Loading...