Đích tử? Thứ tử? Ta chọn khử phụ lưu tử. - Chương 11

Cập nhật lúc: 2025-12-20 15:23:11
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KxY0tWG9Y

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

chọc trúng tim đen, cứng miệng cãi: "Lúc đó nó còn quá nhỏ, ngũ quan nảy nở, nghi ngờ cũng là lẽ thường tình."

"Nhổ !" Ta nhổ toẹt một cái, "Cái tâm tư đó của bà ai mà ? Chẳng qua thấy nó bây giờ tiền đồ nên bà mới nhận ! Cái đồ già nua thế lợi, bà mà cũng xứng giáo huấn ?"

"Ngôn Chi tương lai dù nội các tể tướng thì cũng là do nhà họ Tô giáo dưỡng, liên quan gì đến nhà họ Viên các ! Bây giờ mang theo của bà cút ngay, còn dám bước đây một bước, sẽ đ.á.n.h gãy đôi chân ch.ó của các !"

Viên lão phu nhân tuổi tác cao, chịu nổi những lời nặng nề của , sắc mặt xanh mét trắng bệch, ngã lăn ngất xỉu. Sau khi tỉnh , bà để một câu "từ nay quản chuyện của đứa nghịch t.ử nữa" khiêng .

24

Ngày mười hai tháng Bảy, bảng danh sách sơ thí Võ cử dán lên. Cái tên Tô Ngôn Chi giữa danh sách dày đặc gây một sự chấn động nhỏ. Không ít trong kinh thành còn nhớ, mùa xuân năm ngoái khi dán bảng thi văn cũng một cái tên y hệt.

Quan viên trong triều bàn tán xôn xao. Có kẻ chê nó ngông cuồng, cũng khen nó dũng mãnh. Những kẻ hiểu nó thì : "Đứa trẻ tuổi trẻ tài cao nhưng thâm bất khả trắc, như rồng lặn vực sâu, tương lai ắt đại nghiệp."

Nó vốn chức quan nhờ thi văn, chấp nhận từ quan để thi từ đầu. Hành động khiến ngay cả những đại thần lâu nay màng thế sự cũng vuốt râu trầm ngâm: Nếu nó thật sự thành công, đó sẽ là chuyện từng trong tiền lệ.

Chủ khảo quan nhận ám thị từ cấp , vốn định bụng sẽ giở trò trong kỳ khảo hạch, nhất định gạch tên nó khỏi bảng để nó ghi danh. Không ngờ xảy biến cố, Thụy lão Vương gia – từ lâu đóng cửa tạ khách, màng triều chính – chẳng nổi cơn gió gì mà đích cung diện kiến thánh thượng, xin một chức Giám khảo quan.

Lần , chỉ chủ khảo quan đổ mồ hôi hột, mà ngay cả những kẻ hiểu nội tình trong triều cũng thầm kinh ngạc: Vị Phật sống lâu nay động đậy , xuất hiện đúng lúc ?

Ngày mười bốn tháng Bảy, chấm bài Sách luận. Giám khảo quan định phê hai chữ "bình thường" lên bài của Tô Ngôn Chi, định đưa thì giọng thong thả của lão Vương gia vang lên: "Bài bàn về phòng thủ Nam Khương, câu nào cũng trúng điểm yếu, gọi là bình thường?" Giám khảo quan đỏ mặt tía tai, đành cầm bút sửa điểm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/dich-tu-thu-tu-ta-chon-khu-phu-luu-tu/chuong-11.html.]

Mười ngày tiếp theo, sóng gió bao giờ dứt. Ngày mười sáu tháng Bảy thi mã chiến, ngựa của đối thủ Ngôn Chi đột nhiên phát điên lao thẳng tới. Lão Vương gia bỗng : "Con ngựa mất tính, nên đổi một con thuần tính hơn, đừng để thương thí sinh."

Ngày mười chín tháng Bảy thi đấu đối kháng cạn, đối thủ của Ngôn Chi sắc mặt kỳ quái. Lão Vương gia phất tay, thị vệ xông lên lục soát trong tay áo thấy một cây kim ngắn tẩm t.h.u.ố.c mê. Lão nhân gia thản nhiên : "Võ khảo dựa bản lĩnh thật sự, dùng mấy trò hèn hạ gì." Kẻ đó thị vệ đ.á.n.h cho một trận tơi bời tống cổ khỏi trường thi.

Ngày hai mươi mốt thi thuộc lòng binh thư, cuốn sách Ngôn Chi cầm thiếu mất nửa phần . Vẫn là lão Vương gia đích sai lấy quyển mới tới, trầm giọng : "Quy củ trường thi thể như trò đùa thế ?"

Mãi đến ngày hai mươi hai dán bảng, sóng gió mười mấy ngày qua cuối cùng cũng kết quả. Trên tấm bảng bọc lụa đỏ, bên cạnh ba chữ lớn "VÕ TRẠNG NGUYÊN", hiển hiện rõ ràng cái tên Tô Ngôn Chi.

Lúc đám đông reo hò, lão Vương gia theo bóng dáng khoác áo bào đỏ lưng ngựa, lẩm bẩm: "Lão , hổ phụ sinh hổ tử... Đứa con nuôi của ông đúng là rồng phượng trong loài ..."

Tinhhadetmong

 

25

Ngày Võ trạng nguyên cưỡi ngựa dạo phố, kinh thành thực sự đại loạn. Hai bên đường đông như kiến, giày thêu giẫm rơi xếp cao cả nửa thước, khắp nơi là tiếng trẻ con tìm cha .

Ngôn Chi mặc y phục tươi tắn, cưỡi con tuấn mã, dáng hiên ngang như tùng. Nhìn thì giống như một vị công t.ử hào hoa, nhưng là nhân vật văn võ song . Cả phố hoa tươi ném nó, cánh hoa rơi đầy áo. Không bao nhiêu kiệu hoa của các khuê các tiểu thư dừng bên đường, các quý nữ cũng chẳng màng thể diện, vén rèm xe ló đầu , trong mắt là ánh rực lửa.

Đoàn diễu hành qua phủ Trấn Quốc Tướng quân, Viên lão phu nhân hậm hực đ.ấ.m bàn: "Cái vẻ vinh quang , đáng lẽ là của nhà họ Viên !"

Trong tiếng chiêng trống vang trời, đoàn diễu hành một vòng cuối cùng về Tô trạch. Trương viên ngoại dắt theo ba đứa con đợi sẵn ở cửa, gặp oang oang: "Cái nhà xứng với Trạng nguyên lang cơ chứ? tìm một ngôi nhà mới, khí phái lắm, mau dời qua đó thôi!"

Lời còn dứt, Thôi Trương thị cũng dẫn theo con cái tới, phía là đám nô bộc khiêng mấy rương lễ vật hậu hĩnh. Nàng cho lùi , kéo tay , mặt đỏ bừng bối rối : "Họ Thôi chúng một đích nữ, dung mạo tính cách đều ... Gia đình hỏi xem thể kết với Trạng nguyên lang nhà chị ? Các trưởng bối sợ chị bằng lòng nên để tới dò ý ."

Loading...