ĐÍCH TIỂU THƯ Ở TRANG VIÊN - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-12-27 08:46:50
Lượt xem: 100
1.
Phùng ma ma – kẻ phái đến đón , tiến lên đ.á.n.h giá , đôi mắt ti hí đầy vẻ khắc nghiệt ngừng đảo quanh. Lão mặt xong xem đến tay .
Ta cố sức rụt tay , đáng tiếc tu vi còn non kém, thể biến đôi bàn tay trở nên thô ráp .
"Chát!" Thấy né tránh, lão thẳng tay giáng một bạt tai mặt , "Đưa tay đây!"
Quẻ Thượng Thượng Trong Miếu Thần Tài
Ta tát đến lệch mặt, đành miễn cưỡng chìa đôi bàn tay trắng ngần như bạch ngọc chút tỳ vết. Đám bà t.ử cùng đến nỗi mắt trợn ngược cả lên.
Thấy , vội vã quỳ sụp xuống phân trần: "Một tháng , lên núi hái củi vô tình cứu mạng một lão nhân. Ông tặng ba viên Ngọc Cơ Hoàn, rằng dùng thể khiến da dẻ mịn màng, thổi cũng thể rách. Ta lén uống một viên..." Vừa , liếc Phùng ma ma. Gò má cao, lông mày thưa thớt, giữa chân mày một nốt ruồi – đúng là tướng mạo khắc bạc. Đây chính là một trong những kẻ thủ ác hại c.h.ế.t mẫu của Tống Niệm Hòa. Xem tướng mạo , hẳn là định sẵn bỏ mạng trong tay .
"Mấy viên còn ?" Phùng ma ma gằn giọng hỏi, vẫy tay hiệu cho tiểu nha lên lục soát .
"Ở đây ạ." Hai tay chạm xuống đất, âm thầm hút lấy bụi bẩn nặn thành hai viên bùn tròn, giả vờ thò tay n.g.ự.c áo dâng lên cho mụ .
Phùng ma ma nhận lấy hai viên bùn, săm soi hồi lâu nghi hoặc : "Thứ thật sự thể khiến trở nên nhuận sắc ?"
"Có lẽ ..." Ta ngập ngừng đáp. Ta quả thực ngày ngày hút lấy tinh túy từ lòng đất mới nuôi dưỡng làn da như ngọc , nhưng là yêu, còn thứ tác dụng với con thì chịu.
Phải rằng, Yêu tộc bọn dối, ít nhất là hạng yêu tinh tiểu bối như thì thể.
"Ả nha đầu , năng cũng chẳng xong hồn."
"Ma ma, một tháng thấy nàng vẫn còn đầy vết thương, da dẻ đen nhẻm thật mà." Một mụ nông phụ trong trang nịnh nọt , đôi mắt hau háu chằm chằm viên t.h.u.ố.c tay Phùng ma ma.
Phùng ma ma ghét bỏ lườm mụ một cái: "Cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, hạng như các ngươi cũng xứng tơ tưởng đến Ngọc Cơ Hoàn ?" Mụ duỗi tay , tiểu nha bên cạnh lập tức dâng lên một cây kim bạc.
"Quả thực độc." Mụ kim bạc một lúc, đột ngột ném một viên miệng, "Ta nếm thử cho phu nhân , viên còn đương nhiên là để dành cho Quốc Công phu nhân ."
Mụ nuốt viên bùn lầm bầm trong miệng. Đột nhiên, lão tự bóp lấy cổ , sức đ.ấ.m n.g.ự.c, cả khuôn mặt đỏ gay gắt, nhãn cầu như lồi ngoài. Nhìn mụ lúc còn xí hơn cả lúc bình thường.
Ta vờ sợ hãi lùi : "Ma ma nghẹn !"
Đám nha bà t.ử lập tức xúm đ.ấ.m lưng, thậm chí mụ khỏe mạnh còn vác lão lên vai mà xốc mạnh mấy cái. Thế nhưng việc quá muộn, Phùng ma ma trút thở cuối cùng ngay vai mụ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dich-tieu-thu-o-trang-vien/chuong-1.html.]
Đám đông la hét đòi đền mạng. Sau một hồi hỗn loạn, bọn họ vẫn quyết định áp giải về phủ để Quốc Công phu nhân định đoạt.
Bị cưỡng ép đưa lên xe ngựa, qua rèm cửa, đám phụ nhân đang cuống cuồng chạy về trang viên mà khóe môi khẽ nhếch. Bọn họ chắc hẳn là đến căn chòi của để tìm Ngọc Cơ Hoàn. Tất nhiên , "để " cho bọn họ một lượng đủ dùng.
2.
Quốc Công phu nhân nhíu mày, chằm chằm.
Ta quỳ sàn, chỉ cảm thấy căn phòng mà u ám, lạnh lẽo, chẳng bằng nổi căn chòi tranh sáng sủa của Tống Niệm Hòa.
Nửa ngày , bà mới cất lời: "Quả là đồ khắc tinh, tuổi còn nhỏ khắc c.h.ế.t mẫu . Vừa mới gặp mặt hại c.h.ế.t Phùng ma ma."
Ta cũng chẳng thèm né tránh, thẳng nữ nhân châu báu đầy đầu, vẻ ngoài ung dung hoa quý . Sao mà lời cùng một phường với Phùng ma ma thế ?
"Bà tự nghẹn c.h.ế.t!" Ta thản nhiên đáp.
"Chát!" Một mụ ma ma bên cạnh phu nhân xông lên tát một cái: "Phu nhân cho phép ngươi lên tiếng ?"
Ta trừng mắt mụ . Đợi đến khi pháp lực của cao cường, sẽ cho ngươi tay!
"Lại đây xem." Người sập mềm cuối cùng cũng lười nhác lên tiếng.
Ta bước tới, bà nắm lấy tay , lật lật ngó: " là hạng hạ nhân kiến thức, đôi bàn tay thế mà cũng dám gọi là mịn màng ?"
Ta cúi đầu đôi tay đầy những vết xước nhỏ li ti, kìm nén ý nơi khóe miệng. Xem Phùng ma ma là một đại ác nhân , g.i.ế.c mụ giúp tích lũy ít công đức, pháp lực đều tăng tiến cả .
"Đám đó thì thế nào là đồ ? Chắc là cố tình quá lên để gây sự chú ý với phu nhân thôi." Mụ già đ.á.n.h hùa theo.
"Nguyên nhân cái c.h.ế.t của Phùng ma ma rõ ?" Bà xoay vần viên bùn trong tay, hỏi tiểu nha mới .
Tiểu nha đầu quỳ rạp đất: "Bẩm phu nhân, rõ . Ngỗ tác ... là..."
"Nói là cái gì thì mau !" Mụ ma ma bên cạnh thúc giục.
"Là... là nghẹn c.h.ế.t ạ." Tiểu nha dập đầu, dám ngẩng lên.
"Cái gì?" Quốc Công phu nhân đang nghiêng sập bỗng bật dậy, trang sức đầu kêu lanh lảnh.