"Cậu xem, ý gì chứ?"
kể nguyên văn lời Thương Hoài Nam cho "tham mưu trưởng" của – Tống Tống .
Tống Tống xoa cằm, nheo mắt , mãi một lúc mới lên tiếng: "Đến ba bất đắc dĩ cũng chịu, Thương Hoài Nam đúng là yêu sâu đậm thật."
" hông?!" vỗ đùi đánh "bốp". " ngay mà, cái tên chó đó vẫn còn nhớ thương tớ!"
Tống Tống gần, chăm chú quan sát : "Thế định ?"
nghiêm mặt: "Tớ thì còn định ?"
Cô bất ngờ giơ tay chỉ miệng : "Thu khóe môi , đến nỗi sắp lộ cả răng kìa."
Được , thừa nhận là đang vui. mà...
"Anh chẳng đổi chút nào, vẫn thích quản tớ. Nếu thì chẳng chia tay hồi đó chẳng nghĩa lý gì ?"
Tống Tống gật đầu: "Cũng đúng."
Cô khổ não thở dài: "Cậu xem phận tụi là ? Cậu thì tìm trúng kiểu bố già, còn tớ thì vớ đứa hệt như cháu nội. Tớ thật, mà gặp thằng như Quan Siêu thì còn mệt hơn."
Cái đồng tình, dù tìm mới, cũng đời nào chọn kiểu như Quan Siêu.
" mà bụng hàng , vài tháng nữa tính gì với Thương Hoài Nam?" Tống Tống chằm chằm bụng hỏi.
"Tớ mắc gì giải thích với ?"
"Vậy chứ c.h.é.m gió bảo đang thai gì?"
Nếu Thương Hoài Nam chẳng bầu thật, mặt ?
Không !
Quất Tử
"Tớ nhanh chóng... thai thật."
Tống Tống: "......"
...
nhận cuộc gọi của , bảo về nhà ăn cơm. Không ngờ đó là một bữa tiệc Hồng Môn
Lúc , giữa phòng khách, ba ngay ngắn sofa, ánh mắt nghiêm khắc như thể là tội phạm tày đình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/di-tu-van-ve-quyen-nuoi-con-toi-gap-lai-ban-trai-cu/chuong-4.html.]
"Nói , đứa trong bụng con là của ai?"
giật : "Sao ba ?!"
Một giây lập tức hiểu .
Còn ai đây nữa? Quan Siêu!
nghiến răng, nhắm mắt : "Con mang thai thật, ba đừng mấy lời nhảm nhí."
"Không con của Hoài Nam thật ?" Mẹ hỏi với giọng đầy hy vọng.
Ngay cả chuyện Thương Hoài Nam về mà cũng kể ?
Tên tiểu tử đó!
"Mẹ, bất kể trong bụng con con của Thương Hoài Nam , con với đều thể nữa."
Ba đập đùi: "Cuối cùng cũng chịu thật ! Đó, dồn tới chân tường là lòi ngay! Nói! Đứa đó là của ai?!"
"......"
Thôi , Quan Siêu, đừng trách tay tàn nhẫn với nhé.
"Con thật đây là con của Quan Siêu."
, là sự thật đấy.
Sau đó ba bày tiệc Hồng Môn cho Quan Siêu.
Kết quả khi đến, ba nam đánh nữ chém, đập cho bầm dập mặt mũi. Rồi hai chúng đuổi thẳng cổ khỏi nhà.
Mẹ chỉ chúng mắng: "Cứ việc nghịch ngợm , xem hai đứa giải thích với Tống Tống!"
Quan Siêu rên: "Cô gì với bác trai bác gái thế hả?"
" đứa bé là của ."
"Hả?!" Quan Siêu ôm cái miệng sưng vù, "Ôn Nhan, với cô thù oán, cô hại ?!"
"Ai bảo bịa chuyện bậy mặt ba ?"
Hắn chỉ : "Được lắm, lắm, cô cứ đợi đó cho !"
Nhìn bóng lưng Quan Siêu bỏ , đầy tức giận, bỗng linh cảm gì đó chẳng lành đang đến.