Đi Nhà Ma, Dắt Về Một Bạn Trai - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-04-15 08:50:20
Lượt xem: 39

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

20.

Tôi sợ Cố Chử thực sự khiến bản thân cảm lạnh, nên đến giờ ăn tối liền tranh thủ mang bộ đồng phục đã giặt từ tiệm về cho cậu ấy.

“Cậu đang ở phòng mỹ thuật à? Tôi đã lấy đồng phục về rồi.”

Tôi cúi đầu nhắn tin, còn đang cân nhắc nên thêm câu gì đó để làm dịu bầu không khí thì đột nhiên bộ đồng phục trong tay bị ai đó rút mất từ phía sau.

“Đứng ngây ngốc ở đây làm gì thế? Trông ngốc quá.”

Cố Chử nhìn tôi với vẻ mặt kỳ lạ, như thể đang do dự điều gì.

“?” Tôi bỗng linh cảm điều gì đó.

“Tiền giặt khô để tôi trả, cậu không cần trả lại đâu. Dù sao cũng là do tôi làm phiền cậu mà... Ừm, nhưng nếu cậu chịu gia nhập câu lạc bộ mỹ thuật thì coi như hoà nhau.”

Vừa dứt lời, vẻ cứng nhắc của cậu ấy lập tức biến mất, quay sang lườm tôi một cái đầy thất vọng như kiểu “thật hết thuốc chữa”, rồi lại xoay người bỏ đi.

Hả?

🍀 Mấy bà yêu thương thì Follow kênh Cám tại FB: "Cam Sắc Cám" và "Đại Bản Danh Nhà Cám" nha 💗

Vị đại thiếu gia này lại giận dỗi chuyện gì nữa vậy trời…

21.

Kiếp trước chắc tôi làm nhiều điều ác, nên kiếp này mới phải quay lại trường vào ngày Chủ nhật để sắp xếp hồ sơ học sinh.

"Buồn ngủ c.h.ế.t mất..." Tôi vừa đi qua hành lang vừa than thở với Nguyên Viễn qua điện thoại: "Sáng sớm đã bị lôi dậy đi xử lý cái đống hồ sơ c.h.ế.t tiệt gì đó. Lúc tranh cử hội trưởng tôi còn ngây thơ tưởng đây là chức danh hữu danh vô thực cơ đấy."

"Dạo này mấy câu lạc bộ hình như đều bận cả. Hôm nay Lâm Hân cũng tới trường rồi."

Nguyên Viễn cười nói: "Nghe bảo bên CLB mỹ thuật cũng có việc cần xử lý."

"Còn có chị em cùng cảnh ngộ nữa hả? Vậy lát nữa tớ ghé phòng mỹ thuật chơi với cậu ấy!"

Vừa nghe có người đồng cam cộng khổ với mình, tự dưng tay tôi hết đau, chân tôi hết mỏi, ăn gì cũng ngon, tinh thần phơi phới!

22.

......

Hội trưởng hội học sinh mà lại đi giúp thầy chủ nhiệm phòng Công tác học sinh sắp xếp hồ sơ? Nghĩ kiểu gì cũng thấy vô lý muốn xỉu.

"Mỗi người đóng một dấu là được rồi."

Thầy Lý cười tươi rói đưa cho tôi một xấp đơn xin gia nhập câu lạc bộ của học sinh.

"Làm phiền em phối hợp với công việc của nhà trường nhé."

Tôi thầm nghĩ: Rõ ràng là công việc mang tính hình thức thôi còn gì!

Tại sao đơn xin vào CLB của học sinh lại nhất định phải đóng dấu của nhà trường mới được duyệt? Rồi tại sao người bị lôi đến làm việc chân tay lại phải là tôi chứ?!

Mang theo một bụng bức xúc, tôi hùng hổ bước vào phòng sinh hoạt của đoàn trường — suýt thì tưởng mình đang mơ: Sao Cố Chử lại có mặt ở đây?!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/di-nha-ma-dat-ve-mot-ban-trai/chuong-6.html.]

Chẳng lẽ tôi đã phát điên thật rồi vì cái mối tình đơn phương trẻ con này?!

"Vào đi, đứng đó làm gì thế?"

Cố Chử còn chẳng buồn ngước mắt lên, vẫn cúi đầu vẽ vời gì đó.

"Thấy tôi là cứng họng luôn à? Giờ tôi đâu còn là NPC trong nhà ma nữa."

Ủa? Cậu ấy định lôi chuyện nhà ma ra xài tới chừng nào hả?

Tôi giả bộ bình tĩnh, chọn một cái ghế kéo ra ngồi xuống, tự mình bắt đầu đóng dấu hồ sơ.

Thầm nghĩ: Thích thầm người ta thì có gì to tát, nhưng bị chính người ta phát hiện thì đúng là xấu hổ muốn độn thổ.

Nghĩ thế nên tôi càng cố tỏ ra mặt lạnh hơn.

"Giận rồi hả?"

Tôi chẳng buồn đáp, ai ngờ Cố Chử lại càng sôi nổi hơn: "Xin lỗi mà, lẽ ra lúc đó tôi không nên bỏ đi như thế. Cậu đừng giận nữa nhé?"

Tôi: Giận cái đầu cậu á.

23.

Xong xuôi hết rồi!

Tôi hí hửng sắp xếp lại xấp hồ sơ đã đóng dấu đỏ chót, tính đưa cho thầy Lý rồi chuồn lẹ về nhà ngủ bù.

"Này—"

Một bàn tay kéo nhẹ tay áo tôi lại. Là Cố Chử, trông còn ra vẻ ấm ức nữa chứ.

"Cậu bắt tôi vào CLB Mỹ thuật, giờ người ta làm lễ bàn giao chủ nhiệm mới mà cậu không định ở lại xem à?"

Lúc này tôi mới hiểu, thì ra hôm nay Lâm Hân về trường là để làm thủ tục bàn giao vai trò chủ nhiệm CLB.

"Cậu đồng ý rồi à?!"

Trời ơi, thế là tôi có hy vọng được uống trà sữa miễn phí cả năm rồi!!!

"Tuyệt vời quá đi mất! Cảm ơn cậu nha, bạn học Cố!"

Tôi cảm động đến mức nắm chặt lấy tay cậu ấy, suýt thì bật khóc luôn: "Cậu đúng là người tốt, hu hu hu hu..."

......

Hình như, tôi hơi lố thì phải. Ừm.

Cố Chử nhíu mày: "Tôi biết tôi là người tốt, nhưng bạn học Lộc à, tay của cậu..."

"......Xin lỗi nha. Tại tôi vui quá."

Tôi vội vàng buông tay ra, lúng túng lùi lại một bước: "À, chuyện bàn giao gì đó của CLB Mỹ thuật thì người ngoài như tôi không tiện tham gia đâu ha."

Lúng túng đến mức chỉ muốn lấy chân bới đất chui xuống, tôi lắp bắp nói thêm: "Cậu... cứ coi như chuyện vừa rồi chưa từng xảy ra nhé."

Loading...