- Anh đã bảo rồi, chị ta không làm được gì đâu. Chỉ là ghen tuông vớ vẩn. - Giọng Hoàng đầy khinh miệt.
- May mà tìm được tập tài liệu đó sớm. Nếu không... - Hương thở phào.
- Chuyện đã qua. Giờ chỉ cần tập trung vào bước cuối cùng. Mọi thứ sắp xong rồi.
Nghe chúng nói vậy, tôi siết chặt tay. "Mọi thứ sắp xong rồi ư?" Đúng vậy. Nhưng không phải theo cách các người muốn.
Tôi và chú Minh hoàn thiện kế hoạch. Chọn thời điểm, địa điểm. Chuẩn bị những câu hỏi sắc bén nhất. Dự đoán các phản ứng của chúng.
Buổi gặp mặt được sắp xếp dưới danh nghĩa một cuộc nói chuyện gia đình để "giải quyết hiểu lầm" sau sự kiện ở buổi tiệc. Bố mẹ tôi, dù đau lòng và mệt mỏi, vẫn đồng ý tham gia, hy vọng mọi chuyện có thể được làm sáng tỏ. Hoàng và Hương nhận được lời mời (do chú Minh gửi), chúng đồng ý đến, có lẽ vì nghĩ đây là cơ hội để "rửa oan" hoặc tiếp tục thao túng.
Và tôi... tôi đã chuẩn bị một tin nhắn. Một tin nhắn cuối cùng cho Hoàng và Hương, trước khi mọi chuyện bắt đầu.
Ngồi trước màn hình điện thoại, tôi gõ từng chữ, ánh mắt lạnh lẽo, nụ cười hiện lên trên môi đầy vẻ tàn nhẫn.
"Đêm tân hôn rách nát... các người đã biến nó thành địa ngục của tôi. Bây giờ... đến lượt các người nếm trải mùi vị địa ngục do chính mình tạo ra."
Tôi gửi tin nhắn.
"Trò chơi... sắp kết thúc rồi."
Khoảnh khắc tin nhắn được gửi đi, tôi cảm thấy như vừa nhấn nút kích hoạt một quả b.o.m hẹn giờ. Sự hồi hộp dâng lên tột độ. Không còn đường lui.
Tại một phòng họp kín đáo trong văn phòng chú Minh, mọi thứ đã được chuẩn bị. Camera giám sát bí mật, thiết bị ghi âm được giấu kỹ. Tôi ngồi đó, bình tĩnh đến lạ thường, như một con mèo rình mồi. Chú Minh ngồi bên cạnh, vẻ mặt cương nghị.
Rồi tiếng cửa mở. Hoàng và Hương bước vào. Vẻ mặt chúng hơi ngạc nhiên khi thấy chú Minh cũng có mặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dem-tan-hon-rach-nat/chuong-25.html.]
Hoàng cố lấy lại vẻ bình tĩnh, nở một nụ cười giả tạo.
- Chú Minh? Cháu chào chú. Sao chú lại ở đây ạ?
- Tôi đến đây với tư cách là luật sư của Mai, và là bạn lâu năm của gia đình này. - Giọng chú Minh trầm ấm nhưng đầy uy lực. - Mời hai cháu ngồi.
Hoàng và Hương ngồi xuống đối diện tôi. Ánh mắt Hoàng liếc nhìn tôi một cái, đầy vẻ khinh thường xen lẫn cảnh giác. Hương thì cúi gằm mặt.
Rồi bố mẹ tôi bước vào. Khuôn mặt họ mệt mỏi, ánh mắt nhìn chúng tôi đầy phức tạp. Cuộc nói chuyện được gọi là "giải quyết hiểu lầm"... chính thức bắt đầu.
Tôi nhìn thẳng vào Hoàng và Hương, nở một nụ cười lạnh lẽo.
"Trò chơi... sắp kết thúc rồi."
Hoàng và Hương nhận được tin nhắn của tôi trước khi bước vào phòng. Chúng nhìn tôi, ánh mắt ban đầu là khinh thường, sau đó dần biến thành tức giận và bất an.
Hương khẽ kéo tay Hoàng.
- Anh... tin nhắn đó...
Carrot Và Tịch Dương
- Kệ cô ta. - Hoàng gằn giọng, nhưng ánh mắt thì liên tục dò xét tôi. "Trò chơi sắp kết thúc?" Cô ta định làm gì?
Dự cảm không lành dâng lên trong lòng chúng, phá tan sự chủ quan ban đầu. Buổi gặp mặt "giải quyết hiểu lầm" này... có vẻ không đơn giản như chúng nghĩ.
11
Phòng họp trong văn phòng chú Minh căng như dây đàn. Hoàng và Hương ngồi đối diện tôi, ánh mắt cảnh giác và đầy tức tối. Bố mẹ ngồi bên cạnh chú Minh, khuôn mặt mệt mỏi và hoang mang.