Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Đêm Tân Hôn Rách Nát - Chương 12

Cập nhật lúc: 2025-05-07 01:18:15
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Cứ sợ hãi đi, em gái," tôi nghĩ thầm. "Các người đã cướp đi đêm tân hôn của tôi. Đã âm mưu hãm hại gia đình tôi. Bây giờ... đến lượt các người nếm trải mùi vị của sự bất an và sợ hãi."

Nắm chặt tập tài liệu trong tay (tôi đã cất nó ở nơi an toàn hơn), tôi cười khẩy trong lòng.

"Thì ra đây mới là thứ các người thực sự muốn... Tài sản. Tiền bạc."

Tôi nhìn Hương đang ngồi co ro trước mặt, nhìn Hoàng qua màn hình điện thoại đang bận rộn với những cuộc gọi bí mật liên quan đến "kế hoạch". Một ngọn lửa lạnh lẽo bùng lên trong mắt tôi.

"Cái giá phải trả cho sự tham lam này... các người sẽ không bao giờ tưởng tượng được."

6

Bản nháp di chúc của bố, những con số được đánh dấu, tên của Hoàng và Hương xuất hiện cùng nhau... Mọi thứ như một bức tranh kinh tởm hiện ra trước mắt tôi, rõ ràng đến tàn nhẫn. Không còn là sự phản bội tình cảm đơn thuần. Đây là âm mưu. Một âm mưu bẩn thỉu nhắm vào gia sản của gia đình tôi.

"Các người... các người dám làm vậy sao?" Tôi siết chặt tập tài liệu, cảm giác lạnh lẽo lan từ đầu ngón tay đến tận tim. Nỗi đau vì bị lừa dối trong tình yêu giờ đây trộn lẫn với sự căm phẫn và nỗi sợ hãi cho bố mẹ, cho tương lai của gia đình. Đây không còn là cuộc trả thù cá nhân. Đây là một cuộc chiến để bảo vệ những gì còn lại.

Tôi nhanh chóng chụp lại tất cả bằng chứng. Từng trang giấy, từng dòng chữ viết tay của Hoàng, từng cái tên liên quan. Tôi cần những thứ này. Đây là vũ khí của tôi.

Đang cẩn thận đặt tập tài liệu trở lại két sắt, khóa lại như ban đầu, tôi chợt nghe tiếng cửa mở. Tim tôi thót lại. Hoàng! Sao anh ta về sớm vậy?

Tôi vội vàng giấu bộ dụng cụ vào túi áo choàng, đứng thẳng người lên, cố gắng giữ vẻ mặt bình tĩnh nhất có thể.

Carrot Và Tịch Dương

Hoàng bước vào phòng làm việc, vẻ mặt hơi ngạc nhiên khi thấy tôi ở đây.

- Em? Sao em lại ở đây giờ này? Anh tưởng em đang nghỉ ngơi.

Anh ta nhìn quanh phòng, ánh mắt dừng lại ở chiếc két sắt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dem-tan-hon-rach-nat/chuong-12.html.]

"Bình tĩnh, Mai. Diễn đi." Tôi tự nhắc mình.

- À, anh về rồi. Em... em chỉ vào đây tìm cái sạc dự phòng thôi anh. Sạc điện thoại của em hết pin rồi.

Tôi bước về phía bàn làm việc, giả vờ tìm kiếm gì đó.

- Sạc dự phòng á? Nó ở trong cặp anh mà. Em... em làm gì với két sắt thế?

Hoàng bước nhanh về phía tôi, ánh mắt dò xét.

- Két sắt á? Em... em có làm gì đâu. Tự dưng nó... hơi mở hé một chút. Em tưởng anh chưa khóa kỹ nên... đóng lại thôi.

Tôi cố gắng nói thật tự nhiên, tay khẽ chạm vào cánh cửa két sắt, giả vờ đẩy nhẹ.

Hoàng tiến lại gần két sắt, kiểm tra khóa.

- Mở hé sao? Lạ thật. Anh nhớ là đã khóa rồi mà. Hay em...

Anh ta nhìn thẳng vào mắt tôi. Cái nhìn đó đầy nghi ngờ, khiến tôi lạnh sống lưng.

- Em làm sao? - Tôi nhìn lại anh ta, nở một nụ cười gượng gạo. - Anh nghĩ em... tò mò à?

Tôi cố ý đưa tay lên vuốt tóc, cố gắng trông thật "vô tư".

- Anh này, em là vợ anh mà. Anh có gì giấu em sao? Đến mức phải khóa két sắt cẩn thận vậy à?

Tôi cố gắng lái câu chuyện sang hướng khác, biến sự nghi ngờ của anh ta thành một lời trêu chọc nhẹ nhàng của vợ chồng.

Loading...