Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đó là một bản nháp di chúc. Của ai? Bố tôi. Tài sản được phân chia. Phần lớn cho tôi và Hương. Nhưng có những điểm... rất lạ. Những con số không khớp với giá trị tài sản hiện tại. Những điều khoản mơ hồ. Và quan trọng nhất... có những dòng viết tay chen vào, chỉnh sửa lại tỷ lệ thừa kế, có lợi cho... "người thừa kế thứ 3" được thêm vào một cách khó hiểu. Dưới cùng, có chỗ trống để ký tên, và bên cạnh là tên Hoàng, được viết vội.
"Người thừa kế thứ 3?" Tôi thì thầm, giọng khản đặc. "Và tên Hoàng ở đây là sao?"
Tôi lật thêm vài trang. Có những giấy tờ liên quan đến cổ phần công ty gia đình, những hợp đồng chuyển nhượng quyền sử dụng đất được đánh dấu. Những con số, những cái tên xa lạ. Và những ghi chú viết tay bên lề, với nét chữ của Hoàng, có nhắc đến Hương. "Phần của H."
Mọi thứ như một cú đ.ấ.m thẳng vào bụng. Không còn nghi ngờ gì nữa. Âm mưu này là thật. Hoàng đang cấu kết với Hương để chiếm đoạt tài sản của gia đình tôi. Đêm tân hôn đó... chỉ là một phần của kế hoạch tàn nhẫn hơn nhiều. Anh ta cưới tôi không phải vì tình yêu. Anh ta cưới tôi để dễ dàng tiếp cận tài sản, để thao túng di chúc của bố tôi. Và Hương... em gái tôi... là đồng lõa.
Cơn ghê tởm dâng lên đến cổ họng. Tôi muốn hét lên. Tôi muốn xé nát bản nháp di chúc này, chạy đến bữa tiệc và vạch trần bộ mặt thật của Hoàng trước tất cả mọi người. Nhưng lý trí lạnh lẽo ghìm tôi lại. Chưa đủ. Những thứ này chưa đủ để kết tội chúng hoàn toàn. Tôi cần thêm. Tôi cần bằng chứng không thể chối cãi.
Tôi chụp ảnh tất cả các trang tài liệu bằng điện thoại, cẩn thận giấu đi không để lại dấu vết. Sau đó, tôi đặt mọi thứ về chỗ cũ, khóa két sắt lại như chưa có gì xảy ra.
Vài ngày sau, Hương đến nhà. Vẻ mặt cô ta vẫn là sự kết hợp giữa lo lắng và cố tỏ ra bình thường.
- Chị Mai ơi, chị dạo này sao rồi? Anh Hoàng có hay bắt nạt chị không đấy?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dem-tan-hon-rach-nat/chuong-10.html.]
Cô ta ngồi xuống cạnh tôi, giọng ngọt xớt. Tôi nhìn cô ta, trong đầu hiện lên hình ảnh cô ta và Hoàng trên giường cưới. Và cả dòng chữ "Phần của H." trong bản nháp di chúc.
"Nghĩ tôi yếu đuối đến vậy sao?" Tôi nghĩ thầm, nở một nụ cười dịu dàng.
- Chị không sao. Anh Hoàng đối xử tốt với chị mà. - Tôi ngừng lại, cố ý nhìn vào chiếc túi xách Hương đặt trên bàn. - Chỉ là... đôi khi chị thấy hơi khó hiểu thôi.
- Khó hiểu gì hả chị? - Hương hỏi ngay, vẻ mặt lộ rõ sự tò mò xen lẫn cảnh giác.
Carrot Và Tịch Dương
- À... Không có gì. Chỉ là chị nghe loáng thoáng chuyện công việc của anh Hoàng. Có vẻ phức tạp lắm nhỉ? Nhất là những giao dịch liên quan đến tài sản, cổ phần gì đó... Chị nghe mà chẳng hiểu gì cả. Em... em có biết không? Em thân với anh Hoàng, chắc anh ấy hay tâm sự với em nhỉ?
Tôi nhìn thẳng vào mắt Hương. Ánh mắt cô ta thoáng vẻ hoảng loạn, rồi nhanh chóng chuyển sang né tránh.
- Em... em làm sao biết được chuyện công việc của anh rể chứ! Chị đừng hỏi em mấy chuyện đó. Em chỉ là con gái, có hiểu gì đâu.
- Con gái thì sao? - Tôi nhướn mày nhẹ. - Đâu phải cứ là con gái là không hiểu chuyện tiền bạc, tài sản? Nhất là khi nó liên quan đến... tương lai của mình.
Tôi cố ý nhìn cô ta một cách đầy ẩn ý. Hương cắn môi.