Đêm Nay Ánh Trăng Lệch Hướng - Phần 6
Cập nhật lúc: 2025-12-30 12:43:29
Lượt xem: 80
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V9isjfm8I
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
20.
thể tin nổi.
“Anh… thích em ???”
Thương Quân gật đầu, chợt nhíu mày.
“Vốn định tỏ tình vội thế , chỉ là sợ em cứ trốn mãi, quên luôn.”
ngơ ngác.
Theo phản xạ hỏi: “Vậy… thích em ở điểm nào?”
Thương Quân khẽ .
“Những gì , em đừng thấy sến nhé.”
Tim hụt mất một nhịp, nhưng vẫn cố gắng bình tĩnh gật đầu.
Anh chống cằm, ánh mắt rời .
“Không bắt đầu thích từ khi nào.”
“Tuệ Tuệ, em ? Những cảm xúc ủ men theo thời gian thì thể vạch ranh giới rõ ràng.”
“Chỉ là đến khi nhận , trong l.ồ.ng n.g.ự.c một thứ cảm xúc gọi là yêu.”
Ừm… Quả thật là sến.
xoa xoa vành tai đang nóng bừng.
hỏi: “Vậy phát hiện em từ khi nào?”
Thương Quân thản nhiên đáp: “Ngay từ đầu.”
sốc.
“ em pts ảnh tới mức trông như quỷ luôn mà!”
Anh để tâm: “Không đáng yêu ?”
: “…”
Đỉnh thật.
Vậy mà cũng nhận .
Thương Quân cúi , thẳng mắt , thở giao . Đôi tay ấm áp cũng chẳng từ lúc nào nắm lấy tay .
“Tuệ Tuệ, cho một cơ hội ?”
“Không bạn trai yêu qua mạng, cũng bạn của trai em.”
“Cho một cơ hội quang minh chính đại theo đuổi em, thích em, ở bên em… ?”
Anh nắm tay , buông. Ánh mắt kiên định mà thấp thỏm, chờ đợi phán quyết của .
bỗng bật .
Rồi gật đầu với .
Hóa , ánh trăng từng chiếu về nơi nào khác.
Nó chỉ lặng lẽ theo suốt cả chặng đường.
21.
và Thương Quân ở bên .
À . Chính xác thì… hẳn là ở bên .
Bởi vì nhất quyết đòi theo đuổi .
Sau khi kể chuyện cho Trần Mẫn Mẫn, cô chỉ hận thể tự chọc mù hai mắt .
“Cút cút cút, Mẫn Kiến Tinh, đúng là tổ tông của !”
, gì. Rồi lăn lộn ôm c.h.ặ.t lấy Trần Mẫn Mẫn, cho cô .
dặn cô giữ bí mật chuyện . Tuyệt đối cho trai .
Đồng thời, cũng yêu cầu Thương Quân: nhất định giữ chế độ yêu đương bí mật .
Thương Quân đồng ý sảng khoái. ngờ rằng, khi trai mời đến nhà ăn cơm, mặc đúng chiếc áo sơ mi tặng.
Anh trai liếc một cái, đột nhiên khoái chí.
“Ê, mấy hôm em gái cũng mua cho một cái áo y hệt thế , trùng hợp ghê ha?”
Ừm.
Trùng hợp.
dám cái áo của trai là hàng tặng kèm.
Nhân lúc để ý, kéo phắt Thương Quân nhà vệ sinh.
“Thương Quân! Anh c.h.ế.t ! Sao mặc cái !”
Thương Quân im lặng một lúc.
Ngẩng lên nữa, ánh mắt chút vô tội.
“Tuệ Tuệ, đây là món quà đầu tiên em tặng , trân trọng, nên mặc cho em xem.”
“Không , nếu em thích, sẽ nữa.”
“Là quá nôn nóng, cũng quá đắc ý, quên mất rằng hiện tại chỉ là theo đuổi.”
“Xin , sẽ thế nữa, Tuệ Tuệ, đừng giận.”
: “…”
Ngay khoảnh khắc đó, cuối cùng cũng hiểu lời Trần Mẫn Mẫn .
Thương Quân ! là một xanh chính hiệu!!
Thương Quân yếu thế như mặt , nỡ.
Đành nhỏ giọng tha thứ: “Thôi , nữa.”
Thương Quân gật đầu, hỏi tiếp: “Vậy… ôm một cái ?”
Mặt đỏ bừng, chút ngại ngùng chui lòng .
Vốn định vài câu mờ ám. Kết quả giây tiếp theo…
Cửa bật mở.
Anh trai c.h.ế.t máy ở cửa, cảnh và Thương Quân ôm c.h.ặ.t lấy , gào lên một tiếng long trời lở đất:
“ĐM!!!!!”
ngơ luôn.
Thương Quân thì . Anh thản nhiên nắm lấy tay , bình tĩnh thừa nhận: “Đã lỡ phát hiện , thì chúng thừa nhận luôn.”
: “?”
Khi trai mặt đen sì lôi ngoài, trong đầu vẫn còn đang nghĩ: Thật sự là “lỡ” ?
Thén kìu cả nhà đã đọc truyện từ nhà dịch Cẩm Mộ Mạt Đào, bấm theo dõi mình để nhận được tbao triện mới nhe :333
22.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dem-nay-anh-trang-lech-huong/phan-6.html.]
Trong phòng khách, trai phát điên.
“Mày thích em gái tao ? Đồ súc sinh! Nó mới bao nhiêu tuổi chứ! Thỏ còn ăn cỏ gần hang! Tao cứ tưởng mày vô tính, ai ngờ là nhắm em gái tao! Tao thà mày nhắm m.ô.n.g tao còn hơn!”
Trong lòng âm thầm khuyên : Không ơi, m.ô.n.g là của chị dâu!
Anh trai tức tối chỉ thẳng Thương Quân: “Từ hôm nay trở , chúng còn là em nữa.”
Thương Quân chẳng phản ứng gì, vẫn hề hề.
“Anh để ý m.ô.n.g gì?”
“, em.”
“Là vợ.”
Sắc mặt trai lập tức tối sầm. Gương mặt u ám kéo dài đến tận bữa cơm.
Mẹ nhịn , mắng: “Kéo cái mặt như mặt lừa cho ai xem hả! Cười lên cho !”
Anh trai nặn một nụ còn khó coi hơn . Thương Quân lặng lẽ gắp thức ăn cho , đưa nước.
Mẹ lộ vẻ thấu, dò hỏi: “Tiểu Quân , con với Tuệ Tuệ…”
còn kịp mở miệng.
Thương Quân lập tức đáp: “Dạ ạ, thưa dì, chúng cháu đang ở bên .”
: “?”
Anh trai : “?”
Mẹ : “?”
Chỉ bố là mặt mày hiền hậu, sang với : “Tuyệt quá, cá đúng ! Trả tiền riêng cho !”
Mẹ thèm để ý bố, tiếp tục hỏi: “Vậy Tiểu Quân , con với Tuệ Tuệ tiến triển tới ?”
Thương Quân nghiêm túc trả lời, vô cùng lễ phép: “Chúng cháu quen một thời gian , tình cảm định. Cháu ý định kết hôn, cụ thể thế nào thì còn xem suy nghĩ của Tuệ Tuệ.”
Anh trai tức đến mức đập đũa.
“Mày quá đáng đó! Tao mới chấp nhận mày bạn trai em gái tao, mày tính chuyện đăng ký kết hôn ?!”
Mẹ phản bác: “Đó là do khả năng tiếp nhận của con quá thấp, tự điều chỉnh .”
Những câu kỹ nữa. Tóm là… Bố cực kỳ cực kỳ cực kỳ hài lòng với Thương Quân. Thậm chí từ lâu đó ý định cho con rể.
sốc tập.
ĐM! Chuyện xảy từ bao giờ ? Sao chẳng gì hết ?!
Sau bữa tối, trai trông như mất hết ý chí sống.
định an ủi nghĩ thoáng chút.
Ai ngờ tự an ủi : “Không , đời giống như điện tâm đồ, thẳng quá là c.h.ế.t.”
: “…”
Anh thật sự cần an ủi.
23.
Khi Thương Quân rời , bảo xuống tiễn .
Cả quãng đường im lặng.
Thương Quân nắm tay , ngón tay nhẹ nhàng xoa xoa kẽ ngón cái.
Anh đột nhiên lên tiếng: “Kỳ lạ thật, giống như gặp ma ?”
Chuông báo động trong lập tức vang lên.
“Hả? Cái gì? Ma ở ?!”
Kết quả thấy khẽ .
Anh nâng mặt lên, chạm nhẹ mũi , ghé sát bên tai thì thầm: “Đồ nhát gan.”
Mặt nóng ran.
Thương Quân sai.
chút sợ.
Sợ tất cả những điều chỉ là tưởng tượng vì quá thích Thương Quân.
Sợ chỉ đùa giỡn với .
Càng sợ hơn nữa là… chúng yêu bây giờ, một ngày nào đó chán ghét .
Thương Quân .
Anh bằng giọng khiến an tâm: “Mẫn Kiến Tinh, cho rõ.”
“Trong tất cả những kế hoạch tương lai của , từ lâu , chỉ duy nhất tên em.”
“Yêu qua mạng là ngoài ý , nhưng yêu em là âm mưu dài nhất đời .”
“ mà…” lắp bắp.
Những nỗi sợ về lâu dài và chán nản nghẹn nơi cổ họng.
“Không nhưng nhị gì hết.”
Anh cắt lời , một nụ hôn kiềm chế rơi nhẹ lên trán.
“Hai câu từng với trai em khi , chỉ là để chọc cho rối thêm, để tập trung bạn gái , khỏi suốt ngày lo ghép đôi cho .”
À đúng .
Nhớ .
Khi đó Thương Quân từng : Phụ nữ nhu cầu thiết yếu, cần ngày nào cũng dính lấy .
Vậy mà đến lúc thật sự yêu, hận thể dính 24 tiếng mỗi ngày.
Thương Quân kéo khỏi dòng suy nghĩ, : “Em là điều tất yếu cam tâm tình nguyện. Dính lấy là bản năng của . Còn tương lai thì…”
Anh ngừng .
Trong mắt phản chiếu những vì thưa thớt trời, ánh đèn nhân gian đất,
và một bé nhỏ.
“Anh sẽ dùng cả đời , từ từ chứng minh cho em.”
Gió đêm khẽ lay.
Từ xa truyền đến tiếng trai tức tối gào lên: “Mẫn Kiến Tinh! Tiễn mà tiễn lâu thế hả!”
Thương Quân như thấy gì, chỉ mỉm .
Rồi cúi xuống, đặt lên môi một nụ hôn nhẹ như lông vũ, nhưng nặng như một lời hứa.
Khoảnh khắc , ánh trăng dịu dàng tràn ngập.
Soi rõ tình yêu trong veo, còn bóng tối trong mắt hai .
(Hết)