Đêm Nay Ánh Trăng Lệch Hướng - Phần 5

Cập nhật lúc: 2025-12-30 12:42:20
Lượt xem: 56

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9AHwsBoteW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

18.

Trần Mẫn Mẫn bảo c.h.é.m đứt khoát gọn.

đồng ý.

bảo chia tay kiểu đứt gãy vực sâu.

đồng ý.

Dù ban đầu đúng là nhiều bất mãn với Thương Quân, nhưng mấy tháng yêu qua mạng, sự quan tâm dành cho cũng rõ ràng thể chối cãi.

chia tay kiểu đột ngột tổn thương khác. Cũng Thương Quân là cực kỳ ghét lừa dối.

, quyết định hết sự thật với .

Thú nhận sự trả thù trẻ con của .

Thú nhận những hiểu lầm về .

Thú nhận việc lừa suốt mấy tháng trời.

Nửa đêm, soạn tin nhắn, do dự hơn một tiếng đồng hồ, trong đầu là từng khoảnh khắc ở bên Thương Quân. Cuối cùng, nước mắt lưng tròng, nhấn nút gửi.

Tim như một bàn tay vô hình bóp c.h.ặ.t, đau âm ỉ. Nước mắt lặng lẽ rơi, thấm ướt cả gối.

.

và Thương Quân… kết thúc thật .

Anh ghét nhất là lừa dối, sẽ thế nào đây? Một kẻ tâm cơ tiếp cận , chơi đùa với tình cảm của ? Hay một đứa trẻ con vì trả thù mà bất chấp tất cả?

dám nghĩ.

Đêm đó, gần như chợp mắt. Điện thoại im lìm, lấy một tin nhắn hồi âm.

Sự im lặng còn dày vò hơn bất kỳ lời trách móc nào.

Sáng dậy, chặn luôn nick phụ của . Nick chính thì dám chặn, nhưng cũng tắt hiển thị. Dù trai vẫn còn ăn với , thể căng quá.

lấy cớ trường việc, chuyển về ký túc xá ở .

Thấy u sầu, Trần Mẫn Mẫn ngày nào cũng ở bên. Vừa giận xót: “Biết thế thì ban đầu chi? Giờ đau ? Trốn thì ích gì? Cậu tưởng ăn thịt chắc?”

lắc đầu, giọng khàn đặc: “Tớ sợ ăn thịt tớ… tớ là… tớ còn mặt mũi nào gặp .”

Nhiều hơn cả, là đối mặt thế nào với sự chán ghét và thất vọng thể xuất hiện trong mắt .

chuyện đến cũng sẽ đến.

Tan học, chuẩn về ký túc xá. Một bóng cao gầy bất ngờ chắn ngay mặt . Mùi tuyết tùng quen thuộc, pha lẫn chút phong trần mệt mỏi.

Cả cứng đờ, m.á.u như đông trong tích tắc.

Không cần ngẩng đầu, cũng là ai.

“Tuệ Tuệ.”

19.

 

Giọng Thương Quân vang lên, mang theo sự mệt mỏi rõ rệt. Còn một cảm xúc kìm nén mà phân biệt .

giật ngẩng đầu. Nhìn rõ mặt, theo phản xạ siết c.h.ặ.t quai balo.

Rồi vô thức lùi một bước.

“Thương… Thương Quân… tới đây?”

“Sao tới ?” Anh lặp câu hỏi của , khóe môi cong lên một nụ hề ý .

Thén kìu cả nhà đã đọc truyện từ nhà dịch Cẩm Mộ Mạt Đào, bấm theo dõi mình để nhận được tbao triện mới nhe :333

Bỗng tiến lên một bước, thu hẹp cách giữa hai .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dem-nay-anh-trang-lech-huong/phan-5.html.]

Giọng trầm khàn vang lên: “Nếu đến, em định trốn cả đời ?”

Giọng hề gay gắt, thậm chí bình thản. vẻ bình thản là cảm xúc cuộn trào khiến đối diện .

“Em …” biện bạch yếu ớt, dám mắt .”

“Chỉ là… trường bận thôi.”

Giờ tan học, qua đông đúc. Thương Quân thở dài, đưa tay xách balo của . Sau đó nắm lấy tay , kéo tránh khỏi dòng va chạm.

“Chưa ăn gì đúng ? Anh đưa em ăn.”

Lòng bàn tay khô ráo mà ấm áp, khiến nhất thời quên mất việc rút tay .

Cứ thế ngơ ngác để dắt khỏi trường.

Nhà hàng là chỗ cùng dì Trần.

Chờ gọi món xong, lên tiếng : “Xin … em, em lừa . Nick phụ đó là em. Em chỉ vì… vì trả thù nên mới…”

“Anh Thương Quân, em ghét nhất là lừa, em…”

lộn xộn, nước mắt bất chợt trào .

“Vì chia tay?” Thương Quân đột ngột cắt lời

Anh hỏi về chuyện lừa dối, mà hỏi về chia tay.

sững , ngẩng lên , trong mắt còn đọng nước.

Ánh mắt Thương Quân khóa c.h.ặ.t , cho trốn tránh.

“Hôm ở bệnh viện, em đồng ý chia tay . Vậy vì đó gửi tin nhắn như ? Vì những gì lúc ăn cơm? Hay là… trai em gì với em?”

Có lẽ vì giọng quá dịu dàng và bình tĩnh, nên sự căng thẳng và sợ hãi trong cũng dần tan .

thành thật đáp: “Vì trai em gặp thích… với cả em cũng cảm thấy quá đáng, nên lừa như …”

Thương Quân hít sâu một , mặt hiện lên vẻ bất lực.

“Anh chủ động xin công tác ở thành phố A, đúng là thật. để gặp thích nào cả.”

Anh chủ động mở lịch sử chat cho xem.

“Đây, chiếc váy của em là nhờ giúp để ý hộ. Mất ít công sức, chuyến là để mời ăn bữa cơm, trả ân tình.”

xem kỹ một lượt. Quả thật đúng như .

Mấy ngày u uất bực bội bỗng chốc tan biến. Trái tim cũng trở về đúng chỗ.

Thương Quân tiếp: “ trai em sai, đúng là một để tâm suốt mấy năm.”

Tim treo lơ lửng. 

siết c.h.ặ.t t.a.y, định xin thì chậm rãi : “Người đó, đầu gặp ở sân tennis, phơi nắng đen sì như cục than, chọc cho , thù dai tới giờ.”

“Người đó, lúc kèm học thì lén truyện tranh, bắt tịch thu, giận cả tuần thèm chuyện.”

“Người đó, học xe đạp ngã vũng bùn, ầm trời, là cõng về nhà.”

“Người đó, đưa thư tình, lạnh mặt dọa chạy mất, vì lúc còn quá nhỏ.”

“Người đó, lúc nào cũng giương nanh múa vuốt mặt , thấy giả tạo đáng ghét, mà hề rằng từ lâu , trong mắt chỉ một .”

“Tuệ Tuệ.” Anh gọi tên mật của .

Giọng dịu dàng đến mức như tan chảy. Trong đôi mắt đào hoa phản chiếu hình ảnh sững.

“Cô gái nhớ thương suốt bao năm… từ đầu đến cuối, chỉ em.”

Thế giới lặng im.

chỉ thấy tiếng tim đập dữ dội. Và lời tỏ tình vang vọng trong đầu.

Loading...