Đêm Nay Ánh Trăng Lệch Hướng - Phần 3
Cập nhật lúc: 2025-12-30 12:40:42
Lượt xem: 85
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V9isjfm8I
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
10.
Giây tiếp theo, Thương Quân rút phắt kim truyền dịch ngay mặt .
: ?
Đang yên đang lành, tự hành thế !
vội vàng ngăn : “Anh Thương Quân! Anh tỉnh táo !”
Thương Quân ngẩng đầu lên, mặt như mang vẻ thứ đều biến thành tro bụi.
chợt nhớ lời bác sĩ dặn kích thích bệnh nhân. Đành c.ắ.n răng : “Hay là… là để em thử khuyên cô giúp nhé?”
“Em khuyên thế nào?” Ánh mắt sáng lên trong chớp mắt vụt tắt: “Em quen cô .”
“Em…” nghẹn lời.
“Thôi.” Hắn nhắm mắt nữa: “Việc cô quyết, ai đổi . Cứ .”
“Anh đừng như thế…”
Nhìn dáng vẻ lòng nguội như tro của , cảm giác áy náy và sợ hãi trong đạt đến đỉnh điểm.
Không .
Không thể để tiếp tục thế .
Phải định .
lưng , tay run run rút điện thoại , nhanh ch.óng chuyển sang nick phụ.
Cắn răng gõ từng chữ một:
[Xin .]
[Vừa … là em bừa.]
[Chúng chia tay nữa.]
[Được ?]
Nhấn gửi.
.
Không từ lúc nào Thương Quân mở mắt. Hắn bỗng ngẩng đầu , lắc lắc màn hình điện thoại.
“Tuệ Tuệ, em xem .”
“Anh Thương Quân của em… cũng tệ lắm, đúng ?”
11.
Anh ở bệnh viện chăm Thương Quân, một về nhà.
Buổi tối kể chuyện cho Trần Mẫn Mẫn , cô xong thì im lặng hẳn mấy phút.
Sau đó một câu trúng tim đen: “Mẫn Kiến Tinh, thấy… Thương Quân xanh ?”
: ?
Ai cơ? Thương Quân á?
Cả đời cũng thể gán cái từ đó với Thương Quân .
Thế nên chắc nịch: “Không thể nào, chỉ là quá đau lòng thôi, giống giả.”
Trần Mẫn Mẫn trợn trắng mắt, sắp lật lên trời:
“Trà xanh nam và xanh nữ giống .”
“Trà xanh là màu bảo hộ nhất của đàn ông. Họ yếu thế, nhún nhường, giả vô tội, ăn đến c.h.ế.t!”
há hốc mồm, dám tin.
Thật giả ?
Thương Quân vì diễn xanh mặt ? Chẳng lẽ phát hiện chính là yêu qua mạng của ?
cũng hợp lý.
Nếu phát hiện , vạch trần ?
nhớ đây từng , Thương Quân ghét nhất là lừa dối. Có một bạn vì vấn đề tài chính mà giấu vài chuyện. Sau khi Thương Quân phát hiện, lập tức trở mặt, hai cắt đứt quan hệ.
Cho nên khả năng lớn là phát hiện .
vẫn kiên định: “Thương Quân kiểu đó.”
Trần Mẫn Mẫn cũng thêm gì. Chỉ khi cúp máy, dặn dặn : “Sau hai mà còn dịp ở riêng với , nhất định cho tớ . Tớ cứ thấy Thương Quân chút nào.”
“Ừ ừ.”
Vừa định đặt điện thoại xuống, nick phụ nhảy tin nhắn.
[Thật đó, bảo bối.]
c.ắ.n răng trả lời: [Thật.]
Dù chia tay, cũng đợi Thương Quân xuất viện .
Một lúc , Thương Quân gửi thêm mấy tin.
[Bảo bối, dù thể em chỉ trong lúc bốc đồng, nhưng nghĩ kỹ , nhất định là vì cho em đủ cảm giác an , mới khiến em lời chia tay như .]
[Anh nghiêm túc tự kiểm điểm , nhất định sẽ hơn.]
[Hay là… chúng gặp ?]
: !!!!
hoảng hốt ném luôn điện thoại .
Kiểm điểm thì kiểm điểm.
Gặp mặt cái gì chứ!
lập tức hối hận vì bốc đồng chia tay như thế. Chỉ vì mấy câu “phụ nữ thứ thiết yếu” của , kiểm soát cảm xúc ?
hít thở vài phút, nhặt điện thoại.
[Hay là thôi , em vẫn chuẩn sẵn sàng.]
Thương Quân gửi tới một sticker mèo con chống cằm tội nghiệp. Rồi nhắn: [Có bảo bối chê ? Không cả, em thích chỗ nào cứ , sửa là .]
: …
Nếu Thương Quân mà còn gọi là , thì đời chẳng còn ai nữa.
thật sự nổi lời trái lương tâm, đành trả lời: [Không, , là do vấn đề của em.]
Thương Quân trả lời ngay: [Để em cảm thấy vấn đề, đó chính là vấn đề lớn nhất của , cho nên vẫn là của .]
định phản bác. tin nhắn của bay tới tiếp.
[Anh , đời nhiều , lựa chọn nhất của em.]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dem-nay-anh-trang-lech-huong/phan-3.html.]
[Dù chúng đến cuối cùng, cũng mãn nguyện . Cả đời thể bước một mối quan hệ mật với thích, là may mắn của .]
[Cho nên bảo bối, sẽ đợi đến khi em sẵn sàng.]
: …
khỏi rơi trầm tư.
Trước đây Thương Quân từng nhiều như trong một ?
chằm chằm mấy tin nhắn đó, nghiền ngẫm nghiền ngẫm . Cũng bắt đầu ngửi chút “mùi ”.
Chỉ cần nghĩ đến cảnh Thương Quân dùng giọng điệu đáng thương trực diện với , trong lòng dâng lên một cảm giác mềm lòng khó hiểu.
Thì trong tình cảm, ai cũng giống .
12.
và Thương Quân bình yên yêu đương thêm một tuần. Nghe , Thương Quân gần như khỏi hẳn .
Trái tim lơ lửng của cuối cùng cũng hạ xuống.
Hôm đó tan học, Thương Quân như thường lệ gửi tin nhắn hỏi thăm đúng giờ.
[Bé ngoan, cái váy em giành , nhờ mua giúp , vài hôm nữa sẽ tới.]
: !!
Đệt!
chỉ buột miệng nhắc một câu từ cả tháng , mà Thương Quân nhớ thật!?
Cái váy đó khó mua thế nào rõ. Thế mà chỉ nhẹ tênh một câu, đầu óc choáng váng.
phấn khích:[Aaaa!! Cảm ơn chồng! Yêu c.h.ế.t mất! Moa moa! Thật ôm một cái thật c.h.ặ.t ngay tại chỗ!]
Thương Quân trả lời ngay: [Thật ? Anh đang ở trường em đây.]
: ?????
Cả như sét đ.á.n.h.
Cái… cái gì cơ? Thương Quân đến trường á??
Giữa mùa hè nóng như đổ lửa, lạnh toát như rơi hầm băng.
Theo phản xạ, đầu định chạy thẳng về ký túc xá. phía vang lên giọng quen thuộc:
“Tuệ Tuệ, trùng hợp ghê.”
13.
Toàn lạnh toát, cứng đờ tại chỗ, dám nhúc nhích.
Không dám đầu , càng phân biệt xem giọng quen thuộc rốt cuộc là của ai.
Là ma .
Nhất định là ma, xin đấy.
Thương Quân thẳng tay phá tan ảo tưởng của , phía vang lên tiếng bước chân.
Điện thoại rung lên cùng lúc.
chẳng dám . Cho đến khi Thương Quân ngay mặt .
Nhìn thấy , dường như vui. Nụ mặt ngày càng sâu, cuối cùng lan tới tận khóe mắt, chân mày.
Đẹp đến mức c.h.ế.t .
gượng gạo kéo khóe môi: “Trùng hợp thật đấy, Thương Quân.”
Chắc là… nhận nhỉ?
Giọng mang theo ý : “ là trùng hợp thật, đến tìm .”
Hả? Tìm ?
lập tức thở phào một , sắc mặt cũng tự nhiên hơn hẳn.
May quá may quá.
Không đến tìm là .
Nhân lúc đó liếc nhanh màn hình.
Trong tài khoản phụ, Thương Quân gửi tin nhắn: [Ha ha, trêu em thôi bảo bối.]
: …
Thấy cứ chằm chằm điện thoại, Thương Quân hỏi: “Tuệ Tuệ, em là đang yêu thật đấy chứ?”
buột miệng đáp: “Đương nhiên là !”
Thương Quân lộ vẻ như thấu thứ, trầm ngâm suy nghĩ.
“Không , sẽ với trai em bố em .”
luôn cảm giác, mặt Thương Quân gần như trần trụi. tìm bất cứ bằng chứng nào.
Vì thế trả lời nước đôi: “Ôi dào, chơi cho vui thôi mà, gì coi là thật .”
Lời dứt, khí bỗng chốc yên lặng.
Không là ảo giác của . Nụ mặt Thương Quân dường như nhạt vài phần. Trong mắt lóe lên cảm xúc hiểu .
Một lúc , mới khẽ cong môi: “Vậy .”
vội gật đầu lia lịa.
Thương Quân gì, đổi chủ đề: “Mẹ bà ở tòa nhà công cộng, quen đường lắm, em tiện dẫn ?”
Theo lý mà , nể mặt trai , nên giúp chuyện nhỏ . trong lòng cứ bất an mãi.
Thế là : “Chắc là tiện Thương Quân, lát nữa em còn tiết học.”
Biểu cảm của Thương Quân đổi nhiều. Anh vẻ suy nghĩ hồi tưởng.
“Anh nhớ hôm nay em chỉ một tiết sáng sớm thôi mà.”
: ?
Thời khóa biểu của chỉ gửi cho Thương Quân ở tài khoản phụ. Vậy Thương Quân ngoài đời tiết học?!
Thén kìu cả nhà đã đọc truyện từ nhà dịch Cẩm Mộ Mạt Đào, bấm theo dõi mình để nhận được tbao triện mới nhe :333
như gặp đại địch, giọng căng thẳng hẳn lên: “Sao ?!”
Thương Quân bình thản đáp: “Ồ, trai em cho .”
: …
.
Anh trai cũng .
chỉ đành gượng chữa cháy: “À, chắc là em nhớ nhầm. Thôi để em dẫn , Thương Quân.”
“Làm phiền Tuệ Tuệ .”