Dê Thế Tội - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-12-04 06:40:26
Lượt xem: 257

Một năm , ngẫu hứng kể cho vợ một câu chuyện.

 

Vì nội dung ly kỳ và các chi tiết quá đỗi chân thực, cô sợ đến mức hồn vía lên mây.

 

Thấy vô cùng hối hận, bao nhiêu nhấn mạnh rằng câu chuyện chỉ là bịa đặt. niềm tin của cô đối với sụp đổ, ánh mắt cô tràn ngập sợ hãi.

 

Đêm hôm đó, cô trốn nhà vệ sinh, khóa trái cửa và báo cảnh sát.

 

vì thế mà vướng vòng lao lý.

 

Câu chuyện mà kể như .

 

1.

 

tên là Hạ Mục, năm nay bốn mươi hai tuổi. Vì từ nhỏ yêu thích thể loại trinh thám hình sự nên giờ là một tiểu thuyết gia trinh thám.

 

và Đan Tĩnh kết hôn nhiều năm, luôn chung sống hòa thuận. Cô luôn là độc giả trung thành đầu tiên của .

 

Ngoài tiểu thuyết, còn một sở thích duy trì nhiều năm nay. Đó là nuôi bò sát. Rùa, ếch, thằn lằn, những sinh vật nhỏ bé với hình thù kỳ lạ khiến say mê.

 

dành riêng một căn phòng trong nhà để nuôi bò sát, còn tốn ít công sức xây dựng một bể sinh thái lớn trong phòng, mô phỏng môi trường rừng mưa nhiệt đới, cố gắng mang đến cho những thú cưng của một nơi ở tự nhiên và thoải mái nhất.

 

Tuy bây giờ kiếm cơm bằng nghề lách nhưng thực chuyên ngành đại học của là ngành Công nghệ sinh học, giờ cũng coi như là áp dụng thực tế.

 

Hồi mới quen Đan Tĩnh, cô khá dị nghị về sở thích của . dễ tính, lâu dần cũng yêu ai yêu cả đường , cảm thấy những con vật trông cũng ngộ nghĩnh đáng yêu.

 

Sau khi cưới, chúng con, cứ thế cùng nuôi bò sát, cuộc sống vui vẻ vô cùng. Nhiều lúc chạy deadline đến nỗi bận tối mắt tối mũi, cô còn chăm sóc thú cưng nhiều hơn cả .

 

Đêm nay, xong việc thì mười hai giờ đêm. Đan Tĩnh cũng ngủ.

 

phòng bò sát, thấy cô đang quan sát một con ếch.

 

cảm thán: "Thực đây em sợ mấy loài m.á.u lạnh lắm."

 

Rồi buột miệng hỏi : "Hạ Mục, sợ con vật nào ?"

 

suy nghĩ một lúc, bỗng một ý nghĩ kỳ lạ lóe lên trong đầu.

 

"Có đấy." nghiêm túc : "Anh sợ dê."

 

vô cùng khó hiểu: "Tại ? Dê hiền lành thế mà."

 

"Bởi vì đôi mắt của dê trông quỷ dị." vẻ nghiêm trọng : "Em buồn ngủ đúng ? Hay là để kể cho em một câu chuyện nhé."

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

Đêm khuya thanh vắng, ánh sáng trong phòng bò sát lờ mờ. Những con thằn lằn với đôi đồng t.ử dọc dài hẹp đang chăm chú .

 

"Thần thần bí bí." Đan Tĩnh thúc giục: "Anh kể ."

 

"Nhân vật chính của câu chuyện tên là Hạ Mục."

 

"Sao lấy tên ?"

 

"Thế mới cảm giác nhập vai."

 

2

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/de-the-toi/chuong-1.html.]

- Câu chuyện 1 -

 

1.

 

tên là Hạ Mục, từ nhỏ thích trinh thám hình sự nên lập chí thi trường cảnh sát, một cảnh sát hình sự.

 

Lúc đó cứ nghĩ cuộc đời phía sẽ luôn thuận buồm xuôi gió.

 

Biến cố xảy mùa hè năm 1997, khi 17 tuổi, bố đưa thi đại học.

 

Trước khi phòng thi, bố gọi , thật sâu, ngập ngừng một hồi : "Con nhất định sẽ đạt điểm cao, đỗ trường cảnh sát."

 

Lúc đó nhận sự bất thường của bố, chỉ coi đó là lời động viên bình thường, gật đầu .

 

quả thực bài khá . Thi xong môn cuối cùng, vội vã bước khỏi trường thi, chia sẻ niềm vui với bố.

 

bố biến mất.

 

2.

 

Mỗi kỳ thi lớn, bố luôn đợi ngoài cổng trường.

 

Tay bố dắt chiếc xe đạp, đôi mắt ngóng trông cổng trường. thi xong , chen chúc giữa dòng , đến mặt ông mà ông vẫn còn đang ngó nghiêng.

 

gọi ông một tiếng, ông bỗng mừng rỡ, đập mạnh yên xe: "Con trai, thi xong ? Về nhà thôi!"

 

Thế là nhảy lên yên xe, suốt dọc đường hớn hở, khoe khoang đề thi dễ thế nào. Ông thì , bảo khiêm tốn chút, nhưng chân đạp hăng hơn, tạo nên từng cơn gió mát rượi.

 

Bố đèo , lên dốc, xuống dốc, đường núi, đường đất. Bánh xe ngừng. Đi qua bao năm tháng, bờ vai tấm lưng phía ngày càng còng xuống, nhưng mãi mãi vĩ đại.

 

-- Những chuyện nhỏ nhặt như , vì thành thói quen, coi là chuyện bình thường như quy luật của thế gian. Bố là hậu phương trầm lặng và vững chắc, nhờ đó thể tâm ý, một lòng tiến về phía .

 

Và một khi quy luật phá vỡ, chỉ cảm thấy hoảng loạn.

 

ngó nghiêng xung quanh trường thi, chạy đôn chạy đáo gọi to, mô tả hình dáng một đàn ông trung niên bình thường với qua đường. chính vì quá bình thường, chẳng ai để ý đến ông cả.

 

tìm kiếm khắp nơi như con ruồi đầu, trong lòng thấp thỏm bất an.

 

Sẽ chuyện gì , thể bố về .

 

nghĩ một về nhà. cũng hề thấy bố.

 

Bố mất tích.

 

3.

 

Mẹ kể, đêm ngày thi đại học, bố tự nhiên tâm trạng bực bội, hai cãi vài câu. Có thể ông giận dỗi bỏ nhà , vài ngày nữa bình tĩnh sẽ về thôi.

 

cảm thấy lý do kỳ quặc, nhưng cũng đành chấp nhận lời giải thích đó.

 

Đàn ông bỏ nhà chẳng vẻ vang gì. Chúng ầm ĩ, chỉ âm thầm tìm kiếm bố. liên tiếp mấy ngày ông vẫn bặt vô âm tín.

 

Kỳ thi đại học dường như thực sự trở thành bước ngoặt quan trọng của cuộc đời. Bố bốc khỏi thế gian ngay khi thi xong.

 

hiểu tại bố bỏ rơi con . Nghĩ , chẳng bất kỳ điềm báo hợp lý nào cả. Từ khi bắt đầu ký ức, bố luôn là đàn ông điềm đạm, coi trọng gia đình, sống thật thà, việc chắc chắn. Ông dùng cách mộc mạc đặc trưng của đa những cha Trung Quốc để âm thầm yêu thương , bảo vệ gia đình.

 

Loading...