ĐỂ TA VÀO HẦU PHỦ LÀM TỪ THIỆN Á? HỌ SẼ HỐI HẬN THÔI - 4

Cập nhật lúc: 2025-12-22 13:52:30
Lượt xem: 252

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáu năm , Hứa gia chúng bắt tay bồi dưỡng thi, nhưng tiếc là nhà phát tài lâu, tộc nhân tuy chăm chỉ hiếu học, ai bộc lộ thiên phú nổi trội với khoa cử.

 

Có lẽ mở rộng tộc học, tài trợ thêm cho các thư sinh nghèo…

 

Mang những suy nghĩ , trở về nhà đẻ.

 

Ca ca và phụ đang bàn chuyện cửa hiệu ở Vân Châu.

 

Hơn một năm nay, tri phủ Vân Châu vẫn ôm hận nhà chịu “phối hợp”, nên cửa hiệu ở đó liên tục gây sự.

 

“Nói thật thì rút hết cho , khỏi chọc tức cái lão già đó.” 

 

Ca ca lúc nào cũng chủ trương rời khỏi thị trường Vân Châu.

 

“Đổ nhiều bạc như thế, dừng là dừng, lòng khó chịu lắm.” 

 

Phụ cũng do dự.

 

Muốn rút.

 

“Không thể rút. Con cách.” 

 

Ta kịp thời lên tiếng.

 

Thấy về, cả nhà lập tức mừng rỡ.

 

Ca ca quên luôn chuyện Vân Châu, trái .

 

“Cháu ngoại ? Sao mang về?” 

 

Ca ca lấy lạ.

 

Sắc mặt đổi, phất tay cho tất cả hạ nhân ngoài, cặn kẽ kể hết những gì suy đoán và tận mắt thấy.

 

Ca ca giận đến c.h.ử.i bới om sòm.

 

Phụ lập tức bảo ca ca tới chùa Pháp Hoa xem thử, dâng chút tiền dầu hương, tiện thể xem đứa bé nào vứt bỏ gần bằng tuổi con .

 

Ca ca chẳng buồn y phục, cưỡi ngựa chạy ngay lập tức.

 

“Phụ , vốn dĩ con còn từ từ mà tính, xem nữa .”

 

Ta cuối cùng buông xuống tâm sự vẫn nén mặt phụ mẫu.

 

Ta ôm vai mẫu một hồi nức nở.

 

Mẫu chẳng nhiều, chỉ vuốt gương mặt mà rằng:

 

“Nhà là thương nhân, nhiều bạc như , ai thấy chẳng c.ắ.n một miếng. Ban đầu chúng chuẩn tinh thần , nhưng ngờ chỉ cắn, mà còn nuốt trọn, ngay cả xương vụn cũng chừa cho !”

 

Khóc một lát, lau khô nước mắt.

 

Nước mắt đúng là thứ vô dụng nhất.

 

Ta bảo mẫu tìm cho một tờ ngân phiếu một vạn lượng, nhờ phụ tìm một trung thành, nhưng liên hệ gì với Hứa gia của chúng .

 

“Ta đưa cho Trình gia một miếng mỡ mà họ thể từ chối, gom cả ổ chúng lưới!”

 

7

 

Khi ca ca bồng con từ chùa Pháp Hoa trở về thì quá giờ Ngọ.

 

Mẫu chỉ một cái liền xác nhận đó đúng là con .

 

“Cháu giống cữu cữu, chỗ buộc dây ở tai cũng giống hệt hai em các con.”

 

“Đã lau sạch phần đuôi ?” 

 

Phụ hỏi.

 

Ta ôm đứa trẻ , gầy gò yếu ớt, nhưng đôi mày đôi mắt quen thuộc khiến lòng ấm lên từng hồi.

 

Nghe phụ hỏi, trong tim lập tức siết .

 

Trong tính toán của , đứa trẻ mà Chu Hồng Mai sinh vẫn là một mắt xích quan trọng.

 

Ca ca gật đầu dứt khoát.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/de-ta-vao-hau-phu-lam-tu-thien-a-ho-se-hoi-han-thoi/4.html.]

 

“Ta là lái buôn từ xa, thê t.ử đang đường thì đ.á.n.h mất con, hóa điên hóa dại. Ban đầu là chùa cầu Bồ Tát phù hộ nàng mau khỏi bệnh, ngờ gặp đứa bé , cũng xem như là duyên.” 

 

Ca ca cạnh , đứa bé mà chính tay mang về.

 

“Ta cúng cho chùa một nghìn lượng . Sau nếu đến hỏi thì họ sẽ đứa bé mất.” 

 

Ca ca áy náy bảo .

Truyện đăng page Ô Mai Đào Muối

Ta gật đầu.

 

“Ca ca, hiểu. Đây là cách xử lý nhất. Trước tiên hãy nuôi đứa trẻ danh nghĩa của tẩu tẩu.”

 

Đại tẩu cũng gật đầu.

 

Đại tẩu vốn là thiên kim nhà quan sa sút, về nhân phẩm và cách dạy dỗ, vô cùng yên tâm.

 

Những năm phụ và ca ca cùng bôn ba khắp nơi, đại tẩu và mẫu ở nhà gìn giữ cửa nhà.

 

Sự tin tưởng giữa chúng cần nhiều lời.

 

“Cứ để bên . lúc cũng cần đứa nhỏ để lăn giường, còn mang cho chúng vài đứa em trai em gái nữa.” 

 

Đại tẩu đứa bé, dịu dàng nở nụ .

 

Ta cố nén cơn đau nhói tận tâm can, đặt con xuống.

 

Hốc mắt nóng lên, rời khỏi nhà đẻ.

 

Rất nhanh thôi… nhanh thôi, và con sẽ đoàn tụ.

 

8

 

Trình Thủ Khiêm hôm nay ngoài ăn chơi, ngược vẫn luôn ở hậu viện.

 

Thấy trở về, lập tức vội vàng chạy đến đón.

 

“Lấy tiền chia ?”

 

Tuổi còn nhỏ, tâm tư hiện rõ hết lên mặt, chẳng giấu .

 

Ta khẽ gật đầu.

 

Trình Thủ Khiêm cứ thế theo ngay lưng .

 

“Thế t.ử ngoài uống rượu ? Sao còn ?” 

 

Ta mỉm hỏi .

 

“Đây lâu ăn cơm cùng nàng , hôm nay nữa.”

 

Hắn theo phòng ngủ.

 

Nhìn bảo Kim Bàn mang khóa đến mở tủ, để Ngân Bàn lấy chiếc khóa khác mở chiếc hộp bên trong.

 

Ta lấy tờ ngân phiếu một vạn lượng từ trong tay áo, lắc lắc mặt Trình Thủ Khiêm ném bên trong hộp.

 

“Cạch” hộp khóa .

 

“Thiếp xem Hồng Nhi.”

 

“Thu Sương, Thu Sương, phu nhân!” 

 

Trình Thủ Khiêm hồn gọi .

 

“Tờ ngân phiếu …”

 

Hắn còn hết cắt ngang.

 

“Ngân phiếu còn dùng. Nếu thiếu bạc thì thể đến sổ chi mà lấy, nhưng cái tạm thời đụng .” 

 

Ta nghiêm túc .

 

Mặt lập tức sầm xuống.

 

“Xem nàng kìa, cái tính chi li nhỏ mọn. Ta lấy bạc của nàng , chỉ hỏi một câu thôi.”

 

Loading...