4
Sáng sớm hôm , gọi cho công ty chuyển nhà.
Tề Diệc Cẩn về nhà, chắc là khi an ủi An Thục Viện xong thì thẳng tới công ty.
sửa soạn sắp xếp một lượt bộ đồ dùng trong nhà, là những món đồ tình nhân mà từng mua về.
Nhìn một vòng, thấy trong nhà còn chút dấu vết liên quan đến nữa, hài lòng gật đầu.
Buổi tối, điện thoại Tề Diệc Cẩn gọi tới liên tục, bất cứ cuộc nào.
Tin nhắn liên tiếp nhảy .
[Tiêu Lan, đừng loạn nữa.]
[Tiêu Lan, em thể để yên ?]
[Đừng loạn nữa, về khi tham gia chương trình sẽ chú ý chừng mực, ?]
[Anh hỏi em cuối, về ?]
chặn .
Sau khi bàn bạc với luật sư về thỏa thuận li hôn xong, giường, nghĩ về bữa tiệc ngày mai.
Tập đoàn Kiều thị là doanh nghiệp nhà nước lâu đời, ngày mai là sinh nhật hai mươi tuổi của tiểu thư Kiều thị, cũng nhận thiệp mời.
Trước , vì sợ lỡ mất thời gian bên cạnh Tề Diệc Cẩn, từng tham gia những bữa tiệc như .
Nhàn cư vi bất thiện
bữa tiệc , thể nghi ngờ, chính là cơ hội tuyệt vời để mở rộng quan hệ.
Đen tình đỏ bạc, thất bại trong hôn nhân thì thể để sự nghiệp cũng thụt lùi .
Vốn tưởng rằng khi rời khỏi Tề Diệc Cẩn sẽ trằn trọc yên, nào ngờ, giấc ngủ của , hề mộng mị.
5
Khi đang chào hỏi cùng vài trong bữa tiệc, đột nhiên thấy dường như ánh mắt tất cả hữu ý vô tình đều hướng về cùng một phía.
ngoảnh , chỉ thấy Tề Diệc Cẩn đang , bên cạnh là An Thục Viện.
Cô khoác tay Tề Diệc Cẩn, bộ lễ phục cực kì lộng lẫy, thiết kế xa hoa cầu kì, nơi làn váy điểm xuyết hoa văn cùng kim cương lấp lánh, khiến cô trở nên rực rỡ khác thường.
Bộ lễ phục tuy vẻ kín đáo, nhưng phần cổ áo xử lý bằng một đường khoét sâu tinh tế, vặn phô trọn vẹn dáng hảo của cô .
“Kia là ai ? Là phu nhân của Tổng Giám đốc Tề ? Ăn mặc như hình như chút thích hợp lắm?”
Hôm nay là tiệc sinh nhật của tiểu thư Kiều thị, thảm đỏ. An Thục Viện ăn mặc như thật sự chút khách át giọng chủ.
Huống hồ trong những dịp như , việc giữ phong thái tao nhã, hào phóng mới là điều quan trọng.
“Là một nữ minh tinh, hình như tên là… An Thục Viện. Gần đây cô hot đó.”
“Sao cô xuất hiện cùng Tổng Giám đốc Tề nhỉ?”
Mấy họ trao cái ái vẻ ngầm hiểu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/day-chong-cu-cho-bach-nguyet-quang-va-em-gai-mua-cua-han/chuong-2.html.]
xung quanh nghị luận, vội bước trong một góc.
May mắn là thường tham gia những bữa tiệc như , nhiều , nhưng như nghĩa là ai nhận .
khiến doạ.
ánh mắt Tề Diệc Cẩn như radar , chỉ liếc mắt qua một liền phát hiện .
hai mặt, chỉ cảm thấy hai bên thái dương khẽ giật.
Tề Diệc Cẩn đen mặt hỏi , “Đến bao giờ thì em mới chịu về nhà?”
An Thục Viện bên cạnh vẻ kinh ngạc, hỏi, “Về nhà gì cơ? Chị , gần đây chị về nhà ?”
cảm thấy phiền, sẵng giọng hỏi , “Ai là chị cô?”
Mắt An Thục Viện lập tức đỏ hồng, cắn môi Tề Diệc Cẩn, bộ dáng ấm ức thôi.
Tề Diệc Cẩn nhíu mày, “Mâu thuẫn giữa chúng , em đừng giận chó đánh mèo tới liên quan.”
An Thục Viện bên cạnh tỏ vẻ giải vây. “Em từng tham gia bữa tiệc nào như cả. Anh Diệc Cẩn…. sợ em lạc lõng nên mới cùng em mà thôi.”
Cô tiến lên một bước đánh giá , đó vẻ lấy lòng, , “Chị , lớp make up của chị hôm nay lắm, để em giúp chị chỉnh nhé?”
6
Một tiếng “Chát” vang dội lập tức thu hút sự chú ý của tất cả .
chậm rãi thu tay , khẩy cô , “Má của em hôm nay đánh hồng lắm, chị giúp em dặm đấy.”
Cô dường như ngờ sẽ hành động như , mặt thoáng qua tia tức giận, ngay đó chuyển thành tủi oan khuất, “Em chỉ thiết với chị thôi, chị đối xử với em như chứ?”
“Cô tự xem là ai? Cô với là cho cô ? Thật cũng cách xã giao, chỉ là hứng kết giao với cô. Quan trọng nhất là hôm nay mang theo mặt nạ phòng độc, e rằng chịu nổi cái miệng thối của cô.”
“Phụt!” Trong đám bật .
liếc mắt , nhưng phát hiện đó là ai.
Tề Diệc Cẩn đen mặt, tiến lên che chắn cho An Thục Viện. “Em đang gì ?”
“Có bình thường nể mặt quá, mới dung túng cho bệnh nặng thế ?” nhướng mày, khiêu khích.
“Em!!!”
“Làm phiền nhường lối một chút, vệ sinh.”
Tề Diệc Cẩn bỏ phía , “em” cả nửa ngày mà một câu nên hồn.
Ra khỏi nhà vệ sinh, khi rẽ hành lang, An Thục Viện cất tiếng gọi .
Xung quanh bất kì ai khác, cô ở bậc thang phía , cao ngạo xuống , “Chị , chị thiếu kiên nhẫn chứ?”
đưa tay túm lấy tay cô , kéo xuống khỏi bậc thang. Cô lảo đảo mấy bước, vịn lan can mới vững.
Lần tới lượt từ cao xuống.