7
Tôi không nhớ rõ nhiều chuyện ở quê trước khi học cấp hai. Chỉ có Từ Trí là sừng sững như tượng đá giữa dòng thời gian.
Lý do rất đơn giản.
Ai cũng có những trải nghiệm kỳ lạ, khó giải thích bằng khoa học khi còn bé.
Từ Trí là một người như vậy.
Trong làng tôi, trừ nhà Từ Trí thì hơn mười hộ còn lại đều họ Trần. Vì thế, chúng tôi có ác cảm với nhà họ Từ, dù họ không làm gì cả.
Họ không làm gì cả.
Họ không giao tiếp với ai trong làng, chỉ quanh quẩn trong nhà, trồng rau trên mảnh đất nhỏ. Từ Trí cũng không đi học.
Tuy ở cùng một làng, nhà Từ Trí lại nằm ở phía đông hồ Tẩy Tiên, ngay sát mép hồ.
Mấy nhà khác chắc lo mưa lớn gây ngập, vì Nhã An nổi tiếng là Thành phố Mưa, nên đều xây nhà ở phía tây, cách hồ cả trăm mét.
Hồi đó không có tiền xây lối đi bộ, bờ hồ quanh năm lầy lội. Muốn sang bên kia thì phải đi vòng rất xa. Thế là cái làng bị hồ Tẩy Tiên chia làm hai.
Nhà Từ Trí ở tít đằng kia, trong mắt tôi dần trở nên bí ẩn, tôi càng tò mò về họ.
Tôi cứ nghĩ nhà Từ Trí là dân từ nơi khác đến, nhưng một hôm tình cờ biết được họ mới là dân bản địa, còn dòng họ Trần thì đến sau này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dat-set-ngu-sac/chuong-7.html.]
Chuyện đó xảy ra từ ba bốn trăm năm trước.
Tương truyền, hồi đó trong làng có nhiều nhà bỏ hoang. Không biết người ta chuyển đi hay c.h.ế.t hết rồi, chỉ còn lại nhà họ Từ ở phía đông hồ. Ban đầu, dòng họ Trần muốn làm thân với dân bản địa, nhưng bị xua đuổi nên thôi.
Thế mà suốt ba bốn trăm năm, chẳng ai thấy người lạ ra vào nhà họ Từ. Vậy họ sinh sôi thế nào được?
Câu hỏi này, cùng với những lời đồn đoán, đã biến thành những truyền thuyết kỳ quái, đáng sợ.
Người nhà dặn đi dặn lại, đừng có qua lại với nhà họ Từ. Họ bảo nhà ấy có tà khí, ai dính dáng đến đều gặp xui xẻo.
Điều đó càng khiến tôi tò mò.
Cuối cùng, một hôm tôi không nhịn được, lén đi về phía nhà Từ Trí khi đang chơi trốn tìm với lũ bạn.
Tôi vẫn nhớ cái cảm giác khó chịu khi đến gần ngôi nhà đá đó, như thể lỗ chân lông bị đỉa bịt kín.
Giờ nghĩ lại, đó chắc là cảnh báo nguy hiểm của não bộ.
Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế
Nhưng lúc đó tôi bỏ ngoài tai hết.
Tôi đến gần nhà Từ Trí.
Xung quanh nhà ẩm ướt, lạnh lẽo, có mùi mốc meo.
8.
Hồi đó, bố mẹ Từ Trí làm ngoài đồng, còn Từ Trí đọc sách ở sân trước nhà. Cậu ấy nhận ra có người đến, ngẩng lên nhìn tôi. Tim tôi đập thình thịch, cứ tưởng mặt Từ Trí phải gớm ghiếc lắm, ai ngờ lại rất bình thường, trắng trẻo dễ nhìn. Nếu khác người thường thì chắc là do cậu ấy không có mắt.