ĐÀO YÊU NHI - 8 + NGOẠI TRUYỆN
Cập nhật lúc: 2025-07-04 12:50:23
Lượt xem: 12,010
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ta nức nở kể cho .
Mẹ dịu dàng xoa đầu :
“Đào Yêu Nhi yên tâm, vì con tính sẵn một đường thoát khỏi nơi .”
Ta từng vui sướng bao…
nếu sớm con đường là đổi bằng mạng , …
Ta siết chặt tấm kim bài miễn tử trong ngực, mỉm Tạ Tướng.
Trong mắt là bi thương xen lẫn chán ghét.
Chán ghét xuất của .
Chán ghét sự tàn độc và từ thủ đoạn để sống sót của .
Hừ!
“Tạ Tướng quốc, năm xưa ngài lấy dân lành quân lương, cũng chẳng kém gì hôm nay.”
Thuốc dần hết hiệu lực.
Tạ Tướng nhắm mắt, khẽ thở :
“Một tướng công thành, vạn cốt khô. Bổn tướng khi là bất đắc dĩ…”
“Ha!”
Tiếng lạnh như băng vang lên lưng .
Ngoại tổ mẫu bước , tay nắm chặt đoản đao, chậm rãi đến mặt Tạ Tướng.
“Ngươi thật đường hoàng. Tạ Tướng, khi ngươi chỉ là một quan ngũ phẩm, thủ đoạn chẳng qua để leo cao.”
Bà cúi xuống, mỉm dịu dàng mà tàn độc:
“Như việc cố ý hủy danh tiết của , yêu thắm thiết, lấy .”
“ , vốn nên xưng ‘bổn cung’. vì ngươi hai chữ cao xa, khiến ngươi tự ti, từ đó từng tự xưng nữa.”
Đoản đao trong tay bà, lạnh lẽo đ.â.m sâu tim Tạ Tướng.
Trong đôi mắt kinh hoảng của , bà :
“Ngươi tham lam thứ, tình và con của nàng hưởng trọn tài lực của phủ Tướng quốc lẫn bổn cung. Vì thế, ngươi bỏ rơi A Ân.”
“Ngươi còn bỏ t.h.u.ố.c tuyệt tử canh là vì ? Ha…”
“… Không… Triệu An, …”
Tạ Tướng lẩm bẩm, lời còn dang dở tắt thở.
Lửa bùng lên nuốt trọn cả ngôi làng.
Triệu An công chúa bước đến, dịu dàng đưa tay về phía :
“Đào Yêu Nhi, đây với ngoại tổ mẫu.”
Ta theo bản năng lùi , ánh mắt vẫn giữ nụ lạnh lẽo:
“Ngoại tổ mẫu, giờ đây chỉ còn , năm đó là bà dung túng thứ nữ của Tạ Tướng hại . Bà… định g.i.ế.c để bảo danh tiết ?”
Bà sững , gượng gạo :
“Ngốc nghếch, con đang gì ?”
Ta cúi đầu, đá hòn than đỏ rực gấu váy bà.
Bà giật tránh, nhưng vấp mặt đất gập ghềnh, ngã xuống.
Than lửa bén váy, cháy xém da thịt.
“Á…!”
Bà hét lên, còn lạnh:
“Bà Tạ Tướng cưỡng ép. Năm đó bà theo biên ải, thổ phỉ nhục. Bà từng định tự vẫn, cưới bà chỉ để cứu vớt danh tiết.”
“Mẹ , chính là kết quả lúc .”
Ngoại tổ mẫu ánh mắt điên loạn quanh đám thị vệ và ma ma, lắc đầu như phát cuồng:
“Không… … đừng bừa… Ta với A Ân mà…”
Ta khẽ thở dài, ánh mắt hờ hững rơi váy lụa đang bốc cháy của bà:
“Người là con của ai thì thương yêu. khi thấy bà dần dần hiện bóng dáng tên thổ phỉ – đặc biệt là nốt ruồi to tai y hệt… Bà bỏ rơi bà để bảo thanh danh.”
“Mẹ đêm nào cũng đến tỉnh giấc… Bà ?”
Bà giương mắt , ánh lửa phản chiếu sự điên dại:
“Bổn cung sai! Nó là nghiệt chủng! Ta thương yêu nó suốt mười ba năm… Mười ba năm!”
“ khi lìa đời, vẫn dặn đừng nhận bà. Vì sợ bà đau lòng.”
“Trong khi rõ ràng… bà từng đau lòng.”
17
Lửa cuộn lên từng đợt, đỏ rực cả bầu trời.
Những thị vệ và ma ma dần khôi phục khả năng cử động, cố sức bò khỏi biển lửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dao-yeu-nhi/8-ngoai-truyen.html.]
cha – kẻ c.h.é.m vài nhát – cùng tổ mẫu vốn chân tay tàn tật, chỉ thể trong biển lửa gào t.h.ả.m thiết, giống hệt như năm xưa.
Ta và Cẩu cha sườn núi bên cạnh, lặng lẽ đám cháy lan rộng, nuốt trọn cả ngôi làng.
Không ai một lời.
18
Về , Hoàng thượng sai Lưu Văn Thành – nay là Khâm sai – đến tìm , lấy kim bài miễn tử trong tay .
Hắn cũng Hoàng thượng mang đến một câu:
“Khoa cử ngày mai, nữ tử cũng suất dự.”
Nước mắt trào dâng, quỳ xuống dập đầu tạ ơn:
“Tạ chủ long ân!”
Lưu Văn Thành khẽ , nhẹ nhàng chạm chóp mũi :
“Tạ gì? Phải tạ . Chính nhờ công lao trị thủy, mới cầu chuyện .”
-Hoàn chính văn-
Ngoại truyện
Chuyện Tạ Tướng và Triệu An công chúa vùi trong biển lửa ở ngôi làng nhỏ phương Nam, rốt cuộc ai truyền ngoài.
Bởi những kẻ còn sống rời khỏi thôn đều c.h.ế.t, ngoại trừ và Cẩu cha.
Lúc chúng rời kinh, Hoàng thượng sớm hạ mật chỉ cho Ngô Việt vương: ngoài , Cẩu cha, công chúa và Tạ Tướng, tất cả những ai khỏi làng… g.i.ế.c tha.
Ta vẫn đ.á.n.h giá thấp tâm cơ của đế vương.
Lưu Văn Thành kể, khi chúng mới xuất kinh, đám tình nhân và con riêng giam lỏng trong phủ Tướng quốc cũng lượt “c.h.ế.t vì sặc nước”.
Hừ!
Thật là cái c.h.ế.t nực .
Dân chúng hiểu rõ chuyện, nhưng vẫn :
“Cả nhà đó chắc nghiệp chướng chất chồng, trời xanh dung nổi, mới đến uống nước cũng sặc mà c.h.ế.t.”
“Nghe Tạ Tướng và phu nhân cũng mất tích. Lạ thật, nhà bỗng chốc phất lên, đột nhiên tan biến dấu vết.”
“Phất lên cái gì? Các ngươi quên ? Vốn dĩ Tạ phu nhân khiêm tốn chính là Triệu An công chúa. Năm xưa công chúa từng lập công khi dẹp sơn tặc, cứu Hoàng thượng thoát khỏi doanh địch, ban kim bài miễn tử.”
Một mang dòng m.á.u hoàng thất, cả miễn tử kim bài – Hoàng thượng thể để yên một kẻ “một vạn ” như tồn tại?
Khi còn trẻ, Hoàng thượng lẽ nghĩ đến điều đó.
khi tuổi già đến, sức lực còn, lo lắng càng nhiều.
Thực , rời kinh, ai cũng : phủ Tướng quốc chỉ thể còn một sống sót.
Về mới , Lục Hành – kẻ từng khiến bao e sợ – từ đầu vốn là của Hoàng thượng.
Ta trở kinh thành khi Hoàng thượng phá lệ, mở khoa cử nữ tử.
Ai đầu sẽ phong nữ quan trong cung.
Trước khi trường thi, Cẩu cha xoa đầu , trầm giọng:
“Ngươi gì, đều ủng hộ. nhớ kỹ – bất luận lúc nào, cũng đặt lên . Thà phụ cả thiên hạ, chứ để thiên hạ phụ .”
Ta khẽ mỉm , gật đầu:
“Cẩu cha, hãy đưa những tiểu cô nương trong ni cô viện về kinh cả ! Chuyện , một đủ sức.”
Cẩu cha sâu sắc:
“Rốt cuộc ngươi gì?”
Ta ngước mắt về phía hoàng cung, pho tượng thần điểu uy nghiêm phố Chu Tước, giọng khẽ mà vững vàng:
“Đã mang trong huyết mạch của , những chuyện… giành lấy một . Nếu thiên hạ chỉ là thiên hạ của nam nhân, thì nữ nhân đời đời kiếp kiếp chỉ thể ngửa đầu mà sống, đúng ?”
Giành lấy một , dù thất bại, chỉ cần hạt giống tư tưởng tắt, sẽ luôn nối bước.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Về , đỗ trạng nguyên.
Hoàng thượng bởi gia tộc hậu thuẫn, càng thêm ỷ trọng.
Thêm đó, mưu sĩ Lưu Văn Thành và thương gia giàu nhất triều chỗ dựa, từng bước leo lên chức Thủ phụ.
Ta còn mở hàng loạt nữ học đường, để những nữ tử do đào tạo giảng dạy.
Quan trường từ đó lác đác xuất hiện bóng dáng nữ nhân.
tất cả đều là những vị trí mấy quyền lực.
Đường lên của nữ tử… quá khó.
Vậy thì – chỉ còn cách đổi trời.
-HẾT-