ĐÀO ĐÀO - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-11-25 06:43:13
Lượt xem: 24

Ngày A Nương ly hôn.

 Hầu phủ chọn một phu nhân kế thất, cũng là tìm một kế cho Tiểu Thế Tử.

Trước cổng Hầu phủ một nhóm các chị gái trẻ trung, xinh như hoa, đang chờ Lão phu nhân xem mặt để phủ sống cuộc đời sung sướng.

Ca ca và cha nhạo A Nương là kẻ si tâm vọng tưởng: 

"A Nương lớn tuổi còn tái giá mà hổ, còn dẫn theo cả là cái của nợ ".

"Tang Chi, nàng nghĩ Hầu phủ cưới vợ là mua ở đầu làng ? Kế thất và kế cái nào dễ ?" 

liên lụy đến việc tái giá của A Nương, đến mức thở :

"A... A Nương, Đào Đào là của nợ, đừng quản Đào Đào nữa".

A Nương xổm xuống, nhẹ nhàng lau nước mắt cho , dỗ dành một cách nghiêm túc:

"Đào Đào là của nợ, Đào Đào là bảo bối quý giá nhất của A Nương".

Đặng ma ma ( quản sự của Hầu phủ) cầm danh sách, kiêu ngạo ngẩng cằm lên, đôi mắt sắc lạnh lướt qua nhóm chị gái đang sợ hãi, im lặng. 

Bất chợt, thấy A Nương đang nhẹ nhàng lau nước mắt cho , bà gật đầu một cách khó nhận thấy:

"Ghi tên cô , cũng chút phong thái ".

 

Các tiểu nha cung kính dâng danh sách, dám phạm một nhỏ nào mặt Đặng ma ma.

 

Các chị gái xinh cũng dám xì xào bàn tán, ai nấy đều cúi đầu rủ mắt, sợ soi mói.

 

Đặng ma ma mặc chiếc váy màu xanh đá, giống như một con công nghiêm nghị và cao quý, lật xem danh sách:

 

"Cô hôn ước, tại còn Hầu phủ? Chẳng lẽ là tham lam sự giàu sang phú quý của Hầu phủ?" 

 

"Cô còn quá trẻ, tại cam lòng kế? Không lẽ là một lòng trèo cao?" 

 

Lời của Đặng ma ma như d.a.o đ.â.m tim, cô gái nào mặt mỏng run rẩy , đỏ hoe mắt.

 

Có vài chị gái lanh lợi trả lời trôi chảy một kẽ hở, nhưng Đặng ma ma cũng gạch tên:

 

"Quá thông minh sắc sảo, khó tránh khỏi thị phi khẩu thiệt".

 

Đột nhiên, ánh mắt Đặng ma ma dừng A Nương:

 

"Đã sinh con trai con gái, tại đột nhiên ly hôn sống nữa? Chẳng lẽ là nương t.ử lầm? Hay là tham lam phú quý?" 

 

Ánh mắt của như kim châm, dày đặc đ.â.m A Nương.

 

A Nương nắm c.h.ặ.t t.a.y , vẻ mặt bình tĩnh:

 

"Bởi vì Hầu phủ giàu , thể để con gái ăn ngon, mặc , sách chữ".

 

Đặng ma ma cau mày, cầm bút định gạch tên A Nương.

 

Trong lòng chua xót, họ coi thường A Nương, vội vàng biện minh:

 

"Không ! Không như

 

"Là nửa tháng , bà nội chê Đào Đào ăn nhiều hơn ca ca nửa cái bánh bao ngô, Đào Đào tham ăn, là đồ thua lỗ, bán Đào Đào cho lão gù con dâu nuôi từ bé.

 

"A Nương lén giấu cơm cho Đào Đào ăn, bà nội mắng A Nương là kẻ trộm, cha liền đ.á.n.h A Nương.

"A Nương lầm, tất cả đều tại Đào Đào tham ăn, ăn nhiều hơn nửa cái bánh bao ngô..." 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dao-dao-vjlm/chuong-1.html.]

 

Nói đến chỗ đau lòng, kịp lau nước mắt, vội vàng cầu xin cho A Nương:

 

"Ma ma, A Nương của , Đào Đào cũng sẽ ngoan ngoãn, sẽ tham ăn nữa". 

 

Cây bút của Đặng ma ma, thấm đầy mực, dừng tên của A Nương, nhất thời nên gạch giữ .

 

A Nương sự đành lòng của Đặng ma ma, khẽ kéo tay :

 

"Đào Đào, đừng khó ma ma".

 

Cây bút của Đặng ma ma cuối cùng cũng đặt xuống.

 

thấy một tiếng thở dài khẽ, giống như một làn gió nhẹ chạm đỉnh đầu , cảm thông cho và A Nương.

 

Ngẩng đầu lên, Đặng ma ma vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, nhưng đưa danh sách của và A Nương cho nha bên cạnh, khẽ:

 

"Đi bẩm với Lão thái thái một tiếng, đưa đến đạo quán để xem bát tự".

 

Lúc , tấm rèm dày phía vén lên, mang theo một mùi t.h.u.ố.c đắng đến mức khiến nhăn mày.

 

Phía tấm rèm, một chị gái xinh tựa cửa xem một lúc, bật thành tiếng:

 

"Lão thái thái đang uống thuốc, động tĩnh nửa ngày, sai xem"

 

"Đã là chọn thể lo việc gia đình, giữ vững gia phong, Đặng ma ma chọn cả một đứa bé năm sáu tuổi đến ?" 

Chị gái xinh đưa tay nhéo má , xổm xuống dọa :

 

"Đặng ma ma dạy quy tắc nghiêm khắc, con phủ sẽ lời huấn luyện của bà hàng ngày, còn đ.á.n.h nữa, con sợ bà ?" 

 

khẽ lắc đầu, chị một cách nghiêm túc:

Tinhhadetmong

 

"Không , lòng Đặng ma ma mềm yếu, Đào Đào thích bà ".

 

Chị gái xinh giả vờ ngạc nhiên Đặng ma ma:

 

"Chà, thật hiếm , thích bà".

 

Đặng ma ma tiếp lời, chỉ kiêu ngạo đầu , lạnh một tiếng:

 

"Xuân Trà, cô thời gian nhảm, chi bằng đưa họ thỉnh an Lão thái thái".

 

Chị Xuân Trà thở dài một , hạ giọng với Đặng ma ma:

 

"Lão thái thái uống t.h.u.ố.c xong ngủ , bảo đến truyền lời, cần gặp."

 

"Nghe thấy động tĩnh nãy, Lão thái thái trong lòng thích lắm, cảm thấy hai con họ cũng lọt mắt Hầu gia và Tiểu công tử, sẽ ở lâu .

 

"Bà đấy, Lão thái thái ghét nhất là trẻ con ồn ào, Hầu gia chỉ hình bóng phu nhân mất trong lòng, Tiểu công t.ử nhà tính cách nghịch ngợm, đợi Hầu gia và Tiểu công t.ử về phủ, e là khó cho hai con họ".

 

Loading...