Thông báo
MonkeyD đã mở lại tính năng “Donate”. Các team có thể vào mục “Thông tin” để chủ động bật hoặc tắt tính năng này.

Đầm Lầy Hoa Hồng - 14

Cập nhật lúc: 2025-09-18 12:39:55
Lượt xem: 328

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thằng bé về ngay, nhưng nửa tiếng mới ló mặt, rụt rè bám ở cửa, chỉ hé nửa khuôn mặt nhỏ:

“Mami, con thể mời một bạn về ăn cơm ?”

bưng món ăn đặt lên bàn, :

“Tất nhiên , nhanh thế kết bạn ?”

“Vâng ạ.” Thằng bé vẫy tay:

“Lại đây , mami của cháu đồng ý .”

Chẳng bao lâu , Đậu Đậu dắt một đàn ông.

Người cao lớn, mặc bộ đồ ở nhà màu nhạt.

bất giác mỉm :

“Đây là bạn con…”

Chữ “bạn” nghẹn trong cổ họng.

c.h.ế.t lặng mặt, chẳng thốt nổi lời nào.

Đậu Đậu vô tư kéo tay đến mặt :

“Mami, để con giới thiệu, đây là chủ nhân của căn nhà xinh . Chú tên… tên…”

“Hứa Dực.” Giọng nam trong trẻo, trùng khớp với ký ức của .

! Chú Hứa Dực, đây là mami của cháu. Hôm nay chúng cháu mới đến, chú thử tay nghề nấu ăn của mami nhé?”

Anh , cổ họng khẽ động:

“Được.”

25.

Trên bàn bát tiên, và Hứa Dực đối diện, còn Đậu Đậu sát cạnh chúng .

Nó nhiệt tình gắp thức ăn cho Hứa Dực, gắp cho , tự ăn uống ngon lành.

Ăn một lúc, nó ngẩng đầu lên:

“Sao hai ăn ?”

kìm nén cảm xúc, cầm bát đũa lên.

Chỉ là, bữa cơm ăn thật vô vị.

Vội vàng ăn vài miếng, lấy cớ bếp.

Bên ngoài thỉnh thoảng truyền đến giọng của Đậu Đậu và Hứa Dực.

Hai chuyện nhỏ, đang bàn gì, chỉ thấy Đậu Đậu trông vui vẻ.

khẽ đầu phòng khách.

Tia nắng chiều từ cửa sổ chiếu , rọi lên họ, hài hòa đến lạ.

Khung cảnh từng tưởng tượng vô , nay thành hiện thực, nhưng đối diện thế nào.

Từ lúc Hứa Dực bước , ngoài câu chào hỏi, chúng hề trò chuyện.

Hoặc lẽ là nên bắt đầu từ .

Đang nghĩ ngợi, Đậu Đậu chạy :

“Mami, chú Hứa Dực sắp về , con thể đến nhà chú chơi một lát ?”

“Không .”

Đậu Đậu nghiêng đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn đầy thắc mắc:

“Vì ạ?”

bế con lên lầu:

“Bởi vì con điều chỉnh chênh lệch múi giờ.”

Đậu Đậu vốn luôn lời , nên nài nỉ thêm.

Nằm xuống giường, bé hỏi:

“Mami, con ngủ dậy thể đến nhà chú chơi ?”

xoa trán nó:

“Đợi con ngủ dậy chúng sẽ bàn , ?”

“Thôi … Nếu mami , thì con sẽ mời chú đến nhà chơi.”

sững sờ:

“Đậu Đậu thực sự chơi với chú đến thế ?”

“Vâng ạ! Con thích chú Hứa Dực.”

kéo chăn đắp cho con:

“Ngủ .”

Đậu Đậu ngáp một cái, ôm khuôn mặt nhỏ bé nhắm mắt , chẳng mấy chốc vang lên tiếng thở đều đều.

thêm một lúc, dậy xuống lầu.

Không ngờ thấy lẽ rời trở .

Không đó bao lâu, lặng lẽ về phía cầu thang.

Ánh mắt giao , cả hai đều chờ đối phương mở lời .

Cuối cùng, là mở miệng :

“Chỉ hai con về thôi ?” Giọng khàn khàn, như đang cố kìm nén điều gì.

gật đầu:

“Bố bận thoát .”

“Thế… còn bố của đứa nhỏ?”

Mi mắt khẽ run:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dam-lay-hoa-hong/14.html.]

“Anh bận.”

Lông mày Hứa Dực nhíu chặt:

“Anh thể yên tâm để hai con em cứ thế mà về?”

lảng :

“Đậu Đậu ngủ , ở đây thêm cũng thích hợp.”

bước đến bàn, bắt đầu thu dọn bát đũa.

Cổ tay bất ngờ nắm chặt, ánh mắt Hứa Dực mang theo cảm xúc khó mà gọi tên.

lập tức rút tay , bưng đĩa bếp, mở vòi nước.

Tiếng nước chảy ào ào, khiến lòng thêm rối bời.

cố gắng buộc bản ngoài, tập trung rửa bát.

Không rửa rửa bao nhiêu , bát đĩa sạch sẽ đến mức thể sạch hơn, mới tắt vòi nước, .

Phòng khách trống , nào còn bóng dáng ai.

Thở phào nhẹ nhõm, mà trong lòng thoáng dâng lên chút hụt hẫng.

lúc , Vương Tuấn tới.

Anh đầy vẻ lo lắng:

“A Hỉ, con , tòa nhà phía chính là của Hứa Dực, thằng bé gặp !”

gật đầu:

“Vừa nãy con em dẫn đến ăn cơm.”

“Cái gì? Thế em gì với ?”

“Không gì cả.”

Vương Tuấn sốt ruột:

“Em xem chuyện rắc rối . Lúc xây nhà, đến Hứa Dực, xây xong để suốt một năm cũng chẳng ai ở, mà đúng lúc gần đây truyền tin sắp giải tỏa thì dọn . Chẳng …?”

Anh bỗng khựng , như hiểu điều gì:

“Chẳng lẽ vì sắp giải tỏa, em sẽ về ?”

Không đợi đáp, tự kết luận:

“Chắc chắn là thế! Hứa Dực ông chủ lớn như , cần đích mặt xây nhà. Cậu cố tình giấu giếm, để em còn trốn tránh, tìm thời cơ thích hợp xuất hiện mặt em.”

Anh phân tích sai.

Quả thực, Hứa Dực chính là nghĩ như .

Anh luôn như thế, âm thầm sắp đặt , công việc là , đời sống riêng cũng thế.

day day huyệt thái dương:

“Em sẽ tự xử lý .”

“Nếu cần giúp gì nhất định .”

“Cảm ơn .”

“Khách sáo gì, mau nghỉ . Có chuyện gì thì đợi nghỉ ngơi xong hãy tính.”

Có lẽ vì trong ngày quá nhiều tin liên quan đến Hứa Dực, đêm đó mơ thấy .

Chỉ là giấc mơ chẳng , cứ truy hỏi tại bỏ rơi .

nổi một lời, chỉ .

“Mami~ mami~ mami, con nóng quá…”

Đậu Đậu gọi tỉnh giấc.

bật đèn đầu giường, thấy con cuộn chặt trong chăn, mồ hôi nhễ nhại.

Nhận điều , đưa tay lên trán con, lập tức sững sờ hoảng hốt.

vội lật chăn, khoác áo bế con lên, quàng thêm cho nó một chiếc áo khoác mỏng.

Trời khuya, trong thôn còn chiếc xe nào qua .

chỉ còn cách chạy sang nhà Vương Tuấn nhờ giúp.

Đang định chạy về phía nhà thì ở góc tường vang lên một giọng quen thuộc:

“Có chuyện gì ?”

Người tiến gần là Hứa Dực.

Lúc còn tâm trí nghĩ đến hậu quả, nắm chặt lấy cánh tay , giọng lạc , pha lẫn tiếng nức nở:

“Hứa Dực, Đậu Đậu sốt, con nóng quá…”

Anh thoáng qua vội vàng sải bước :

“Anh lấy xe, em bế thằng bé đường đợi .”

gần như chẳng kịp do dự, lập tức chạy theo .

26.

Bác sĩ Đậu Đậu sốt là do hợp khí hậu, gì nghiêm trọng.

Một phen hoảng hồn, thở phào nhẹ nhõm.

Thế nhưng thở kịp định, thấy Hứa Dực chằm chằm .

Bị ánh mắt dọa đến bất an, khẽ hỏi:

“Anh em gì?”

“Đứa trẻ họ Khương, cùng họ với em.”

Hạt Dẻ Rang Đường

“Có vấn đề gì ?”

“Không, chỉ là… Khương Niên Húc cũng .”

Anh vẻ hờ hững, nhưng mang theo dáng vẻ như nắm chắc phần thắng.

 

Loading...