16.
Bụng của bọn chúng to khác thường.
Bị thiên hạ bằng ánh mắt quái dị, dần dần chúng dám ngoài.
Người nhà cũng chán ghét, đuổi khỏi nhà.
Cuối cùng, cả đám rụt trại.
Chúng tra tấn “bệnh nhân” để hả giận.
Ta đoán .
Ta rình sẵn ở đó, phá hết những cửa khóa từ ngoài, thả hơn mười thanh niên nam nữ.
Họ gầy trơ xương, mắt đờ đẫn.
Thấy cửa mở toang cũng phản ứng, đến khi ánh nắng chiếu mặt, đôi mắt họ mới chuyển động, bàng hoàng lao cửa, sợ đó là ảo giác.
Rồi họ thấy đám đao phủ bụng to chềnh ềnh quỳ run giữa sân, khấu đầu van xin lơ lửng giữa .
Không cần tay — những “bệnh nhân” gầy yếu , gào thét lao đến, hận thể xé xác kẻ thù.
Đấm đá dồn dập — đám ôm bụng rít gào, thịt từ trong thối rữa, da bụng căng đến rụt rịt.
Như bóng bay, phồng đến cực hạn — “Bốp!” — nổ tung.
Một dòng huyết dịch đen hôi thối tuôn .
Ta vỗ tay : “Đẻ , đẻ ! Chúc mừng các ngươi — đẻ một bụng nước thối.”
🍀 Mấy bà yêu thương thì Follow kênh Cám tại FB: "Cam Sắc Cám" và "Đại Bản Danh Nhà Cám" nha 💗
Những “bệnh nhân” ôm , vì tự do, vì sống, cho kiếp yêu thương.
Khóc chán, họ đồng loạt cúi đầu về phía : “Chúng tiếng chị. Chúng chị. Cảm ơn chị cứu chúng .”
Ta nổi.
Chỉ lạnh lùng đáp: “Ta thà các ngươi đừng .”
17.
Khi để xử thằng em, thì phát hiện nó biến mất.
Người trong làng bảo, nó tìm ruột.
Mẹ ruột tái giá hơn chục năm , lấy một gã say rượu vũ phu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dam-cuoi-quy/chuong-6.html.]
Đến còn hành, huống chi một thằng tàn tật như ?
Ta chờ ở nhà.
Chưa đầy một tháng, ruột khiêng trả về, vứt xuống lưng bỏ .
Ta hiện , ung dung sống .
Hắn , mất hết ý chí sống: “Chị gi*t em .”
Ta .
Không những gi*t, còn cho tự sát, c.h.é.m gân tay và cắt lưỡi , quẳng đường cho ăn mày: “Không mày thích xin tiền nhất ? Ta thành cho.”
Người qua đường thấy tội, mỗi ngày thảy cho hai ba trăm.
Hắn vui, cũng ăn.
Ta ép.
dù , sống qua nổi một năm.
Lòng suy sụp, quả nhiên bạc mệnh.
Nhàm chán.
18.
Ta hóa thành lệ quỷ, lang bạt nhân gian mấy chục năm.
Bỗng nhớ Trình Thành, ghé quê .
Nhà vắng như chùa bà đanh — xây thành từ đường.
Bên trong hai bài vị: một của , một của .
Đặt riêng, nhưng chút liên hệ — vợ chồng.
Ta hề , cha nhận nghĩa nữ.
Tên bài vị tên , nhưng di ảnh là của — bức ảnh dự thi đạt giải ở trường, đang mỉm .
Khoảnh khắc , oán khí của tan .
Từ nhỏ đến lớn, đòi hỏi nhiều — chỉ cần một chút yêu thương và quan tâm của gia đình, thể tự tha thứ cho .
đến cuối cùng, những trao lòng , đều là xa lạ.
— Hết —