Đại tiểu thư ẩn mình, thanh lọc trường tư - 6

Cập nhật lúc: 2025-12-26 14:23:11
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

8

Đặt điện thoại xuống, bỗng nhận , mắng thì cũng mắng nhưng chẳng thấy vui vẻ gì cho cam.

Ngược , cảm thấy giống như một bệnh nhân nhốt trong nhà thương điên, dốc hết sức để tự chứng minh rằng thực hề điên thì mới mong xuất viện thuận lợi.

mà, tại chứng minh bản cơ chứ?

Và là ai cho loại như chị Dư cái quyền năng để phán xét như ?

Buổi tối trằn trọc mãi chẳng ngủ bao nhiêu.

Sáng sớm hôm lên lớp.

Cái lớp tiếp quản từ chị Dư hai tuần , học sinh thích nghi khá nhanh, tương tác .

Đến tiết thứ hai, khi học sinh đang bài tập lớp thì bỗng "rầm" một tiếng, xông thẳng cửa lớp.

Hai phụ nữ trung niên với hình đồ sộ như hai con thuyền buồm khổng lồ ập trong lớp, khiến đám học sinh một phen kinh hãi hét lên.

Người phụ nữ lớn tuổi hơn nhắm thẳng về phía nhổ toẹt một bãi đờm.

May mà phản ứng nhanh nên kịp thời né .

khẽ với một nam sinh bàn đầu: "Đi gọi bảo vệ , mau lên."

Hai đó xông lên định vả mặt .

Đám học sinh cũng sức, mấy cao lớn lập tức lao lên chắn mặt .

"Không hại cô giáo của chúng em!"

Người đàn bà lạnh một tiếng: "Các còn gọi nó là cô giáo ? Nó xứng chứ đừng thầy! Các cái mồm nó ở ngoài bẩn thỉu đến mức nào ! Đồ hư hỏng! Đồ vô đạo đức!"

Vẫn hả giận, hai họ chống nạnh tiếp tục xả một tràng thóa mạ điên cuồng về phía .

May mà đợi họ c.h.ử.i xong thì ba nhân viên bảo vệ vội vã chạy đến.

Hai thấy bảo vệ thì lập tức hoảng loạn định bỏ chạy.

lạnh lùng : "Sao thế, dám dám chịu ? Cổng trường khóa , dễ thế."

Người phụ nữ trung niên vội vàng xòa: "Xin nhé, chúng tìm nhầm . Hiểu lầm, hiểu lầm thôi."

Tìm nhầm ?

Người lớn trường đều đăng ký, hai đây ?

"Cổng trường khóa , mấy cái rỗi đây bằng cách nào?"

Một nhân viên bảo vệ : "Họ hình như là nhà của cô Dư Hiểu Cúc, ghi chép là do cô Dư đưa ."

Nguyên nhân và kết quả, chỉ cần nghĩ một chút là hiểu ngay.

🌟 Truyện dịch bởi Mèo trắng ăn cơm trắng - 白猫次白饭 🌟

👉 Follow ngay fanpage FB: Mèo trắng ăn cơm trắng - 白猫次白饭 (ID: meotrangzhihu) ❤️

💬 Để bỏ lỡ bất kỳ chương mới nào và ủng hộ team dịch

💖 Cảm ơn luôn yêu mến và ủng hộ 💖

Tối qua mắng vòng bạn bè, chắc là Dư Hiểu Cúc mất mặt, tức tối quá nên mới tìm hai đến để trút giận .

định tâm trí, tiếp tục lên lớp và bảo bảo vệ liên lạc với chủ nhiệm Mã.

Tan học, vội vàng chạy đến văn phòng.

Chị Dư thấy đon đả tiến lên: "Hiểu lầm thôi, đúng là hiểu lầm mà!"

"Hôm qua sang chỗ chơi, đúng lúc thấy bình luận vòng bạn bè của cô, nên thuận miệng kể cái chuyện đùa của hai đứa cho nhà thôi."

"Người vô tình hữu ý, và chị cứ tưởng bắt nạt nên mới đến trường để ủng hộ ."

Chủ nhiệm Mã cũng bên cạnh tát nước theo mưa: "Lúc đầu cũng hú vía, nhưng hỏi rõ thì chỉ là chuyện nhỏ thôi, là hiểu lầm."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dai-tieu-thu-an-minh-thanh-loc-truong-tu/6.html.]

"Ngược là cô đấy cô Lưu, là một nhà giáo mà thể thốt những lời lẽ thô bỉ như thế chứ?"

"Thật sự là nên chút nào, nên chút nào cả."

thô bỉ?

ăn cướp la làng!

Chủ nhiệm Mã bao che đến mức ?

thản nhiên mỉm : "Cho hỏi, trong câu của , chữ nào là thô bỉ?"

Chị Dư che miệng : "Ấy dào, thì cái chữ... chữ quần... còn chẳng dám miệng nữa là."

đặt mạnh cái cốc xuống bàn phịch xuống ghế: "Ồ, chữ 'đáy quần' chị , thế mà ngày nào cũng rụng trứng với nang noãn chị năng như ?"

"Nói về thô bỉ, ai thô bỉ hơn ai?"

"Đồng nghiệp với , thể giữ chút chừng mực !"

Chị Dư đột nhiên che mặt, rống lên nức nở: " già , chừng mực là cái gì hết, chỉ đơn thuần là quan tâm đến đồng nghiệp trẻ thôi mà."

"Chẳng qua chỉ là một câu quan tâm, ơn mắc oán thế cơ chứ!"

Chủ nhiệm Mã gật đầu lia lịa: "Tiểu Lưu , cô vẫn còn trẻ quá, chuyện về phía cô Dư. Cô hỏi cô m.a.n.g t.h.a.i cũng là ý , là quan tâm đến hạnh phúc gia đình cô đấy thôi!"

"Cô Dư là giáo viên cũ , cô năng như thế vòng bạn bè để tất cả đều thấy, chị còn mặt mũi nào nữa!"

"Còn cả cái sự chừng mực mà cô nhắc đến nữa. Mọi duyên cùng việc với , thực cần đến cái chừng mực đó . Vì chúng coi trường học là nhà, bộ phận của chúng nên là một đại gia đình yêu thương lẫn chứ!"

Mấy lời thì buồn nôn thật, nhưng chẳng thể phản bác .

Cuối cùng cũng hiểu tại trong bản báo cáo năm mà chị Hạ cho xem, lợi nhuận của trường sụt giảm liên tục qua các năm .

Hóa cái gốc rễ của vấn đề chính ở những loại đồng nghiệp " mát ăn bát vàng" như thế đây.

Trong lòng đầy một bụng tức tối.

Về đến nhà, bực bội đá văng đôi giày cao gót vật sofa.

Lại thấy tiếng nước chảy trong phòng tắm.

Hóa Đinh Nghị đang tắm.

Anh mặc áo choàng tắm bước , dùng khăn lau đầu: "Em chứ, sắc mặt kém thế?"

kể ngọn ngành câu chuyện một lượt.

Đinh Nghị đột nhiên ôm lấy , phả nóng tai đầy khiêu khích: "Hay là, Tư Tư, cũng lên kế hoạch sinh con ? Anh thấy chuyện khiến em phiền lòng nhiều quá."

Nghe xong mà bốc hỏa, đẩy : "Anh thấy cái chuyện cứ hở là hỏi em m.a.n.g t.h.a.i vấn đề gì ?"

Giọng Đinh Nghị cũng lớn dần lên: "Em quản hỏi gì chắc? Em bịt miệng thiên hạ chắc? Em chỉ thể tự đừng để ý đến nó, hoặc là mau ch.óng sinh lấy một đứa !"

"Đừng khác, ngay cả cũng hiểu, những phụ nữ khác đều kháng cự chuyện mang thai, tại em kháng cự chuyện đó đến thế?"

chút kinh ngạc: "Lúc kết hôn chẳng , tiên vội con, sống thế giới hai hai ba năm mới tính mà."

Đinh Nghị : "Rất nhiều sống thế giới hai vài năm khi cưới, cũng chỉ là cho vui thôi."

đáp: " em cho vui, em là nghiêm túc đấy!"

Đinh Nghị nhắm mắt , vẻ mặt đầy đau khổ: "Mẹ mấy gọi điện đều hỏi em t.h.a.i . Anh còn chẳng dám với bà là em thực đang tránh thai, lúc nào cũng đỡ cho em đấy."

Anh lạnh một tiếng: "Cái cuộc sống , thật nó chán ngắt."

đồng ý, cũng thấy thật nó chán ngắt.

tựa lưng chiếc ghế dài ngoài ban công, nhâm nhi chai rượu trái cây.

Thứ rượu vốn dĩ chua chua ngọt ngọt hằng ngày, lúc nếm mấy phần đắng ngắt.

Hóa đây mới là Đinh Nghị, là suy nghĩ thật lòng của đầu ấp tay gối với .

Hóa cũng thành kiến với việc sinh con.

Xem , nhiều chuyện cần tính toán từ đầu .

Loading...