5
Chị Hạ tìm chính sự thật.
Chị chỉ là trợ lý của mà còn kiêm luôn mảng hành chính của bộ phận giáo d.ụ.c.
Ngặt nỗi việc của quá nhiều, mảng hành chính chị chia bớt , hiện đang do chủ nhiệm Mã kiêm nhiệm.
Lần trao đổi, chủ nhiệm Mã nhiệt tình tiến cử chị Dư tiếp nhận vị trí .
Chị Hạ trầm ngâm: “Dù em đến đó lâu, nhưng trực giác của em thấy giao mảng cho Dư Hiểu Cúc liệu ?”
ngẫm nghĩ đáp: “Có thể giao cho chị .”
Chị Hạ nhíu mày: “Cứ cảm thấy chị là vẽ chuyện, việc cũng tích cực lắm, em thật sự thấy chị hợp ?”
: “Chủ nhiệm Mã sức tiến cử thì chắc chắn lý do của ông . Chúng cứ thuận nước đẩy thuyền, tĩnh quan kỳ biến thôi.”
Về đến nhà, thuận miệng kể với chồng: “Thế giới đúng là nhỏ thật, em gặp một cô giáo họ Điền đồng hương với ở trường của , nhưng chị bảo .”
Đinh Nghị nhún vai, vẻ mặt đầy vẻ quan tâm.
nhịn mà kể khổ về “ca khó đỡ” mang tên chị Dư: “Em mới uống viên Vitamin C trị nhiệt miệng mà chị nghi em uống Acid Folic để chuẩn mang thai, nực chứ?”
“Đời đúng là bất công, hễ cứ dính đến chuyện bầu bí là y như rằng chỉ là việc của đàn bà.”
“Ngay cả chuyện nhỏ như uống Acid Folic cũng chỉ phụ nữ uống, còn đàn ông thì .”
Đinh Nghị nhướn mày : “Ai bảo thế? Năm đó chị dâu mang thai, trai cũng uống Acid Folic đấy.”
🌟 Truyện dịch bởi Mèo trắng ăn cơm trắng - 白猫次白饭 🌟
👉 Follow ngay fanpage FB: Mèo trắng ăn cơm trắng - 白猫次白饭 (ID: meotrangzhihu) ❤️
💬 Để bỏ lỡ bất kỳ chương mới nào và ủng hộ team dịch
💖 Cảm ơn luôn yêu mến và ủng hộ 💖
Đinh Nghị một trai hơn năm tuổi, con cái học tiểu học .
Lần đầu chuyện nên khá ngạc nhiên: “Ơ, uống?”
Đinh Nghị đáp: “Anh trai tật nứt đốt sống ẩn, loại triệu chứng, nên lúc chị dâu chuẩn mang thai, cũng uống Acid Folic.”
“Đừng là , nếu hai đứa kế hoạch con, để tránh rủi ro, em uống thì cũng uống.”
khó chịu: “Chuyện tính là giấu giếm bệnh tật , khi cưới ?”
Đinh Nghị áy náy ôm lấy : “Vì trai triệu chứng, khám sức khỏe tình cờ mới phát hiện .”
“Anh cũng khám , thứ bình thường.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dai-tieu-thu-an-minh-thanh-loc-truong-tu/3.html.]
“Lúc đó bác sĩ bảo vì trong dòng họ gen , nên để phòng hờ, khi nhà gái chuẩn m.a.n.g t.h.a.i thì nhà trai bổ sung thêm một ít Acid Folic dành cho nam giới là , cần lo lắng quá.”
Dù , hiểu khi chuyện , lòng vẫn thấy gợn sóng.
Nếu nhắc đến, liệu Đinh Nghị định giấu nhẹm luôn ?
lắc đầu, nghĩ ngợi thêm.
Ba ngày khi trường, văn bản của trường ban xuống, chị Dư chính thức nhậm chức.
là “ngựa chạy cờ”, mặt mày hớn hở thấy rõ.
Mấy ngày nay, cứ bước văn phòng là chị Dư than thở:
“Giờ mới hiểu thế nào là ‘ năng lực thì vất vả’.”
“Đang lúc hai đứa sinh đôi nhà thi chuyển cấp, bao nhiêu việc lo, thế mà lãnh đạo tin tưởng giao thêm trọng trách cho thế .”
“Biết ?”
“‘Trời giao sứ mệnh cho ai thì đó gánh vác’, bỉ nhân chỉ đành vững vàng mà nhận lấy thôi.”
Chị cứ cảm thán thế thôi, chứ vì năng lực thực sự phục nổi ai nên chẳng ai thèm tiếp lời.
Đến ngày thứ năm, chị yên nữa, gọi và cô Điền đến mặt, thẳng vấn đề:
“Hiện giờ gánh nặng vai chị lớn quá, hai đứa trẻ tuổi giúp chị san sẻ bớt .”
“Hai cái lớp của chị, mỗi đứa nhận giúp chị một lớp.”
và cô Điền , ai gì.
Thấy chúng phản ứng, chị Dư bắt đầu ôn nghèo kể khổ để thuyết phục:
“Năm nay chị bốn lăm tuổi , thật với hai đứa là cũng bắt đầu hụt .”
“Chứ hồi bằng tuổi hai đứa, bảy tám lớp chị cân nhé.”
Chị chỉ đích danh : “Cô Lưu , cô là giáo viên mới, mới lên bục giảng, càng rèn luyện nhiều hơn.”
“Giờ cô bốn lớp, nhận thêm một lớp nữa là năm, cố gắng khắc phục một chút xem nào?”
Chị khoanh tay, tư thế sẵn sàng chiến đấu đến cùng.
Ngoài dự tính của chị , từ chối mà đồng ý cái rụp: “Được ạ.”
Cô Điền tính tình vốn mềm yếu, thấy đồng ý nên cũng nhận lời.
Có lẽ chuyện thuận lợi hơn chị tưởng, mặt chị Dư rạng rỡ hẳn lên, còn giả nhân giả nghĩa khen ngợi: “Người trẻ mà tinh thần cống hiến thế là hiếm lắm đấy.”
Quay về chỗ , cái bản mặt đắc ý của chị Dư, khỏi lạnh.
Đẩy trách nhiệm sạch sẽ thế , lúc tính sổ tổng kết đừng mà hối hận.