Đại tiểu thư ẩn mình, thanh lọc trường tư - 2
Cập nhật lúc: 2025-12-26 14:13:55
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
3
Buổi tối, gọi video cho .
Qua khung cửa sổ, một tòa tháp sắt rực rỡ ánh đèn vàng đỏ sừng sững nền trời đen thẫm.
Mẹ đang khảo sát dự án giáo d.ụ.c ở nước ngoài, thể về ngay .
“Tư Tư, chị Hạ đang tính gửi ít đồ về cho , con ý tưởng gì ?”
Chị Hạ là trợ lý của , liền đưa đề xuất ngay lập tức.
Cũng quên dặn thêm một câu: “Nhớ bảo chị đừng tiết lộ quan hệ giữa con và cho bất kỳ ai nhé.”
Một tuần , đồ về đến nơi, gửi trực tiếp đến chỗ chủ nhiệm Mã.
Chị Dư phụ trách chia quà.
“Chát!” một tiếng, một thanh kẹo ngậm đau họng hàng nhập khẩu đập bộp xuống bàn .
Chị liếc xéo , hừ mũi một cái rõ khinh bỉ.
“Cô Hạ dặn , ai cũng phần, nếu thì thật chẳng đến lượt cô .”
“Nói cho mà , kẹo nhập giáo viên mới chỉ một thanh, giáo viên cũ thì mấy thanh tùy loại.”
“Chuyện gì cũng tôn ti trật tự, đừng bảo chia chác công bằng.”
🌟 Truyện dịch bởi Mèo trắng ăn cơm trắng - 白猫次白饭 🌟
👉 Follow ngay fanpage FB: Mèo trắng ăn cơm trắng - 白猫次白饭 (ID: meotrangzhihu) ❤️
💬 Để bỏ lỡ bất kỳ chương mới nào và ủng hộ team dịch
💖 Cảm ơn luôn yêu mến và ủng hộ 💖
Nhãn hiệu kẹo vốn là do gợi ý chị Hạ mua, việc gì so đo dăm ba cái ?
chẳng buồn chấp, định cầm lên bóc một gói nếm thử.
Nhanh như chớp, chị Dư giật phắt thanh kẹo .
“Ấy, suýt thì quên, cô nhất là đừng ăn.”
“Tại ?” ngơ ngác.
Chị lườm một cái đầy khó chịu: “Dù cũng là mới cưới, trong lòng chẳng tự tính toán gì thế?”
“Sắp đến nơi mà ăn uống thèm bảng thành phần ?”
Chưa bàn tới việc loại kẹo chủ yếu là phẩm màu, chất bảo quản, đường, chiết xuất thảo mộc lành tính, ai cũng dùng .
Hơn nữa, chính chủ là còn ăn , chị bắt đầu đoán mò chuyện mang thai, thật khiến bốc hỏa.
chìa tay : “Đưa đây, em ăn .”
Chị chằm chằm từ xuống mấy lượt, cuối cùng hì hì đưa kẹo cho .
“Nếu tháng cô mà dính bầu thật, lỡ ăn vấn đề gì thì đừng đổ tại nhé.”
cạn lời: “Đổ tại chị gì? Chẳng em , hai năm tới em vội con, định mang thai.”
Chị khẩy, chẳng thèm tin, tiếp tục chia kẹo.
Vừa cãi vã với chị Dư vài câu, vết nhiệt miệng từ hôm qua bắt đầu đau âm ỉ.
lôi lọ Vitamin C trong túi , chiêu một hớp nước uống một viên, ngậm thêm viên kẹo.
Cổ họng dịu ngay lập tức, cuối cùng cũng thấy dễ chịu hơn đôi chút.
Đang định lấy điện thoại chơi game một lát, giọng chị Dư bỗng vang lên bên tai:
“Ối giồi, đừng mà chối, tận mắt thấy nhé!”
“Vẫn chịu thừa nhận là đang chuẩn m.a.n.g t.h.a.i ? Lén lút uống cả Acid Folic cơ đấy.”
“Hóa là phòng bệnh hơn chữa bệnh , , lắm.”
mệt mỏi lắc lắc lọ Vitamin C: “Em nhiệt miệng, đây là Vitamin C.”
Chị Dư tinh nghịch nháy mắt: “Vitamin C Acid Folic, cô gì thì là cái đó thôi. Treo đầu dê bán thịt ch.ó mà, ai hiểu thì tự hiểu.”
là kẻ đ.ấ.m xoa, lý cũng chẳng rõ .
thở dài, chẳng buồn đôi co với chị nữa, vì đôi co cũng chẳng .
4
Chiều nay chị Dư tiết, chia kẹo xong là chị hớn hở về.
thì chị cho phát bực, buổi trưa tựa lưng ghế nghỉ mà cứ trằn trọc ngủ nổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dai-tieu-thu-an-minh-thanh-loc-truong-tu/2.html.]
Rút điện thoại lướt vòng bạn bè.
Chị Dư đăng ảnh khoe kẹo .
“Trường vẫn là thương già như chúng nhất, tận năm thanh kẹo ngậm nhé.”
kỹ, mỗi màu chị đều giữ cho một thanh.
cau mày.
Tiền nong chẳng đáng là bao, nhưng chị đúng là chuyên quyền tư lợi.
Không ngủ , dậy lấy nước.
Cô Điền cũng dậy.
Chiều nay chỉ và cô Điền là còn tiết.
Hai đứa , cùng khổ.
nhịn mà tò mò hỏi: “Em thắc mắc quá, chị Dư hứng thú với chuyện khác bầu thế nhỉ?”
Cô Điền nhẹ, bắt đầu kể ngọn ngành.
Hóa , chị Dư và ông chồng hiện tại ngày xưa cũng mối quan hệ mập mờ.
Năm đó chồng chị vợ, vốn dĩ hạ quyết tâm ly hôn.
đến năm ba mươi tuổi, chị Dư mang thai, còn là t.h.a.i đôi nên nhất quyết đòi sinh bằng .
Vợ cũ của ông chồng cũng là khí chất, dứt khoát ly hôn để thành cho hai họ.
Cô Điền : “Chị thấy đặc biệt đẻ, đàn bà cực kỳ thành công, nên mới thích xía chuyện m.a.n.g t.h.a.i của khác.”
Nghe xong câu chuyện, khỏi lạnh.
Chẳng trách, đằng tất cả những hiện tượng vẻ phi lý đều một logic thể chối cãi chống đỡ.
Đang chuyện thì cô Điền điện thoại, cô bắt máy bằng tiếng địa phương.
Chỉ vài câu là xong.
🌟 Truyện dịch bởi Mèo trắng ăn cơm trắng - 白猫次白饭 🌟
👉 Follow ngay fanpage FB: Mèo trắng ăn cơm trắng - 白猫次白饭 (ID: meotrangzhihu) ❤️
💬 Để bỏ lỡ bất kỳ chương mới nào và ủng hộ team dịch
💖 Cảm ơn luôn yêu mến và ủng hộ 💖
Cô cúp máy, hỏi: “Nhà chị ở huyện Phụng ?”
Vẻ mặt cô Điền đầy vẻ mừng rỡ: “Nhà cô cũng ở huyện Phụng ?”
: “Không .”
“Thế cô ? Tiếng địa phương chỗ khó lắm mà.”
đáp: “Quê chồng em ở huyện Phụng... Ơ, chỗ các chị lớn lắm, khéo hai đấy.”
“Anh tên Đinh Nghị, nghiệp trường THPT 1 huyện Phụng, chị ?”
Cô Điền ngẫm nghĩ một lát lắc đầu: “Thực sự . cũng nghiệp trường đó, chắc chắn là quen chung.”
Một mùi hương thanh khiết giống như hương cam quýt thoang thoảng bay tới.
liếc bàn việc của chị Dư.
Trên bàn một chiếc lọ thủy tinh trong suốt, bên trong cắm vài cành lá xanh mướt.
thuận miệng hỏi: “Chị trồng cây gì thế nhỉ? Ngửi mùi cam quýt, thơm phết.”
“Ba bữa nửa tháng thấy bày bàn, chỉ thấy lá chứ chẳng thấy hoa .”
Cô Điền bật : “Cô ? Đây gọi là lá bưởi.”
“Lá bưởi? Có gì đặc biệt chị?”
“Bưởi, theo tiếng Hán còn gọi là ‘Hựu t.ử’ (Bảo vệ con cái). Chị là đang thầm cầu phúc cho hai đứa con nhà đấy.”
chỉ trừ.
Cô Điền vỗ nhẹ vai : “Cô đừng ngạc nhiên, ngày mai chị khuyên cô bày vài cành đấy.”
“Theo lời chị thì lá bưởi chỉ giúp thanh thản, trừ vận đen, cầu phúc cho con cái, mà còn công dụng cầu tự cực mạnh.”
há hốc mồm kinh ngạc.
Chị Hạ bỗng nhiên gọi điện tới, chuông reo liên hồi như việc gì khẩn cấp lắm.
mượn cớ ngoài điện thoại.