21.
Sát khí trong mắt Hoàng thượng gần như sắp trào , nhưng vẫn với :
"Võ ái khanh, trút giận xong thì hãy mang lệnh ái về nghỉ ngơi cho . Trẫm sẽ bù đắp cho Chiêu Chiêu, hạ lệnh phong nàng Quận chúa, Võ ái khanh thấy thế nào?"
"Quận chúa?" Ta lẩm bẩm một tiếng
"Ta Chiêu Chiêu công chúa."
Hoàng thượng lập tức lộ vẻ kinh hãi: "Võ ái khanh, lời là ý gì?"
Ta rút bội kiếm bên hông, chĩa thẳng Hoàng thượng:
"Đương nhiên là dẹp loạn phản chính. Năm đó chính tổ tiên nhà họ Lý của hèn hạ vô sỉ lừa gạt tổ tiên nhà họ Võ của để lên ngôi đế vị."
"Hôm nay, sẽ do Võ Thanh Thu sửa sai lầm ."
Hoàng thượng liên thanh la lớn: "Hộ giá, hộ giá!"
Người bên cạnh ông sớm của âm thầm khống chế.
Có một hai vị đại thần che chắn bên cạnh Hoàng thượng.
Còn Bạch Trung thì tiến lên, cũng như những khác, lặng lẽ tất cả.
Ta hai vị đại thần , mở miệng :
"Ta mười bốn tuổi khoác áo bào trận nghênh địch, chinh chiến sa trường mấy chục năm, đương kim thiên tử những cảm kích công lao của trung thần, mà còn tìm đủ cách để thử thách giới hạn của ."
"Trong đó bao nhiêu là thủ bút của Hoàng thượng, chắc hẳn các vị đều thấy rõ."
"Mượn cớ yêu Thẩm Dật, ông xem vì Thẩm Dật thể đến mức nào, còn bức hại đứa con duy nhất của . Hai vị, một như đáng để các vị bảo vệ ?"
"Thắng bại định, các vị chôn cùng ông !"
"Võ Thanh Thu, ngươi g i ế c trẫm, sợ miệng lưỡi của đời !"
Ta Hoàng thượng đang tức đến mất khôn, bình tĩnh :
"Thiên hạ đều do bảo vệ, bá tánh sẽ chỉ vui mừng khi vị thần hộ mệnh của họ là lên ngôi, tuyệt đối sẽ vì cái c h í c của ngươi mà rơi một giọt nước mắt."
Nói xong, phi đ â m về phía Hoàng thượng.
Hai vị đại thần còn bên cạnh ông rời .
Hoàng thượng kinh hãi tức giận, bỏ chạy.
ông quanh năm sống trong nhung lụa, thể là đối thủ của .
Trường kiếm cắm lồng n.g.ự.c Hoàng thượng. Ông cũng như Thái tử, đều lương tâm, xứng trái tim.
Ta thuận theo dân ý lên ngôi Hoàng đế, phong Chiêu Chiêu Hoàng thái nữ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dai-thang-tro-ve-ta-giet-ca-nha-phu-quan-can-ba/phan-16-het.html.]
Vào ngày sắc phong, Chiêu Chiêu đột nhiên tìm đến .
"Võ Thanh Thu."
Khi tên của thốt từ miệng Chiêu Chiêu, căng thẳng vô cùng, cảm thấy vốn nên là như .
Ta , điều sợ nhất sắp đến .
22.
"Võ Thanh Thu, là Thẩm Chiêu. Ngay khoảnh khắc ngươi mang cô khỏi Trung Nghĩa Hầu phủ, cô c h í c ."
"Còn là thần hồn tồn tại dựa sự cam tâm và oán niệm của thế nhân. Ta nhận sức mạnh từ sự cam tâm và oán niệm của Thẩm Chiêu, giúp cô thành việc báo thù."
"Trong quá trình đó, sự cam tâm và oán niệm ngút trời của tất cả những ngươi g i ế c giúp hấp thụ sức mạnh, cho nên bản tôn cho phép ngươi một điều ước."
Ta nghĩ ngợi mà trả lời: "Xin Thần linh hãy đưa trở về mười năm , ngày phụng mệnh xuất chinh."
Ngay từ lúc Chiêu Chiêu những việc Thẩm lão phu nhân với con bé, cảm thấy điều đúng.
Mỗi một câu Chiêu Chiêu đó đều mang tính nhắm đích. Sau khi Chiêu Chiêu chỉ Thẩm Nhu con ruột của Thẩm Dật, và việc nếu và Thẩm Dật hòa giải thì con bé sẽ c h í c, đó là Chiêu Chiêu của .
Nói chính xác hơn, trong thể của Chiêu Chiêu đang một khác trú ngụ, đó ác ý với và Chiêu Chiêu, thậm chí còn đang giúp chúng báo thù.
Ta tràn đầy mong đợi chờ Thần linh đưa về mười năm .
"Võ thị Thanh Thu, ngươi nguyện từ bỏ đế vị ?"
Thần linh chắc chắn mà hỏi một .
"Nguyện ý, nguyện ý!"
Đừng là đế vị, cho dù là ngôi vị chúa tể thiên hạ, vì để gặp con gái, cũng nguyện ý.
Mắt đột nhiên tối sầm , đến khi mở mắt nữa.
Một đôi tay nhỏ xinh hồng hào đang nắm chặt lấy góc áo choàng của .
"Mẫu đừng bỏ Chiêu Chiêu... mang Chiêu Chiêu cùng..."
Ta do dự bế Chiêu Chiêu lên lưng ngựa.
Nhà họ Thẩm vội vàng tiến lên ngăn cản.
Ta vung roi ngựa quất nhà họ Thẩm, lệnh cho Võ gia quân lưng:
"Võ gia quân lệnh, tấn công hoàng thành, đánh hoàng cung, bắt giữ Đế-Hậu, b.ắ.n c h í c Thái tử, c h é m c h í c bộ nhà họ Thẩm!"
Đã trở về , đương nhiên là đoạt giang sơn của nhà họ Võ.
Kiếp thể g i ế c họ một , kiếp sẽ g i ế c họ thứ hai!