Đại Minh Tinh Trọng Sinh - Chương 37

Cập nhật lúc: 2025-05-06 23:05:56
Lượt xem: 82

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố An Kỳ suy nghĩ, vẫn cảm thấy nên sớm chuyển ngoài thì hơn. Nơi sắp phá bỏ nghĩa sẽ nhiều . Người xuất hiện nhiều, paparazzi mà trộn thì khá là phiền toái.

Tuy dì Trương cần chuyển vội nhưng với cô mà thì vô cùng gấp gáp. Việc giải quyết nhanh chóng, càng sớm chuyển càng . Ai… Tiền thuê nhà ở đây thể hợp lý, bây giờ thuê phòng diện tích tương đương như thì cũng mất ít nhất mấy tháng tiền thuê nhà, cộng thêm chuyện để tránh paparazzi cô còn tìm nơi nào biện pháp bảo vệ tương đối , tiền thuê tăng thêm vài . Hiện tại cô mới chỉ là diễn viên hạng ba quèn mà thôi, lương của phim mới cũng phát, mấy ngày nay tiết kiệm , giờ lấy nhiều tiền như chứ.

Ai, đời tiền kiếm đủ để cô ăn uống mấy đời, ngờ đời thắt lưng buộc bụng mà sống. Cái chính của chuyển nhà ở nhà, mà ở tiền.

Cố An Kỳ day huyệt thái dương, cảm thấy thật đau đầu.

“Linh cái leng keng linh cái leng keng đông…” Tiếng chuông di động đột nhiên vang lên, Cố An Kỳ hai chữ “Âu Dương hồ ly” hiện lên, lập tức nhíu mày. Từ khi cô việc cùng Dương Văn Lâm thì hề liên lạc với Âu Dương Thừa nữa, việc gì cũng do Dương Văn Lâm , gọi điện thoại tới gì?

“Alo, xin chào, là Cố An Kỳ.”

“An Kỳ, là Âu Dương Thừa.” Giọng trầm của Âu Dương Thừa từ bên điện thoại truyền đến, “Hôm nay cô phim đúng ?”

Giọng điệu chuyện của Âu Dương Thừa như một, luôn mang theo chút lười biếng, tuy nhiên Cố An Kỳ Âu Dương Thừa khi chuyện gì cũng đều điều tra hết , chắc chắn cũng nắm lịch trình của cô. Cô rót cho thêm chút , tựa đệm.

“Âu Dương tìm việc ?” Cố An Kỳ cũng dong dài, hỏi thẳng.

“Hôm nay thời gian , đến công ty một chuyến .”

“Khi nào?” Cô thản nhiên uống chút , cũng vòng vèo.

“Càng sớm càng .” Âu Dương Thừa nheo cặp mắt hồ ly, ngón tay như như gõ lên mặt bàn. A, đến lúc đó tình huống chắc chắn sẽ thú vị. Chỉ cần nghĩ đến dáng vẻ hai cảm thấy yên.

DTV

“Được, .” Cố An Kỳ thờ ơ trả lời, gác điện thoại.

Việc chuyển nhà cứ để tính , bây giờ công việc quan trọng hơn.

Âu Dương Thừa mỗi tìm cô đều chuyện gì , mà trực giác cho Cố An Kỳ cũng thế, cô cẩn thận để ứng phó. Mà thôi, binh đến tướng đỡ, nước đến đất chặn. Ít nhất hiện tại cô vẫn còn giá trị lợi dụng đối với Âu Dương Thừa, sẽ đến mức hại cô.

Cố An Kỳ suy nghĩ, tìm qua vài đồ trang sức trang nhã, mang theo chiếc mũ len màu xám khỏi nhà.

Để tiết kiệm tiền nên cô định xe buýt.

Bên cạnh hai nữ sinh cũng đang đợi xe lén Cố An Kỳ, lén lút với : “Ai, diễn Ôn Bội Quân ?”

“Ầy, chắc , minh tinh đều đeo kính râm để ngụy trang ?”

“Không , tớ thấy giống .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dai-minh-tinh-trong-sinh/chuong-37.html.]

Cố An Kỳ thấy hai chuyện nhưng gì, chỉ im lặng ghế nghỉ ngơi.

“À ừm, xin hỏi chị Ôn Bội Quân ?”

Cố An Kỳ liếc hai cô gái, bốn phía xung quanh. Không ngoài dự đoán của cô, mấy chờ xe cũng đang lén xem xét tình huống bên .

“Ôn Bội Quân ư? Xin , chị nghĩ các em nhận nhầm .” Cố An Kỳ ôn hòa , thản nhiên mỉm lẽ phép.

“A, xin xin .” Cô bé áo đỏ đỏ mặt, lập tức kéo tay cô gái bên cạnh chạy sang một bên, cằn nhằn , “Đấy, tớ tin cơ! Thấy , bây giờ trò đó. Minh tinh như thể chờ xe buýt chứ! Tất nhiên là tài xe riêng đưa đón !”

Hai cô gái sang góc khác, cách Cố An Kỳ khá xa.

Cố An Kỳ thấy lời của cô bé đúng là dở dở . Minh tinh cũng là thường, tiền, tất nhiên cũng xe buýt. Kỳ thật minh tinh cũng sung sướng như nghĩ. Đối với ngôi hạng ba như cô mà , nhà để ở lắm .

Lại nghĩ tới chuyện chuyển nhà, cô bất đắc dĩ lắc lắc đầu.

Dọc theo đường cạnh ba nhưng cũng ai hỏi cô “Cố An Kỳ” , chẳng qua chú ý thì cô cũng tránh .

Xem tập phim cũng đón nhận ít, ít nhất đường cũng nhận cô là nhân vật trong đó.

Cố An Kỳ tấm biển quảng cáo bay cao, lặng lẽ cảnh vật ngoài cửa sổ dần dần lùi về phía . Tấm biển quảng cáo ban đầu thuộc về “Lâm Huyên Di”, nhưng dần dần bằng những ngôi tên tuổi khác. Lâm Huyên Di, đang dần quên lãng…

Cố An Kỳ cũng buồn, cũng khó chịu. Bởi vì cô tin tưởng lâu , ở vị trí đó sẽ treo quảng cáo của “Cố An Kỳ”.

Cô một ngày nào đó sẽ trở về, sẽ trở về vị trí vốn thuộc về cô.

Cô chắc chắn tin như .

Đến trạm, Cố An Kỳ xuống xe bộ một đoạn đường, cuối cùng mới đến công ty. Cô ở cửa thang máy đợi một lát, đó lên thẳng tầng 12 nơi việc của Âu Dương Thừa.

Lúc Cố An Kỳ văn phòng của Âu Dương Thừa thì đang xem xét văn kiện.

“Cô , chờ lát nữa đến đông đủ .”

Đám đến đông đủ? Còn khác đến? Cố An Kỳ nhíu mày, Âu Dương Thừa càng ngày càng thâm ý. Cô cũng hỏi gì, chỉ xoay ngoan ngoãn xuống ghế dựa yên lặng chờ còn .

Âu Dương Thừa phản ứng của Cố An Kỳ, híp mắt. Cố An Kỳ bình tĩnh hơn so với tưởng tượng của . Vẻ mặt của cô cực kì thản nhiên, chút khẩn trương nào. Cô chỉ im lặng một chỗ, đối với sự đánh giá của hề lảng tránh mà còn mỉm .

Cố An Kỳ, quả thật là thú vị.

Loading...