Đại Lão Ám Hệ Chỉ Muốn Ăn Ngủ - Chương 2: Đèn Ngủ Đầu Lâu và Canh Máu Zombie

Cập nhật lúc: 2025-10-19 10:10:52
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiếng la hét và sự hoảng loạn nhanh chóng lắng xuống, nhường chỗ cho những kế hoạch vạch một cách vội vã. Nhóm chơi chia thành các đội nhỏ, bắt đầu khám phá bệnh viện bỏ hoang rộng lớn. Ninh Túc vẫn ở một góc, quan sát . Cậu tham gia bất kỳ đội nào, cũng tỏ hứng thú với việc tìm kiếm "Chìa khóa Sự Sống". Trong mắt , tất cả những hành động đó đều quá phức tạp và tốn sức.

Một vài cố gắng tiếp cận , mời tham gia. "Này bé, cùng chúng . Một nguy hiểm đấy," một phụ nữ trung niên với vẻ lo lắng. Ninh Túc chỉ khẽ lắc đầu, ánh mắt đờ đẫn vẫn đổi. Người phụ nữ thở dài, đành bỏ cuộc.

Khi tản , Ninh Túc mới bắt đầu di chuyển. Cậu một , bước chân nhẹ nhàng gây tiếng động. Cái vẻ gầy yếu và nhợt nhạt của khiến trông như một hồn ma đang lảng vảng trong bệnh viện cũ kỹ . Bệnh viện Bỏ Hoang đúng như tên gọi, những hành lang dài tối tăm, những căn phòng mục nát với giường bệnh đổ nát, tủ t.h.u.ố.c vương vãi, và mùi t.h.u.ố.c sát trùng pha lẫn mùi ẩm mốc, mùi m.á.u khô hăng hắc.

Cậu ngang qua một phòng bệnh, nơi những chiếc giường sắt hoen gỉ ngổn ngang. Bỗng nhiên, một "thứ" gì đó từ trần nhà rơi xuống, lăn lông lốc chân . Đó là một cái đầu lâu! Nó là một mô hình, mà là một cái đầu lâu thật sự, với những mảng da khô và tóc bết dính. Nó nhăn nhó, trống rỗng lên .

Bất kỳ nào khác lẽ hét lên hoặc bỏ chạy trong sợ hãi. Ninh Túc chỉ khẽ khom lưng nhặt nó lên. Cậu mân mê cái đầu lâu, cảm nhận những vết nứt và độ nhám của xương. Một ý nghĩ lóe lên trong đầu .

"Ồ, cái thể dùng đèn ngủ."

Cậu nhặt thêm một sợi dây điện cũ kỹ vương vãi sàn, một bóng đèn nhỏ còn nguyên vẹn trong một căn phòng khác. Với đôi tay khéo léo một cách lạ thường, khoét một lỗ nhỏ ở đỉnh hộp sọ, luồn dây điện và bóng đèn bên trong. Nối tạm với một ổ cắm điện cũ kỹ còn sót tường, ánh sáng vàng yếu ớt bỗng chốc phát từ hốc mắt và những kẽ hở của cái đầu lâu.

"Thật tuyệt," Ninh Túc lẩm bẩm, hài lòng với tác phẩm của . Cậu đặt "đèn ngủ đầu lâu" lên một chiếc bàn cạnh giường bệnh, nơi quyết định sẽ là "căn cứ" của trong phó bản . Đối với , một chiếc đèn ngủ là điều cần thiết để một giấc ngủ ngon. Cái vẻ mặt đờ đẫn của giờ đây ánh lên một tia hài lòng hiếm thấy.

Khi màn đêm buông xuống , tiếng gió rít qua những khung cửa sổ vỡ, tiếng cót két của sàn nhà cũ và những âm thanh kỳ quái từ sâu bên trong bệnh viện bắt đầu vang vọng. Một vài tiếng hét thất thanh vọng từ xa, báo hiệu những chơi khác đang gặp nguy hiểm. Ninh Túc vẫn bình thản. Cậu trải một tấm vải cũ kỹ lên chiếc giường bệnh "sửa sang" , đặt đèn ngủ đầu lâu bên cạnh, và chuẩn cho một giấc ngủ dài.

Sáng hôm , Ninh Túc thức dậy với một cảm giác đói cồn cào. Cậu quên mất rằng cần ăn. Lang thang trong bệnh viện, tìm kiếm bất cứ thứ gì thể lấp đầy cái bụng đói. Bỗng nhiên, một cảnh tượng kỳ lạ đập mắt .

Từ một vòi nước hoen gỉ trong một nhà vệ sinh cũ kỹ, một dòng chất lỏng màu đỏ sẫm đang chảy . Nó là nước, mà là máu! Mùi tanh nồng nặc lan tỏa khắp nơi, khiến bất kỳ ai cũng buồn nôn. Một vài chơi phát hiện điều và đang hoảng sợ bỏ chạy.

"Máu... Zombie?" Ninh Túc gần, hề tỏ sợ hãi. Cậu vươn tay hứng một ít chất lỏng đỏ tươi đó. Cậu thể cảm nhận năng lượng ám hệ thuần túy trong đó. Đối với dị năng giả hệ Ám như , m.á.u zombie là thứ đáng sợ, mà là nguồn cung cấp năng lượng, thậm chí là... thức ăn.

Hai mắt Ninh Túc sáng ngời. "Máu tươi! Thật là may mắn."

Cậu lục lọi trong một căn bếp cũ kỹ, tìm thấy một cái nồi nhỏ còn tương đối sạch sẽ và một vài loại gia vị hết hạn sử dụng nhưng vẫn thể dùng . Cậu trở nhà vệ sinh, cẩn thận hứng đầy nồi m.á.u zombie.

Những chơi còn chứng kiến cảnh tượng đó đều kinh hãi. "Cậu ... đang ? Cậu định uống m.á.u zombie ?!" một phụ nữ hét lên, mặt cắt còn giọt máu.

"Chắc là điên !" một đàn ông khác , vội vã bỏ chạy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dai-lao-am-he-chi-muon-an-ngu/chuong-2-den-ngu-dau-lau-va-canh-mau-zombie.html.]

Ninh Túc quan tâm. Cậu đặt nồi m.á.u zombie lên một chiếc bếp điện cũ kỹ nối dây tạm bợ với nguồn điện. Mùi tanh nồng nặc lan tỏa khắp căn phòng, nhưng cảm thấy dễ chịu một cách kỳ lạ. Cậu cho thêm một chút "gia vị" tìm nồi, khuấy đều.

"Canh m.á.u zombie," lẩm bẩm, một nụ mãn nguyện hiếm thấy hiện môi. "Rất bổ dưỡng."

Khi nồi canh m.á.u zombie sôi sùng sục, những bọt khí màu đỏ nổi lên, tỏa một mùi hương "đặc trưng". Ninh Túc múc một chén nhỏ, từ từ thưởng thức. Năng lượng ám hệ cuồn cuộn chảy trong cơ thể , khiến cảm thấy khỏe khoắn hơn bao giờ hết.

Sau khi ăn uống no nê, Ninh Túc tiếp tục chuỗi ngày tháng ăn nhỏ bé của . Cậu lang thang trong bệnh viện, tìm kiếm manh mối, chiến đấu với quái vật. Cậu chỉ đơn giản là dạo, đôi khi dừng để ngắm những bức tường mục nát, những đồ vật cũ kỹ. Cậu khám phá một khu nhà xác cũ kỹ, nơi những tủ lạnh hỏng ngổn ngang. Mùi tử khí nồng nặc ở đây khiến cảm thấy thoải mái một cách kỳ lạ. Đó là mùi của sự mục rữa, của bóng tối, của "nhà" đối với dị năng giả hệ Ám như .

Một đêm nọ, khi Ninh Túc đang dạo trong khu nhà xác, thấy tiếng thút thít. Cậu theo tiếng động, và phát hiện một nhóm "quái vật" nhỏ bé, trông như những con búp bê bỏ hoang, đang co ro trong một góc. Chúng hình dáng méo mó, đôi mắt đỏ ngầu, và đang lóc t.h.ả.m thiết.

Đối với những chơi khác, đây sẽ là những con quái vật đáng sợ, cần tiêu diệt. đối với Ninh Túc, chúng chỉ là những "nhóc quỷ" đáng thương. Cậu xổm xuống, chúng. Chúng ngừng, và nhận , chúng đang vì lạnh và vì sợ hãi.

Ninh Túc nhớ những mảnh vải vụn mà tìm thấy trong một phòng giặt là cũ kỹ. Cậu ý định dùng chúng để chăn đắp, nhưng bây giờ, một ý tưởng khác.

"Để may quần áo cho các bạn nhé," , giọng nhẹ nhàng.

Các "nhóc quỷ" ngẩng đầu lên, đôi mắt đỏ ngầu chằm chằm . Chúng tấn công, mà chỉ , như thể đang tò mò.

Ninh Túc bắt đầu may vá. Với đôi tay thoăn thoắt, cắt, khâu những mảnh vải vụn thành những bộ quần áo nhỏ bé. Cậu hề sợ hãi những "nhóc quỷ" , thậm chí còn cảm thấy một sự kết nối kỳ lạ với chúng. Chúng là những thực thể bóng tối, những linh hồn bỏ rơi, giống như .

Sau một lúc, những bộ quần áo trẻ em thành. Ninh Túc đưa cho từng "nhóc quỷ" một bộ. Chúng dè dặt cầm lấy, đó từ từ mặc . Khi những bộ quần áo ấm áp bao phủ lấy cơ thể chúng, những tiếng thút thít dần lắng xuống. Chúng ngước Ninh Túc, đôi mắt đỏ ngầu giờ đây ánh lên một tia cảm kích và sự gắn bó.

Kể từ đó, Ninh Túc thêm những " bạn" mới trong bệnh viện bỏ hoang. Những "nhóc quỷ" búp bê còn tấn công nữa. Chúng theo khắp nơi, như những cái bóng nhỏ bé, tạo thành một khung cảnh kỳ lạ và khó hiểu đối với bất kỳ chơi nào khác nếu họ thấy.

Ninh Túc gì cả. Cậu chỉ ăn, ngủ, và "sống". Cậu tìm chìa khóa, chiến đấu, cố gắng giải mã bất kỳ bí ẩn nào. bằng cách nào đó, đang sống sót một cách an nhất. Những con quái vật dường như thấy , hoặc chúng ý định hại . Thậm chí, chúng còn trở nên thiết với .

Có lẽ, câu hỏi ban đầu của , "Giả sử chẳng gì mà sống đến cuối cùng thì tính là qua ải ?", sẽ một câu trả lời bất ngờ.

________________________________________

 

Loading...