Đắc Đạo Thành Rể - Phần 5
Cập nhật lúc: 2025-12-20 04:56:04
Lượt xem: 956
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6KxY0tWG9Y
Cập nhật lúc: 2025-12-20 04:56:04
Lượt xem: 956
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6KxY0tWG9Y
15.
Buổi tối hẹn xem phim, bọn chia đường như giao nhận tình báo. Em mỗi ngày kiểm tra tám , sợ lạc lối.
Cho tới tối thứ Sáu, bỗng gọi video: “Thiển Thiển , dạo con nghĩ đến chuyện yêu đương ?”
suýt sặc nước.
Bà hiền: “Mẹ quen một trai , con cũng quen.”
Thén kìu cả nhà đã đọc truyện từ nhà dịch Cẩm Mộ Mạt Đào, bấm theo dõi mình để nhận được tbao triện mới nhe :333
Rồi ảnh thầy Kỷ gửi tới.
ngẩng đầu, sang thầy Kỷ bên cạnh đang cố nén .
Thầy ghé tai , đắc ý thì thầm: “Thấy , ghê.”
Mẹ còn thao thao: “Trưa thứ Bảy , nhà hàng Song Dương, cố ý sắp xếp thời gian, hai đứa gặp mặt ăn cơm chuyện cho kỹ.”
mấp máy môi, cuối cùng vẫn . Thật và thầy Kỷ ở bên từ lâu.
chần chừ: “Bên Tiền Thâm… chắc đồng ý ạ.”
Mẹ khoát tay: “Trai tài gái sắc thế , nó là yêu quái gì mà đồng ý?”
Bố thong thả chêm : “Kỷ Hoài đ.á.n.h cờ kiên nhẫn, phẩm cách. Còn thằng em con thì ? Thua là giấu quân cờ của bố.”
“Thứ Bảy đừng dẫn nó theo, để nó tự chơi.”
: “…”
16.
Thứ Bảy hôm đó, lừa thật em leo núi, còn là núi ở thành phố bên cạnh.
Khi và thầy Kỷ gặp ở nhà hàng, món ăn lên đủ thì cuộc gọi thoại của em bật lên: “Mẹ, tới ? Con đến chân núi mà thấy ai cả?”
Mẹ gắp cho thầy Kỷ một cái đùi gà: “Con ơi, phong cảnh núi… hùng vĩ lắm! Mau lên đây!”
Một tiếng .
Em gọi, thở như kéo bễ: “Mẹ! Mọi ở ngọn nào ? Ở đây nổi chỗ bán nước!”
Mẹ hét điện thoại: “Cố lên! Ợ… bọn thấy đình ! Đỉnh núi gặp nhé!”
Trên Facebook, em đăng ảnh con đường núi trống trơn, caption: [Ngày họp mặt gia đình, quả nhiên chỉ con trai là đáng tin.]
Không một lượt thích.
Ăn xong, vui vẻ chụp ảnh gia đình. , , bố và thầy Kỷ… bốn tươi ống kính.
Chỉ thiếu mỗi em .
Ảnh đăng, điện thoại em gọi tới: “Mẹ! Rốt cuộc ở ? Con lên tới lưng chừng núi mà thấy bóng nào!”
Mẹ khó chịu: “Con chậm quá, bọn lên đỉnh .”
Em sững sờ: “Hả?! Hai … tiến hóa lén ?!”
Đến lúc chúng về nhà, uống xong hai ấm thì điện thoại reo.
Giọng em nghẹn ngào: “Mẹ… con gặp một ông quét chùa đỉnh núi, ông hôm nay chẳng ai leo núi cả.”
Mẹ : “À, bọn cáp treo từ sườn . Thanh niên vận động nhiều.”
Nó im lặng lâu, cuối cùng hỏi bằng giọng linh hồn: “Mẹ… … căn bản là leo núi ?”
Ở đầu dây bên , nó như ch.ó con giật mất xương: “Mọi đăng ảnh với Kỷ Hoài mà con… con con ruột ?”
Mẹ : “Ơ, con ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/dac-dao-thanh-re/phan-5.html.]
Em nức nở: “Cô con hỏi, chị con định nghiệp là kết hôn luôn …”
Mẹ : “Cái miệng bà cô con, còn nhanh hơn thông báo Facebook.”
Rồi bà đổi giọng: “Nếu thì ở trường ngoan ngoãn lời… , lời Kỷ Hoài.”
Em phẫn nộ: “Mẹ! Thầy đ.á.n.h trượt con!”
Mẹ bình thản: “Với IQ của con, trượt cũng bình thường thôi.”
Em : “…”
Lần nó giận thật, dỗ nổi. gửi lì xì, nó nhận ngay nhưng trả lời. Thầy Kỷ gửi, nó cũng nhận, vẫn im lặng.
nhịn nhắn: [Nhận tiền mà trả lời? Thế trả đây.]
Nó trả lời cực nhanh: [Đây là phí tổn tinh thần! Mọi hợp tác lừa em leo núi, giờ chân em sưng như củ cải ngâm nước!]
Một lúc , nó ngượng ngùng bổ sung: [Thật em cũng phản đối… chỉ cần chị thích là , dù thầy từng đ.á.n.h trượt em.]
[ cũng để thầy , chị em dễ theo đuổi , em giá chút…]
đang cảm động thì kế hoạch giá còn kịp bắt đầu, nhập viện.
17.
Trốn học xem bóng, nửa đường bánh xe đạp chia sẻ văng thẳng , nó lao đầu bồn cây. Khi thầy Kỷ đưa cấp cứu, giấy chẩn đoán thêm ba chữ: chấn động não.
Mẹ thở dài: “Nghiệp chướng thật, năm nay thằng em con phạm Thái Tuế ?”
Bố lắc đầu: “Đứa nhỏ xui xẻo , cứ dây dưa với chấn động não mãi thế?”
Lần , chấn động não còn nó mất trí nhớ tạm thời. Nó nhận ai, chỉ nhớ mật khẩu thanh toán điện thoại.
Thầy Kỷ lập tức nắm tay nó, chân thành : “Anh là rể của em.”
Từ đó, trong thế giới quan của em chỉ còn một chân lý:
Kỷ Hoài là rể ruột là bắp đùi vàng.
Thầy Kỷ nhân cơ hội triển khai chiến dịch mua chuộc em vợ:
bảo bảo mẫu ở nhà ngày nào cũng đổi món nấu canh, đúng giờ mang tới bệnh viện; lì xì WeChat b.ắ.n liên tục, ghi chú đều là “mua kẹo cho em”; máy chơi game đời mới, giày bóng rổ, figure giới hạn… như bán buôn chuyển thẳng viện.
Em chiều như bào thai.
Một hôm nó bỗng nắm tay , ánh mắt trong veo chân thành: “Chị ơi, chị là chị ruột em đúng ? Em thật nhé, chị tìm rể đúng là đạp trúng vận ch.ó cứt tám đời.”
“Chị đối xử với , mà đối xử … em là đầu tiên đồng ý!”
: “…”
Ngày xuất viện, thầy Kỷ tặng luôn một chiếc xe.
Bốn bánh, chạy ngoài đường.
Em quỳ rạp tại chỗ, ôm chặt đùi thầy Kỷ: “Anh ơi! Anh là ruột em đúng ?! Đó là chị dâu em, hai nhất định bách niên giai lão nhé!!”
: “…”
Ba tháng , trí nhớ nó hồi phục.
Nhìn chùm chìa khóa xe trong tay, nó im lặng lâu.
Rồi giơ tay, tự tát một cái thật mạnh:
“Đm… nhà trộm mất .”
“Lại còn chính tay tao mở cửa cho nó .”
(Hết)
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.