ĐÃ LÀM TRÂU CÀY Ở CÔNG TY CÒN BỊ BẮT HIẾN MÁU, BIẾN HẾT CHO TÔI - 5

Cập nhật lúc: 2025-09-02 10:00:11
Lượt xem: 258

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

May mắn là vốn đề phòng từ chuỗi sự việc lằng nhằng , lắp camera an ninh trong và ngoài cửa.

 

Từng cú ném, từng lời đe dọa, cả cảnh cô vác mặt tới nhà mất hết nhân tính – đều ghi sắc nét như phim tài liệu.

 

Có vẻ lãnh đạo phường và ban quản lý khu dân gọi điện tra khảo đến mức toát mồ hôi, nên chỉ tới hai tiếng, bảng thông báo xử lý dán dọc hành lang khu dân cư và đăng cổng thông tin điện tử.

 

— Nhân viên quản lý Tiểu Vương: buộc thôi việc ngay lập tức.

— Phó chủ nhiệm (chị họ): đình chỉ chức vụ, chuyển công tác chờ xử lý.

— Chồng “lãnh đạo phường” mà bà khoe khắp nơi: hóa chỉ là hợp đồng thời vụ, chẳng ai trong cơ quan nhớ tên nổi.

 

Nghe đồn lãnh đạo phường họp khẩn, đích điểm danh, phê bình, yêu cầu kiểm điểm sâu sắc.

 

Xử lý xong, – lão sếp hút m.á.u phá lệ cho nghỉ thêm mấy ngày, bảo là:

 

“Cô mau hồi phục tinh thần. Nếu cái bản mặt gấu trúc ảnh hưởng tiến độ, sẽ đích lột da cô.”

 

khẩy, nhưng trong lòng thì khoái chí.

 

Mấy ngày nghỉ đó, tắt luôn báo thức, ngủ một lèo tới trưa. Đến khi tỉnh, mặt còn in nguyên vết gối, nhưng tâm trạng thì sảng khoái như lên núi tu một năm.

 

Sáng nào cũng lăn lộn giường vài vòng mới chịu dậy. là giấc ngủ phiền... là thiên đường thật sự.

 

Chưa hết.

 

Sau , chủ nhiệm mới của ban quản lý tới nhà , đích xin . Trong lúc trò chuyện, ông buột miệng kể vài câu mà cô nhân viên từng – lúc yêu cầu bản kiểm điểm:

 

cũng cực khổ học đại học mấy năm. Tưởng cơ quan nhà nước là địa vị, ai ngờ chỉ việc lặt vặt vô nghĩa.”

 

“Tại thể từ chối công việc giao, còn thì ?”

 

“Cô chỉ là dân thường, dựa mà bắt sắc mặt?”

 

“Cô chịu hiến m.á.u thì nhất định bắt cô hiến bằng !”

 

Nghe đến đây, lạnh cả sống lưng. Loại như mà từng nắm bộ thông tin cá nhân của , thậm chí thể khu tùy tiện?

 

Thật may – cô ngã khi leo cao, chứ nếu , cán bộ kiểu đó mà tiếp tục tồn tại, dân chỉ nước ngửa cổ chịu đạp.

 

Nói thêm cho vui: từ hôm đó, bà cụ hàng xóm nhà đối diện thái độ ngoắt 180 độ. Trước đây mặt hầm hầm như bà quản trại giam, tin “quật cả ban quản lý”, liền ngọt ngào chào hỏi, híp mắt như thấy vợ quan to.

 

Tội cái là... còn chẳng nổi yêu, huống chi chồng quan!

 

Kỳ nghỉ trôi qua, việc, quả nhiên lão sếp hề đùa – cày như trâu, từ sáng tới gần nửa đêm, cả tuần khái niệm cuối tuần.

 

mỗi lương về tài khoản, mắt sáng hơn cả đèn pha ô tô.

 

Thật trâu cũng chẳng – trâu ăn cỏ ngon thì sức kéo là vô hạn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/da-lam-trau-cay-o-cong-ty-con-bi-bat-hien-mau-bien-het-cho-toi/5.html.]

Câu chuyện tưởng lắng, cho đến ba tháng .

 

Một chiều cuối tuần, ăn ở trung tâm thương mại mới mở, ngang qua hội chợ việc ngành dịch vụ ở tầng một.

 

Vừa đảo mắt quanh, bắt gặp một khuôn mặt “nhớ đời” – cô nhân viên Tiểu Vương, từng leo lên đầu mà nhảy disco.

 

cầm hồ sơ, gượng gạo, cố gắng níu kéo một nhân viên tuyển dụng đang lật xem lý lịch.

 

Chưa kịp gì, hỏi:

 

“Chung cư XX ? Ồ… chẳng là…”

 

Hắn hết câu, nhưng ánh mắt lộ rõ vẻ khinh miệt, đẩy hồ sơ:

 

“Xin , chỗ tuyển đủ .”

 

Khuôn mặt tươi giả tạo của cô sụp xuống trong tích tắc, giống như chiếc mặt nạ vỡ đôi giữa sân khấu đông .

 

định níu kéo thêm, nhưng xua tay như đuổi ruồi, lắc đầu bỏ .

 

Lúc xoay , cô bắt gặp ánh mắt .

 

Trong khoảnh khắc đó, gương mặt cô biến chuyển như hiệu ứng điện ảnh – đầu tiên là sững sờ, đến thù hằn, cùng là một ánh ngập tràn cay nghiệt và bất lực.

 

dám gì cả. Chỉ cúi đầu, lẩn đám đông như một cái bóng cũ mèm xóa khỏi ký ức.

 

nhún vai, thấy thương, cũng chẳng thấy hả hê. Chỉ thấy đời đúng là nhân – quả.

 

Nghe vụ đó, tiếng của cô vang khắp ngành, chẳng công ty nào dám nhận.

 

Bị đuổi khỏi hệ thống nhà nước, thì trong mắt doanh nghiệp tư nhân, cô chẳng khác nào cục nợ b.o.m nổ chậm.

 

Một kẻ từng dám ép phụ nữ mang thai hiến máu, đe dọa dân, dựng chuyện vu vạ – ai dám giao việc?

 

Còn chuyện hiến m.á.u ư?

 

Vài tháng , bất ngờ nhận một tin nhắn từ trung tâm truyền máu:

 

“Cảm ơn bạn Lâm Kiều vì đơn vị m.á.u bạn hiến cách đây nửa năm. Máu của bạn dùng để cứu sống một sản phụ tai nạn giao thông mất m.á.u nặng.”

 

lặng trong vài giây.

 

Rồi – là nụ nhẹ nhàng, ấm áp và bình yên như m.á.u đang chảy trong tim .

 

Thấy ? Lòng thật sự, bao giờ cần ép buộc.

 

Nó sẽ tự chảy đến đúng nơi, đúng lúc, và cứu lấy cần nó.

 

(Hết)

 

Loading...