Đã Là Nô Lệ Thì Hãy Vứt Bỏ Sự Thanh Cao Của Ngươi Đi - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-10-07 03:18:20
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

13

Năm Thiên Nguyên thứ 43 xảy nhiều chuyện, trong đó việc giúp nhà Triệu lật ngược tình thế là một trong đó.

Cụ Hoàng đế già yếu, sắp qua đời, lúc tuổi già thường sẽ chút lương tâm, nộp bức thư và trình bày về những chứng cứ tại Bách Biên.

Cụ Hoàng đế suy nghĩ một hồi, điều tra , lẽ trong lòng cụ cũng hiểu rõ, cha oan, nên vụ án cũng xử lý suôn sẻ. Năm Thiên Nguyên thứ 44, sự thật cuối cùng phơi bày, Tạ Trường Bình xử c.h.é.m đầu, cả phủ ngoại trừ gia đình Tạ Vô đều phạt lưu đày.

Ngày Tạ Trường Bình tù, mặc quan phục đến thăm, lấm lem như một con ch.ó đất, mắt trợn trừng, “Đồ hoang tử, là mày hại chúng !”

, “Thành phố Thanh Hà cùng thịnh vượng. là Triệu Thanh Hà đó, ngài quên ?”

Tạ Trường Bình mở to mắt, lẩm bẩm nhiều tên Thanh Hà, “Là mày, Triệu Thanh Hà... mày là Triệu Thanh Hà...”

Hắn điên , điên cuồng , điên cuồng gọi tên cha , kéo xiềng xích đập tường, “Báo ứng, ha ha ha, đều là báo ứng!”

14

dẫn Tạ Vô đến phủ phong.

Cậu bình thản đến khó tin, hỏi còn cưới vợ , chỉ lắc đầu, buồn bã hỏi còn oán hận .

“Giờ chỉ còn mỗi ... Thanh Hà.” Đây là đầu tiên nhiều năm gọi là Thanh Hà, “Một mạng đền một mạng, ngươi g.i.ế.c .”

đây? Có quỳ xuống chân cầu xin thương như , chất vấn , Tạ Vô, từ đầu đến cuối, liệu thật sự lý do bên ?

là con ch.ó của , nên là con ch.ó của , bởi chỉ ch.ó mới cần chủ vuốt ve, mới cần tình thương của chủ. chủ chỉ thương hại ch.ó mà thôi.

siết cổ Tạ Vô, ép cột, bao giờ thỏa mãn với việc chỉ đòi hỏi từ , “Ta ngươi sống bằng c.h.ế.t.”

hôn , , còn vùng vẫy nữa.

15

khóa trong sân, coi như thú cưng chỉ của riêng .

Đêm đêm vui chơi say sưa, Tạ Huyền đau đớn , cơ thể đầy vết thương thở hổn hển nhẹ nhàng, xoay mặt cố gắng để , nhưng chỉ ánh mắt mơ hồ vô định, khi hề chút phản ứng nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/da-la-no-le-thi-hay-vut-bo-su-thanh-cao-cua-nguoi-di/chuong-4.html.]

Không đúng, vẫn đúng... bắt đầu điên cuồng đòi hỏi từ , mãi hiểu thực sự gì.

lấy chiếc dấu nóng bên cạnh đóng lên , để từng vết hoa mai đỏ, Tạ Vô run rẩy , đau đớn nhắm mắt, nửa lời với .

Những gì , là cái .

“Cha nuôi, mở mắt .” chút cảm xúc, tiếp tục đóng dấu đỏ lên , “Tạ Vô, chuyện .”

“Tha cho ...” Đây là câu đầu tiên với trong đêm nay.

Nói xong, nghẹn ngào, “Tiểu Huyền, g.i.ế.c .”

Khuôn mặt như biến dạng, “Cha nuôi, đành lòng g.i.ế.c đây...”

Quá đau đớn, quá khổ sở, gì đây, chẳng gì, rốt cuộc nhận gì từ ?

cúi ôm , bỗng nhớ tới lời thuở nhỏ, tiếp tục hôn c.ắ.n , “ sống trăm tuổi, bên cả đời.”

16

Ngày Tạ Trường Bình xử c.h.é.m là một ngày âm u. Triều đình quy định, dù tội lớn nhỏ, khi c.h.ế.t đều phép gặp nhà một . là phó thủ lĩnh quân đội, điều động vài binh lính chuyện khó, liền cho lính giam giữ Tạ Trường Bình đến phủ khi c.h.ế.t, để Tạ Vô thể thấy tình trạng của cha .

bắt Tạ Trường Bình quỳ ở cửa đại điện, nhiều ngày tra tấn, mất hết vẻ oai phong xưa , khi thấy chỉ khẽ ho vài tiếng, gì.

gọi Tạ Vô đến, “Ra đây lời từ biệt với cha ?”

Tạ Vô lưng , mắt luôn cúi xuống, như câm đáp lời nào.

Lại là cảm giác bất an, kiểm soát . nắm lấy gáy , ép hôn , Tạ Vô với ánh mắt sửng sốt, cuối cùng phản ứng, “Tạ Huyền... ừm... đừng... ừm!”

Sau khi hôn xong, lau vết m.á.u ở khóe miệng, Tạ Trường Bình thì thấy gục đầu xuống đất nức nở, quỳ xuống vỗ vỗ mặt , với rằng con trai ngươi ở bên . Tạ Trường Bình run rẩy dữ dội, bắt đầu quỳ lạy van xin tha cho Tạ Vô, “Lỗi do ... do ...”

, đến rơi nước mắt, lên ôm lấy Tạ Vô bước phòng trong. Phòng trong và đại điện chỉ ngăn cách bởi một chiếc bình phong, ép Tạ Vô xuống giường trong phòng, “Cha ngươi vẻ vui, cho xem.”

Tạ Vô nghiến răng phát tiếng nào, “... ngươi là đồ điên.”

“Tao là điên, còn mày là gì?” nhét cho vài viên thuốc, to hơn, “Tao là ch.ó điên, còn mày là con ch.ó ch.ó điên đè lên. Tạ Vô, đời mày đừng hòng thoát khỏi tao.”

Hôm đó hành động dữ dội, lẽ là vì Tạ Vô chủ động, hoặc vì cuối cùng cũng chịu , dù trong mắt chút căm hận nên . Hắn căm ghét , chủ bắt đầu ghét ch.ó , vì ch.ó chịu lời.

Loading...