Cửu Hoàng Trâm - Chương 7

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-04-10 21:58:11
Lượt xem: 769

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

9.

Khi Bạch Vũ Đình xuất hiện ở thành Kim Lăng, trời lất phất mưa bay. Hắn mang theo ba viên ngọc mắt phượng.

Tính đến nay, cả chín viên ngọc mắt phượng đã được thu thập đầy đủ.

Chín viên ngọc được đính vào những chỗ trống trên Cửu Hoàng Trâm, trông nó bây giờ rực rỡ lóa mắt.

Nhưng dù thế, Cửu Hoàng Trâm vẫn chỉ toát lên vẻ quý phái, không có bất kì hiện tượng gì xảy ra cả.

Bạch Vũ Đình vừa vuốt ve Cửu Hoàng Trâm trên tay, vừa nói về những trải nghiệm của mình trong suốt chặng đường.

Ba viên ngọc mắt phượng được đặt ở ba nơi hiểm trở, nếu không có khả năng khinh công xuất chúng thì khó mà lấy được.

Nhưng điều khiến bọn ta băn khoăn nhất là, chín viên ngọc mắt phượng này nằm rải rác cách xa hàng ngàn dặm.

Nếu chỉ có một người thì không thể làm được điều này.

Nhưng nếu có nhiều hung thủ gây án, vậy thì làm sao họ có thể c.h.ặ.t đ.ầ.u một người thành chín phần ngay trong thành Trường An mà không một ai hay biết?

Bạch Vũ Đình nói, hắn đã gặp được một nam tử kỳ quái trên đường trở về.

Nam tử đó mặc đồ đen, khinh công cực kì tốt, nhìn thấy Bạch Vũ Đình thì đánh rơi một cái tay nải.

Bên trong tay nải vẫn là sáu chữ kia:"Mười năm trước, Yên Hoa Hạng."

Cuối cùng, bọn ta quyết định đến Yên Hoa Hạng để tìm hiểu sự tình, một con đường lớn như vậy ở thành Trường An sao có thể quỷ dị đến thế?

Yên Hoa Hạng ngày ấy đã trở thành đường đi, tấp nập người qua lại…

Vẫn còn những người kể chuyện trong những ngõ nhỏ của Yên Hoa Hạng, họ kể về cuộc đảo chính Thần Long.

Những người kể chuyện kể rằng, hoàng thượng thoát khỏi sự ám hại của hoàng hậu rồi lên ngôi.

Họ cho rằng Hoàng thượng lên kế hoạch từ nhiều năm trước, khi người cùng các đại thần trong triều cướp ngôi, tạo nên cuộc đảo chính Thần Long.

Nhưng ta biết rõ, ngai vàng của Hoàng thượng hiện tại không phải vì ngài tước đoạt ngôi vị mà có, mà do người khác đã phát động cuộc đảo chính Thần Long.

Khi ta quay người, ta thấy thái giám bên cạnh Hoàng thượng, lão Công Công nhìn ta một cái rồi bước vào hồng lâu bên cạnh.

Hồng Lâu này là biệt viện của Hoàng thượng, rất ít người đến nhưng bên trong đều là rường cột chạm trổ vô cùng tinh xảo.

Lão Công Công lấy ra một mẩu giấy, trong đó có nội dung:

“Hoàng hậu đã trở lại, ánh sáng mặt trời sẽ chiếu rọi khắp thế gian.”

Chỉ mười chữ này đủ khiến Thánh thượng không ăn không uống, bồn chồn lo lắng suốt nhiều ngày.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/cuu-hoang-tram/chuong-7.html.]

Ngài sợ Hoàng hậu đến tận xương tủy.Năm đó, nếu như không phải ta không đành lòng rút kiếm, chần chừ một chốc thì sẽ chẳng còn Hoàng thượng của bây giờ.

Vì thế, sau khi Hoàng thượng lên ngôi, một hiệp khách giang hồ như ta đã có được thân phận cao quý mà người khác không thể biết.

Lúc này, ta chợt thấy cả người ớn lạnh, chẳng phải người kể chuyện bên ngoài đang âm mưu lớn sao?

Tân hoàng phải mất mười năm mới cưới được con gái của thừa tướng, lấy được sự ủng hộ từ thế lực nhà ngoại, sau đó phải liên hợp với hoàng tỷ để ổn định triều đình.

Nhưng ngày nay, ngay trong con hẻm này, những người kể chuyện lại đang hát về quá khứ đau khổ của Hoàng thượng.

Bách tính ở thành Trường An vẫn ghi nhớ cảnh tượng Hoàng thượng được khiêng lên ngai rồng vào ngày đảo chính Thần Long ấy.

Chừng nào câu chuyện của người kể chuyện vẫn tiếp diễn, chừng nào Yên Hoa Hạng vẫn tồn tại thì quá khứ đau khổ của Hoàng thượng sẽ không bao giờ bị lãng quên.

Ta không tin những lời dối trá về việc Hoàng hậu trở về từ cõi chet.

Nhưng xét đại cục, từ triều đình đến giang hồ đều có những lời bàn tán về thần quỷ trong chuyện này.

Có thể sẽ sớm có một cuộc đảo chính khác, người ngồi trên ngai vàng sẽ thay đổi!

Trong khi ta do dự, lão công công thì thầm vào tai ta:

“Một kiếm của trang chủ năm đó…”

“Rời khỏi Yên Hoa Hạng ngày ấy, không chỉ có một người.”

10.

Lời nói của Công Công khiến ta nhớ lại cái đêm mười năm trước.

Khi ấy, ta mới chỉ mười bốn tuổi, chưa phải là một trong những cao thủ võ lâm đệ nhất giang hồ.

Ta chỉ là một thống lĩnh nhỏ theo bên người Bất Lương Soái, cũng là kẻ c.h.é.m xuống nhát kiếm g.i.ế.c thiếu niên kia ở Yên Hoa Hạng.

Ta không biết danh tính của hai thiếu niên ấy, nhưng ta biết, vị Bất Lương Soái kia đã ra lệnh cho ta phải g.i.ế.c họ.

Hai thiếu niên bị ta chặn lại ở Yên Hoa Hạng, họ lấy lệnh bài của hoàng tử từ thắt lưng ra, lệnh cho ta phải lui quân.

Chỉ là thiếu niên ấy không ngờ mình đang gặp nguy hiểm.

Nếu cậu không phải hoàng tử thì đương nhiên ta sẽ không nương tay, nhưng cho dù là hoàng tử, cùng lắm cũng cũng chỉ cần xin chỉ thị từ phía Bất Lương Soái mà thôi.

Không chờ thiếu niên đó có cơ hội giải thích, ta dùng kiếm đ.â.m vào thiếu niên có dáng người cao lớn hơn đang đứng phía trước.

Đứa lớn ngã xuống đất, đứa nhỏ hơn nằm trên n.g.ự.c cậu ta khóc lóc thảm thiết.

Thiếu niên đó nhìn ta với ánh mắt vừa sợ hãi vừa kính trọng, không hề có ý hận thù.

Loading...