Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Cuộc Hẹn Ở Khoa Sản - 10

Cập nhật lúc: 2025-05-23 10:46:35
Lượt xem: 96

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hôm nay tôi mơ thấy một câu nói rất triết lý.

Tôi tát mình tỉnh, gắng gượng gõ vào điện thoại đoạn văn này, rồi ngủ tiếp.

Sáng tỉnh dậy xem lại.

Ghi chú viết: Nấm không mọc ba đầu vì lợn đực chỉ đẻ trứng với gà mái.

Tôi khóc nhắn tin cho Quả Tử:

” Thế là hết, tớ bị lo âu tiền sản, cả mơ cũng mơ thấy đẻ trứng.”

Cô ấy đang chơi mạt chược, bận rộn gửi một tin nhắn thoại:

“Thôi đi, ngày ăn năm bữa, xem video nhảm nhí cười ngất ngưởng, Thẩm Linh sợ cậu sắp sinh, còn trở nên lo âu, cậu là đang nhàn rỗi thôi.”

Lời qua tiếng lại một trận hỗn loạn, giọng cô ấy lúc lớn lúc nhỏ:

“Nếu chán, mua bát mỳ cay bắt taxi mang đến nhà hàng mạt chược số 666 phố Phụ Nữ chúng ta nói chuyện.”

Tôi đau lòng quyết định không đi.

Nhưng cô ấy đã nhắc nhở tôi.

Tôi mua rất nhiều thứ, làm một bàn đầy món chờ Thẩm Linh về.

Tổng giám đốc Thẩm không bày tỏ cảm xúc, ăn một miếng thức ăn của tôi, cảm động rơi lệ:

“Hôn hôn.”

Nhìn anh ấy ăn ngon vậy, được rồi, tôn trọng vậy, hôn thì hôn.

Tôi hôn một cái, để lại vết son.

Anh ấy lau, nhìn vết son đỏ trên ngón tay dài, lặng lẽ nói:

“Tôi gọi tên em là Thanh Thanh, không bảo em hôn tôi.”

Tôi chịu đựng: “Ai muốn hôn anh, còn anh thật giỏi vờ vịt!”

Thẩm Linh ôm mặt tôi, ngón tay chạm môi tôi, không để tôi ngắt lời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/cuoc-hen-o-khoa-san/10.html.]

“Thanh Thanh, có ai nói với em rằng em nấu ăn rất ngon không?”

Tôi lấp lánh hy vọng lắc đầu.

Anh ấy định khen tôi sao?

Thẩm Linh dịu dàng:

“Chưa từng nghe, sao em còn nấu?”

“Lần này tạm bỏ qua, lần sau đừng quá coi trọng bản thân, nếu không trừ tiền sính lễ mười vạn.”

Rút lại lời trước, dịu dàng chỉ là vỏ bọc của anh ấy, bản chất là bụng dạ đen tối và độc miệng.

Tôi giả vờ lau nước mắt, đe dọa:

“Năm đó mưa hoa mơ, anh nói anh là Lục Văn Xuyên, có lẽ từ đầu đã sai.”

Thẩm Linh khựng lại, vội vàng ăn cơm:

“Ăn, có phải đi rửa ruột cũng ăn bằng hết cho em xem.”

Lục Văn Xuyên là em họ của anh ấy, chuyện này Quả Tử kể tôi nghe.

Lúc đó tôi vừa ly hôn, ôm chân cô ấy khóc lóc kể lể.

Khó chấp nhận việc hơn việc Quả Tử là em gái đáng yêu 4i là chuyện Lục Văn Xuyên lại là 0.

Cô ấy ngạc nhiên: “Không thể nào! Nhầm người à, ai cũng biết Lục Vân Xuyên là trai thẳng, còn có vợ hiền dịu.”

Tôi bắt lỗi trong lời nói của cô ấy.

“Khoan, Lục Vân Xuyên thẳng? Cậu biết lâu rồi? Sao không nói!”

Cô ấy kêu đau:

“Tôi không chỉ biết, còn hay gặp anh ấy trong quán bar, anh ta và Thẩm Linh rất hoà thuận, tôi nói để phá hoại tình cảm hai người sao?”

Tôi nổi giận:

“Tôi và Thẩm Linh không có tình cảm! Anh ấy là đồng tính, còn thích Lục… thế không phải anh ấy là kẻ thứ ba?”

Loading...