Chu Khải chẳng còn cách nào, ôm , vỗ lưng an ủi:
“Đừng , là . đừng chia tay nữa.”
“Chờ nghiệp, sẽ về cưới em thật hoành tráng.”
“Em học đại học thì ? Em thể vợ sinh viên, cũng như cả thôi.”
“Sau nuôi em cả đời, tuyệt đối để em chịu thiệt thòi.”
Khi đó, nghĩ, chỉ cần câu đó là đủ .
Dù đỗ.
thể thi .
Một năm thì hai năm, ba năm.
Dù gì hồi đó luôn đầu trường huyện, chẳng lẽ năm nào cũng xui?
bao lâu.
phát hiện thai.
Lại còn là song thai.
Thời đó, chuyện phá thai, chỉ thể sinh.
Ba mất sớm, nhà Chu Khải thì xem như thừa, bố chồng hề giúp.
Hai đứa trẻ đó.
Một đứa thì đứa gào, một đứa ị thì đứa tè.
ngủ giấc nào, xoay vòng trong đống tã lót.
Chuyện thi đại học cũng dìm trong vô cái “ ” của Chu Khải, hết năm đến năm khác.
Cuối cùng, trôi quên lãng.
Bây giờ nghĩ .
lạnh cả lòng.
Một suy nghĩ đáng sợ chợt dâng lên.
Chu Khải luôn là kiềm chế, đạo mạo.
Tại lúc rời , như ma nhập, ngày nào cũng lôi hành?
Là kìm .
Hay là… tính toán từ , cố tình dùng đứa con để trói chân , giữ quê?
Không bằng chứng.
càng nghĩ, suy đoán đó càng rõ ràng.
bật dậy, lôi thẻ lương của Chu Khải , tự đặt một vé máy bay đến Vân Nam.
Dù thế nào nữa.
tận mắt hỏi.
Cũng tận mắt xem, cái “gia đình” , đang đoàn viên kiểu gì.
tự đặt vé, tự lên máy bay, ứng dụng nhắc nhở, nơi nào cũng biển chỉ dẫn.
Chỉ khi bước khỏi cửa mới nhận .
Bước khó nhất chính là rời khỏi nhà, còn đều dễ cả.
chữ, cũng dám mở miệng hỏi qua đường.
Hoàn phiền tới ai.
Còn về việc tìm họ...
đăng tấm ảnh của Chu Khải lên mạng, kèm một bài :
“Lễ Quốc Khánh, chồng dẫn con du lịch, tạo bất ngờ cho họ. Xin hỏi đây là địa điểm nào?”
Người dùng mạng nhiệt tình nhiều.
Mà xem náo nhiệt còn đông hơn.
【Người đàn ông là chồng chị ? cử chỉ mật với phụ nữ bên cạnh, vẻ đơn giản .】
【 nhà nghỉ trong ảnh, phong cảnh lắm, Quốc Khánh đặt đặt từ lâu.】
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/cuoc-doi-cua-toi-bi-danh-cap-chi-biet-vui-dau-noi-xo-bep/3.html.]
【Đây chẳng giáo sư của ? Bao năm nay vẫn độc , từng cướp hôn phu hồi trẻ, khi là đàn ông .】
【Vậy đăng bài khi nào là tiểu tam ? Thấy cố nhân đoàn tụ, đ.â.m ghen tức?】
【Không lạ gì bài đẩy lên. hỏi giáo sư, bà chê đăng, chỉ chua chát: thời đó là , phận trêu ngươi.】
【Lại kiểu đổ cho phụ nữ ? Nếu đàn ông lòng, ai ép cưới họ chứ?】
【Người trẻ , thời đó phụ nữ dùng đổi lấy tương lai là chuyện đầy rẫy.】
【Nhìn mặt giáo sư toát lên nét trí thức, rõ ràng là đàng hoàng, đáng tiếc thời nay đàng hoàng thiệt thòi.】
...
Bình luận rối ren, đủ kiểu đời.
Trong vô lời mắng mỏ và mỉa mai, cũng nhiều thông tin về Tống Tú Mai tiết lộ.
Người phụ nữ mà Chu Khải gọi là "chị", theo lý lịch, bằng tuổi .
Bà học đúng ngôi trường mà năm xưa thi, còn là thủ khoa của thị trấn năm đó.
Ở trường, bà tên là Tống Tú Ngọc.
Những suy đoán tưởng chừng vô lý dần dần chứng thực.
để tâm những lời chế giễu đó.
Chỉ thấy may vì đăng bài, nhiều thứ như , còn tìm địa chỉ nhà nghỉ đó.
Hơn mười tiếng .
ở đầu con ngõ lát đá xanh.
Xa xa là núi Thương Sơn mù sương bao phủ.
Bên cạnh là con suối róc rách chảy.
còn tâm trạng nào để ngắm cảnh .
hít sâu một .
Nhìn thấy bóng quen thuộc đang tới.
Chu Khải khoác vai Tống Tú Mai, mỉm dịu dàng.
Đó là nét dịu dàng lâu thấy.
Con trai xách theo túi lớn túi nhỏ, theo họ, mặt mày rạng rỡ.
Đáng tiếc.
xuất hiện.
Phá vỡ khung cảnh đẽ đó.
Nụ của Chu Khải trong khoảnh khắc rõ mặt lập tức đông cứng , thành lúng túng.
“Sao em ở đây?”
“Sao em chỗ ?”
liếc qua Tống Tú Mai đang ông che chở lưng, nhẹ giọng :
“Chúng chuyện .”
“Còn bà – kẻ đ.á.n.h cắp cuộc đời , chẳng lẽ nên cho một lời giải thích ?”
Chu Khải kinh ngạc trợn to mắt, sắc mặt tái .
Ông nuốt nước bọt, khó khăn mở lời:
“Tú Ngọc, em đừng linh tinh...”
Chắc là định giở chiêu như bao , tìm vài cái cớ để gạt .
Tống Tú Mai phối hợp.
Bà từ lưng Chu Khải bước , mỉm :
“Chị gì với ?”
“Nói thật, một tờ giấy báo trúng tuyển đổi lấy phận vợ Chu Khải, đổi lấy cuộc sống nhung lụa mấy chục năm, chị lời còn gì.”
Vào thời đó, khi học sinh cấp ba còn xem là văn hóa, thì một tấm bằng đại học quý giá bao.
Chỉ cần điều sai trái.
Là một con đường thẳng tới tương lai xán lạn.