Ngược như để trút giận, mỗi đứa đặt đến bốn, năm phần đồ ăn ngoài mỗi ngày.
Chỉ Chu Khải là khổ sở.
Ông đau dày, theo con ăn lẩu cay, liên tục tiêu chảy ba ngày liền.
Đến ngày khởi hành, quầng thâm mắt đen xì cả một vòng.
cam lòng, hỏi:
“Anh thế , là đừng nữa? Kẻo bảo vệ con mà còn khiến con chăm .”
Không ngờ…
Thằng con trai sợ kéo theo đột nhiên hóa thành đứa con hiếu thảo:
“Mẹ thế ? Con cái thì trách nhiệm chăm sóc cha chứ!”
thấy chúng chuyển hết hành lý lên cốp xe, cẩn thận đỡ Chu Khải lên ghế phụ.
Không đầu, bỏ mặc trong làn khói xe.
Trong lòng nghẹn ứ, trút .
Trong đầu xoay vần bao ý nghĩ rời khỏi ngôi nhà , nhưng từng cái gạt .
Ly hôn.
Không cần hai đứa con chỉ đến bố chúng.
Nói thì dễ.
dù là cục đá, ôm trong lòng hai mươi năm cũng tình cảm.
Huống gì là hai đứa trẻ sống động, m.á.u mủ của .
Từ lúc chào đời, tập , từng chút từng chút, một nuôi chúng khôn lớn.
Làm mà bỏ là bỏ ?
tự an ủi bản .
Có thể do lúc nhỏ chúng quá ngoan, giờ mới đến tuổi nổi loạn muộn.
Hoặc là…
Dù thì cũng chỉ là một bà nội trợ.
Không giống bố chúng – địa vị, danh tiếng.
Phụ nữ ở nhà quanh năm như chúng , quen tự đối thoại với chính , giỏi tìm lý do để tha thứ cho khác.
Theo lẽ thường, chuyện thể sẽ như bao – giận một lúc thôi.
Nếu như Chu Khải quên chặn bài đăng của trong vòng bạn bè.
Để thấy bức ảnh đó.
Chu Khải bao giờ chụp ảnh chung với .
Ông :
“Vợ chồng già, da nhăn thịt chảy, mặt đầy nếp nhăn, chụp gì.”
bây giờ.
Người đàn ông đang tán cây, khoác vai một phụ nữ mặc áo gió màu be, đến mức khóe mắt nhăn nheo …
Là ai?
phụ nữ đó.
Bà tên là Tống Tú Mai, chỉ khác tên một chữ.
Hai năm , Chu Khải buổi họp lớp, dẫn bà về nhà chơi.
Giới thiệu với rằng đây là chị gái hàng xóm thuở nhỏ, từng giúp đỡ ông nhiều.
Còn bây giờ…
Dòng mô tả bức ảnh là:
“Tri kỷ đồng hành, năm tháng an lành, Trung Thu đoàn viên, cả nhà sum họp.”
Con gái thả tim.
Con trai bình luận bên :
“Ông già cũng lãng mạn ghê.”
Rõ ràng chỉ mới tháng Mười.
Mà thấy như đang ở giữa mùa đông giá rét.
Từ đầu đến chân, lạnh buốt.
Phải .
Năm nay, Quốc khánh trùng với Trung Thu.
Họ đoàn viên.
Vậy còn ?
Mẹ của con ông .
Người vợ hơn hai mươi năm của ông .
Là cái gì?
cam tâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/cuoc-doi-cua-toi-bi-danh-cap-chi-biet-vui-dau-noi-xo-bep/2.html.]
Linh cảm lóe lên, lẻn phòng con trai, máy tính vẫn bật.
WeChat cũng đang mở sẵn.
luôn tôn trọng quyền riêng tư của con, nên nó cũng chẳng thèm đặt mật khẩu.
Lúc , tiện cho .
mở trang cá nhân của Chu Khải, xem từng bài một.
Cửu Trại Câu – họ ảnh chụp tập thể.
Tam Á – họ cũng ảnh chụp tập thể.
lật từng trang một.
Như đang bóc một củ hành thối.
Càng bóc càng buồn nôn.
Càng bóc càng .
Thì những năm qua, ông đưa " bạn cũ" khắp nơi.
Còn con …
Không chỉ rõ tất cả.
Mà còn tham gia trong đó.
Chúng từng nhắc với nửa lời.
Nước mắt cuối cùng kìm , rơi xuống.
Rớt lên màn hình điện thoại.
nhẹ nhàng lau , định gọi điện chất vấn Chu Khải.
khi thấy phần bình luận của bức ảnh tiếp theo, khựng .
nhận avatar đó – một bạn học cũ cùng quê với và Chu Khải.
Anh :
“Tú Ngọc thật giỏi, đỗ đại học danh tiếng, giờ còn giáo sư, bây giờ càng .”
Chu Khải trả lời:
“Được chiều chuộng, nên khí chất cũng đổi chút đỉnh.”
Người tưởng bà là Tú Ngọc.
Vậy còn là ai?
Người phụ nữ , chiếm lấy chồng , con .
Ngay cả tên tuổi, phận của … cũng cướp nốt?
Thật nực .
cứ thu lu ghế như thế, nghĩ lâu.
Nghĩ về quá khứ.
và Chu Khải thời còn lao động ở vùng quê.
Hồi đó, ông khù khờ, xã giao, giao việc nặng nhất.
Da cháy nắng đến đen sạm, gầy gò khẳng khiu.
thấy thương, kéo ông đến gặp đội trưởng tranh lý lẽ.
Cuối cùng đòi công điểm đáng , còn đổi việc nhẹ hơn.
Từ đó, Chu Khải ngày nào cũng theo , giúp gánh nước, gặt lúa.
Người khác trêu: chắc ông rể nhà .
dứt khoát hỏi thẳng:
“Ngày nào cũng bám theo gì? Có gì thì cho rõ.”
Người đàn ông cao lớn cúi đầu, lắp bắp:
“Tú… Tú Ngọc, thích em. Mình yêu .”
Nói xong câu đó.
Anh căng thẳng đến mức trán đổ mồ hôi.
Sau đó.
lên huyện thi đại học, ngày ngày mong thư báo trúng tuyển.
chỉ nhận một mảnh giấy.
Chu Khải xong, ái ngại:
“Tú Ngọc, em đỗ . Hay là… cũng học nữa, ở quê với em.”
c.h.ế.t lặng.
Anh lớn tuổi hơn , thi hai .
thể để bỏ cả tương lai vì .
: nếu từ bỏ đại học, chúng chia tay.