Cuộc chiến với tra nam - 1
Cập nhật lúc: 2025-02-09 09:37:15
Lượt xem: 121
CUỘC CHIẾN VỚI TRA NAM [FULL]
Tác giả: 桃花不煮酒
Sau khi nhìn cô nàng tiểu tam bên cạnh tên đàn ông cặn bã, tôi nghe thấy tiếng lòng cô ấy:
[Ồ! Nữ chính quá đẹp, tôi rất thích cô ấy. ]
[Nữ chính, là cái hệ thống bị hỏng ép tôi, cô đừng trách tôi nhé!]
[Tên khốn nạn này, đừng tới gần, né ra!]
1
Trong sảnh tiệc cưới xa hoa, những quả bóng bay màu hồng và tím tràn ngập khắp mọi góc.
Hôm nay là tiệc cưới của tôi, tôi nên vui vẻ. Nhưng tôi thực sự không thể vui được.
Chạm ngón tay vào màn hình điện thoại và nhấn nút xác nhận một cách dứt khoát. Bức ảnh một người đàn ông và một người phụ nữ đang nằm trên giường đột nhiên xuất hiện trên màn hình lớn.
Khán phòng xôn xao, đơn giản là nam chính trong ảnh cũng là nam chính trong tiệc cưới hôm nay. Vị hôn phu của tôi, Tạ Thời.
Không lâu sau, Tạ Thời và Giang Vãn Vãn tay trong tay xuất hiện ở cửa.
Tạ Thời sải bước, vẻ mặt thản nhiên: “Tô Tinh Thần, cảm ơn cô đã làm chuyện này, cô đã giúp tôi và Vãn Vãn công khai.”
Tôi xua tay, cười rạng rỡ: “Không cần cảm ơn, Tạ Thời, đây là báo ứng anh nên có.”
Tôi và tại thời gặp nhau vào năm thứ ba đại học, sau năm năm hẹn hò, cuối cùng chúng tôi cũng kết hôn. Mọi người đều nói chúng tôi là một cặp đôi hoàn hảo, một cặp đôi thần tiên, tình yêu trong sáng.
Nhưng ngay trong đám cưới, tôi đã nhận được những bức ảnh nặc danh từ người khác. Là ảnh giường chiếu của Tạ Thời và Giang Vãn Vãn!
Đau lòng, tan nát. Cảm giác bị phản bội trong nháy mắt tràn ngập toàn bộ thân thể. Những người quen thuộc với tôi đều biết, tôi là một người có thù tất báo. Tôi không thể, cũng sẽ không để tên khốn này bắt nạt mình!
Tôi quyết định nhanh chóng, đưa những bức ảnh này lên màn hình lớn. Bằng chứng cùng lời thú tội của các bên liên quan.
Dư luận nghiêng về một phía. Đặc biệt là người thân của cha mẹ tôi, hận không thể nhảy lên đầu Tạ Thời và Giang Vãn Vãn mắng chửi họ.
Trong lúc nhất thời toàn bộ phòng tiệc tràn ngập trong tiếng kích động và chửi rủa.
Không biết hiệp sĩ nào đã thành thạo kỹ năng ném vật thể từ xa, một đống sầu riêng đã tách vỏ được ném thẳng lên đầu Tạ Thời.
Quả b.o.m sầu riêng phát nổ ngay trên đầu Tạ Thời. Phòng tiệc lập tức "thơm nức mũi".
Nhiều người không chịu được mùi của nó, nôn mửa không ngừng. Tệ hơn nữa là một số người chỉ để lại lời nhắn "Cảm ơn, đồ khốn" rồi hoảng loạn bỏ chạy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/cuoc-chien-voi-tra-nam/1.html.]
Cảnh tượng đó thực sự rất hấp dẫn. Tóm lại, phòng tiệc vừa rồi còn rộn ràng đã trở nên nhốn nháo.
Vài phút sau chỉ còn lại tôi và Tạ Thời, cùng cha mẹ của cả hai bên và Giang Vãn Vãn.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Tạ Thời ghét nhất chính là sầu riêng, lúc này hận không thể chà rách da. Sắc mặt hắn đỏ bừng, hai mắt bốc hỏa hét lên với tôi: "Tô Tinh Thần, là cô phải không! Cô biết tôi ghét nhất sầu riêng, cô cố ý!"
Ồ?
Vừa định rời đi, tôi xoay người lại và yêu cầu người phục vụ mang thịt hai quả sầu riêng lớn, loại chín muồi ra.
Tạ Thời đã nói là tôi cố ý, vậy tôi có thể làm gì? Đương nhiên là thỏa mãn hắn rồi!
Đúng lúc tôi sắp ném b.o.m sầu riêng để oanh tạc Tạ Thời thì Giang Vãn Vãn, người vẫn trốn sau Tạ Thời đột nhiên nhảy ra.
Cô ấy bảo vệ Tạ Thời ở phía sau, nhẹ nhàng nói: "Anh à, là chúng tôi đắc tội với chị Tinh Thần trước, anh đừng so đo nữa được không? Dù sao thì chị ấy cũng không cố ý ném sầu riêng vào người anh. "
Nói xong, cô ấy lại vọt tới trước mặt tôi. Khuôn mặt nhỏ nhắn vàng như nến trông như sắp khóc: "Chị, là lỗi của em. Em không nên thích anh ấy. Chị có thể tha thứ cho em được không?"
Tôi nhìn xuống người phụ nữ đã phá hỏng đám cưới của mình. Lông mày lá liễu, mặt bé như bàn tay, tóc dài đen thẳng và chiếc váy ngắn màu trắng. Từ cách ăn mặc đến cách ăn nói chuyện, chỗ nào cũng thể hiện khí chất trà xanh của cô ấy.
Nhưng mà, tha thứ cho Tạ Thời? Có phải cô ấy đã quá coi trọng bản thân mình hay không.
Tôi giơ tay lên, trái phải giương cung, sẵn sàng tặng cô ấy "gói lưu thông và loại bỏ ứ máu" bằng cả hai tay.
Lúc này, chợt nghe thấy tiếng lòng của Giang Vãn Vãn:
[Ồ! Nữ chính quá đẹp, tôi rất thích cô ấy. ]
[Nữ chính, là cái hệ thống bị hỏng ép tôi, cô đừng trách tôi nhé!]
[Tên khốn nạn này, đừng tới gần, né ra!]
……
Tôi phát hiện mình có thể nghe thấy tiếng lòng của Giang Vãn Vãn nên hoảng sợ.
Nhìn kỹ lại, quả nhiên là Tạ Thời đi về phía Giang Vãn Vãn, tay phải hắn khoác lên vai Giang Vãn Vãn, ôm cô ấy vào lòng mình.
Tôi đã nhìn thấy rõ ràng, tuy rằng Giang Vãn Vãn dựa vào hắn, nhưng khóe mắt và khóe miệng lại đồng thời trễ xuống. Giang Vãn Vãn này ghét Tạ Thời.
Hơn nữa theo tiếng lòng của cô ấy, hình như cô ấy tiếp cận Tạ là bị một hệ thống nào đó ép buộc.
Tạ Thời không nhìn thấy biểu cảm của Giang Vãn Vãn, vẫn ôm chặt lấy cô ấy: "Vãn Vãn, em đừng cầu xin cô ta, người phụ nữ này có bệnh!"
Nói xong, Tạ Thời vừa nhìn tôi bằng ánh mắt khinh thường và chế giễu: “Tô Tinh Thần, cô chẳng qua chỉ là biết đầu thai mà thôi, có cái gì mà kiêu ngạo. Mấy năm nay vì muốn cô và cha mẹ cô vui vẻ, tôi liều mạng làm việc chính là để chứng minh với cô, tôi không tệ! Chuyện thành như hôm nay cô đừng vội trách tôi, trước hết hãy nghĩ lại bản thân mình đi!"