Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Cùng con trai đánh đuổi trà xanh - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-05-27 14:07:11
Lượt xem: 322

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong khi Dũng Hoàng và Khánh Đan mải mê với những ảo tưởng về ‘dự án’ tỷ đô ở nước ngoài, Khải Toàn lặng lẽ hoàn tất những bước cuối cùng cho cuộc ly hôn.

Thằng bé làm việc âm thầm, chuẩn bị mọi giấy tờ cần thiết, thu thập bằng chứng ngoại tình và âm mưu chuyển tài sản từ thám tử mà mẹ đã cung cấp. Nỗi đau bị phản bội đã biến thành sự dứt khoát đến lạnh lùng.

Con trai tôi nộp đơn ly hôn đơn phương. Với những bằng chứng rành mạch về việc vợ ngoại tình, để tòa án có thể xử lý nhanh chóng không gặp nhiều khó khăn. Khải Toàn muốn kết thúc mọi chuyện một cách gọn gàng, dứt khoát.

Trong lúc chờ trap gọi của toà. Mọi chuyện vẫn diễn ra bình lặng.

Rồi cũng đến ngày đó. Cái ngày mà Dũng Hoàng và Khánh Đan chọn để ‘chốt hạ’.

Không khí trong phòng khách căng như dây đàn, dù bên ngoài mọi thứ trông có vẻ bình thường. Dũng Hoàng ngồi trên ghế sofa, vẻ mặt đắc thắng, như thể sắp công bố một tin cực kỳ trọng đại. Khánh Đan ngồi sát cạnh ông ta, tình tứ khoác tay, nở nụ cười kiêu sa quen thuộc của một siêu mẫu, nhưng trong mắt lại ánh lên vẻ ngạo mạn khó che giấu.

Tôi và Khải Toàn ngồi đối diện họ. Chúng tôi giữ vẻ mặt bình thản, thậm chí hơi ngạc nhiên, chờ xem hai người này định làm gì.

Dũng Hoàng hắng giọng.

- Tôi triệu tập hai mẹ con hôm nay là để thông báo một chuyện quan trọng. Như tôi đã nói trước đây, tôi sẽ chuyển hướng kinh doanh ra thị trường quốc tế.

Ông ta dừng lại một chút, mắt quét qua chúng tôi.

- Và cái dự án mới ở nước ngoài... tiến triển rất tốt. Lợi nhuận dự kiến... phải nói là phi thường.

Khánh Đan mỉm cười, không thèm che giấu công khai siết c.h.ặ.t t.a.y Dũng Hoàng hơn.

- Đúng vậy. Đây là cơ hội hiếm có. Một bước đột phá lớn.

- Chính vì vậy, tôi và Đan đã quyết định.

Dũng Hoàng nói tiếp, giọng đầy vẻ tự mãn.

- Toàn bộ tài sản lớn của gia đình, tôi đã quyết định 'di dời' sang đó. Tập trung nguồn lực để tối đa hóa lợi nhuận từ dự án này.

Ông ta nhún vai, như thể đó là một quyết định kinh doanh đơn thuần, không có gì đáng nói.

- Giờ thì mọi thứ đã đâu vào đấy. Tiền đã chuyển đi an toàn. Chỉ chờ ngày hái quả thôi.

Khánh Đan nhìn thẳng vào tôi, ánh mắt thách thức.

- Con thấy... đây là quyết định sáng suốt nhất của bố. Số tiền đó, ở đây cũng chỉ là tiền chết. Sang đó, nó sẽ sinh lời gấp bội.

Cô ta quay sang Khải Toàn, nụ cười càng thêm đắc thắng.

- Anh à, anh thấy đó. Tầm nhìn của bố là khác hẳn.

Tôi và Khải Toàn vẫn giữ vẻ mặt bình thản, chỉ hơi nhướng mày, cố gắng thể hiện sự ‘sốc’ theo kịch bản đã định.

- À, vậy cơ à?

Tôi nhẹ nhàng đáp, giọng đều đều.

- Ông làm gì thì làm. Miễn sao...

Đúng lúc lời nói của tôi còn đang bỏ lửng, một âm thanh đột ngột vang lên, cắt ngang không khí.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/cung-con-trai-danh-duoi-tra-xanh/chuong-7.html.]

Điện thoại của Dũng Hoàng reo.

Một số lạ.

Ông ta cau mày khó chịu, nhưng vẫn nhấc máy. Giọng điệu ban đầu là sự sốt sắng, như thể đang nghe một cuộc gọi quan trọng liên quan đến ‘dự án’ của mình.

- Alo? Ai đấy?

Rồi, khuôn mặt ông ta bắt đầu biến sắc. Từ khó chịu chuyển sang ngạc nhiên, rồi bàng hoàng. Ánh mắt ông ta mở to, miệng hơi há ra, không nói nên lời.

Tiếng nói từ đầu dây bên kia vọng ra, dù nhỏ nhưng đủ để tôi và Khải Toàn nghe thấy qua khoảng không im lặng c.h.ế.t chóc lúc đó.

[Thưa ông, chúng tôi xin thông báo. Cái gọi là ‘dự án nghỉ dưỡng’ mà ông đã đầu tư... đó là một công ty ma. Toàn bộ số tiền ông chuyển vào... đã biến mất. Tài khoản đã bị đóng băng, người liên lạc... không tồn tại. Ông đã bị lừa.]

Dũng Hoàng đánh rơi chiếc điện thoại. Tiếng điện thoại rơi xuống sàn vang vọng trong căn phòng. Gương mặt ông ta trắng bệch như tờ giấy, đôi mắt vô hồn nhìn chằm chằm vào khoảng không. Ông ta... hoàn toàn suy sụp.

Khánh Đan ngồi bên cạnh, vẻ đắc thắng tan biến, thay vào đó là sự hoảng loạn.

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

- Anh yêu! Có chuyện gì vậy? Sao thế?

Cô ta lay mạnh tay Dũng Hoàng, giọng gấp gáp. Ông ta không nói gì, chỉ thở dốc, mắt vẫn nhìn thẳng phía trước.

Khải Toàn chậm rãi đứng dậy. Thằng bé bước tới, cúi xuống nhặt chiếc điện thoại dưới sàn lên.

- Bố quên rồi sao?

Giọng Khải Toàn vang lên, bình tĩnh đến đáng sợ, khác hẳn với sự suy sụp của chồng tôi.

- Vỏ quýt dày có móng tay nhọn, đi đêm lắm cũng có ngày gặp ma.

Khải Toàn liếc nhìn Khánh Đan, ánh mắt đầy vẻ khinh bỉ.

- Xem ra... bố thua rồi. Cô ta cũng vậy, Khánh Đan ạ. À, mà cô không còn là vợ con nữa. Đơn ly hôn tôi đã nộp và... được tòa án chấp thuận sáng nay.

Khánh Đan sững sờ. Cô ta không tin vào tai mình. Cô ta nhìn Khải Toàn, nhìn vẻ mặt lạnh lùng xa lạ của thằng bé. Rồi, cô ta quay sang nhìn tôi.

Tôi ngồi đó, gương mặt vẫn bình thản. Ánh mắt tôi nhìn Khánh Đan. Không một chút cảm xúc thừa thãi, chỉ có sự sắc lạnh và... một cái nhếch mép rất khẽ. Cái nhếch mép của người chiến thắng.

Lúc đó, Khánh Đan mới hoàn toàn hiểu ra. Cô ta nhìn thấy sự thấu hiểu ngầm giữa tôi và Khải Toàn. Cô ta nhìn thấy thất bại ê chề của mình.

Tôi chỉ nhẹ nhàng lên tiếng, giọng điệu không hề cao, nhưng lại như nhát d.a.o đ.â.m thẳng vào tim cô ta.

- Mẹ đã bảo mà... đừng 'suy bụng ta ra bụng người'.

Tôi lặp lại chính câu nói mà Khánh Đan từng dùng để mỉa mai tôi.

- Đời không như là mơ đâu, siêu mẫu ạ.

Khánh Đan đứng c.h.ế.t trân tại chỗ. Dũng Hoàng vẫn ngồi như pho tượng, đôi mắt vô hồn. Căn phòng chìm vào im lặng. Sự im lặng của chiến thắng.

Họ, những kẻ bội bạc và tham lam, đã sập bẫy. Cái bẫy do chính tay mẹ con tôi giăng ra. Tiền của họ... đã nằm gọn trong tay chúng tôi.

Ván cờ đã lật ngược. Và những kẻ tưởng chừng đã nắm chắc phần thắng... giờ đây chỉ còn lại tay trắng.

Loading...