Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Cùng con trai đánh đuổi trà xanh - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-05-27 14:07:04
Lượt xem: 323

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vài ngày sau, điện thoại của tôi rung lên. Là số lạ. Tôi bắt máy, giọng nói đầu dây bên kia chuyên nghiệp và kiệm lời.

- Thưa bà, chúng tôi đã có kết quả ban đầu. Cần gặp mặt bà.

- Ở đâu?

- Một quán cà phê ở quận X, phòng riêng Y. Chiều nay, Z giờ.

Mọi thứ diễn ra đúng như cách tôi yêu cầu: bí mật và nhanh chóng.

Chiều đó, tôi đến điểm hẹn. Người thám tử là một người đàn ông trung niên, ăn mặc lịch sự, trông hoàn toàn bình thường. Anh ta đặt một tập tài liệu lên bàn, đẩy về phía tôi.

- Đây là những gì chúng tôi thu thập được cho đến lúc này, thưa bà.

Tôi giữ vẻ mặt bình thản, chậm rãi mở tập tài liệu. Bên trong là những bức ảnh. Dũng Hoàng và Khánh Đan. Trong quán ăn, trong xe hơi, tại một khu căn hộ lạ. Họ ngồi cạnh nhau, rất thân mật. Cả những tấm ảnh chụp lén khi họ đang nắm tay, cười nói.

Tiếp theo là bản sao tin nhắn. Những lời lẽ mùi mẫn, hẹn hò, thậm chí là những lời nói về 'tương lai của chúng ta'. Tôi đọc từng chữ, cảm giác như có hàng ngàn mũi kim đ.â.m vào mắt.

- Chúng tôi cũng theo dõi các giao dịch tài chính của ông Dũng Hoàng. Ông ấy và cô Khánh Đan đang lên kế hoạch chuyển một lượng lớn tài sản ra nước ngoài dưới vỏ bọc 'đầu tư kinh doanh mới'. Có vẻ như họ đang chuẩn bị bỏ trốn.

Giọng người thám tử đều đều, lạnh lùng như đang báo cáo một vụ án. Nhưng với tôi, đó là sự thật tàn khốc nhất mà tôi từng phải đối mặt.

Tôi gật đầu, cố gắng không để cảm xúc lộ ra. Tôi lật xem thêm những bằng chứng khác: lịch sử cuộc gọi, bản ghi âm cuộc nói chuyện ngắn (không rõ ràng nội dung nhưng nghe thấy tiếng cười đùa và những biệt danh thân mật)...

Linh cảm của tôi, những nghi ngờ của tôi... tất cả đều là sự thật. Đắng cay hơn tôi tưởng.

Tôi đóng tập tài liệu lại, hít một hơi sâu. Thì ra họ quen biết nhau từ rất sớm. Sau đó chia tay. Nào ngờ người tình của chồng lại thành con dâu thế là lửa lại bùng lên. Cháy dữ dội. Thật tội lỗi.

- Cảm ơn anh. Rất tốt. Các anh tiếp tục theo dõi sát sao mọi động thái tài chính và đi lại của họ. Báo cáo ngay lập tức nếu có gì bất thường.

Tôi thanh toán chi phí theo thỏa thuận, thêm một khoản tiền hậu hĩnh. Người thám tử nhận tiền, gật đầu và rời đi.

Tôi ngồi lại đó một mình, tập tài liệu nặng trịch trong tay. Cơn đau không phải từ thân thể, mà từ sâu trong tâm can. Ba mươi năm vợ chồng... Thằng con trai tôi yêu thương hết mực... Họ đã làm gì thế này?

Về đến nhà, tôi chờ Khải Toàn. Thằng bé đi làm về, vẻ mặt mệt mỏi thường ngày. Tôi gọi nó vào phòng riêng.

- Con trai, ngồi xuống đi. Mẹ có chuyện này rất quan trọng.

Tôi đặt tập tài liệu lên bàn, đẩy về phía nó.

- Con xem đi. Đây là lý do mẹ lo lắng khi thấy vợ con vô tư ăn mặc hở hang trong nhà. Và đây là lý do bố con đột nhiên nói muốn 'kinh doanh ở nước ngoài'.

Khải Toàn cau mày khó hiểu, cầm tập tài liệu lên. Vẻ mặt nó dần thay đổi. Từ tò mò sang khó tin, rồi bàng hoàng. Khi nhìn đến những bức ảnh, tay nó bắt đầu run. Đọc những dòng tin nhắn, mặt nó tái đi, không còn một giọt máu.

- Không thể nào!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/cung-con-trai-danh-duoi-tra-xanh/chuong-4.html.]

Nó đập mạnh tập tài liệu xuống bàn, hét lên.

- Mẹ nói dối! Mẹ ghen ghét vợ con nên bịa ra chuyện này! Vợ con không bao giờ làm vậy!

Nó nhìn tôi đầy phẫn nộ, ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống.

Tôi không nói gì. Chỉ nhẹ nhàng chỉ vào những tin nhắn.

- Đây là số điện thoại của con Đan, con biết mà. Biệt danh 'bé yêu', 'anh Dũng'... Con vẫn còn nhớ chứ? Còn đây... những bức ảnh này chụp cách đây khá lâu, nhưng con vẫn có thể nhận ra bố con và vợ con mà, đúng không?

Tôi chỉ vào từng chi tiết cụ thể mà chỉ có người trong cuộc mới hiểu. Sự thật quá rõ ràng, đến mức không thể chối cãi được nữa.

Khuôn mặt Khải Toàn biến sắc. Nó nhìn chằm chằm vào tập tài liệu, rồi nhìn tôi, rồi lại nhìn tập tài liệu. Cuộc đấu tranh nội tâm diễn ra dữ dội trên gương mặt nó.

Rồi, nó sụp xuống chiếc ghế cạnh bàn, ôm lấy đầu. Tiếng nấc nghẹn ngào bắt đầu bật ra. Từ từ, tiếng nấc chuyển thành tiếng khóc nức nở, đau đớn tột cùng. Cú sốc này, còn lớn hơn cả những gì tôi tưởng tượng. Thằng bé tin vợ nó tuyệt đối. Giờ sự thật phũ phàng như cú đ.ấ.m trời giáng.

Nhìn con trai mình đang suy sụp, trái tim tôi đau như cắt. Nhưng cũng chính lúc đó, sự kiên định và mạnh mẽ trong tôi trỗi dậy.

Tôi ngồi xuống cạnh nó, đặt tay lên vai nó.

- Giờ con tin mẹ chưa? Họ không chỉ phản bội tình cảm của con, họ còn muốn cuỗm hết tài sản gia đình. Số tiền bố con nói sẽ 'đầu tư' ra nước ngoài... chính là tiền của nhà mình.

Tôi nói, giọng điềm tĩnh nhưng đầy sức nặng.

Khải Toàn ngẩng đầu lên, đôi mắt đỏ hoe, khuôn mặt đẫm nước mắt nhưng ánh mắt lại sáng lên vẻ căm hận tột độ. Nó siết chặt tay, nghiến răng.

- Con... con sẽ khiến bọn họ phải trả giá!

Nó nhìn tôi, ánh mắt từ đau khổ chuyển sang quyết liệt.

- Con nghe mẹ. Chúng ta... chúng ta sẽ làm gì?

Tôi nhìn thẳng vào mắt con trai. Đứa con mà tôi đã dành cả đời để yêu thương và bảo vệ. Giờ đây, nó đã đứng về phía tôi. Liên minh mẹ con, chính thức được thiết lập.

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

- Tốt. Bình tĩnh lại. Lau nước mắt đi. Chúng ta... sẽ cho bọn họ một bài học. Một bài học mà cả đời này bọn họ không bao giờ quên được.

Khải Toàn gật đầu lia lịa, hít mạnh một hơi, cố gắng kìm nén tiếng nấc.

- Vâng... con nghe mẹ. Chúng ta sẽ làm gì?

Tôi mỉm cười, nụ cười không có sự ấm áp, chỉ có sự lạnh lùng và quyết đoán.

- Chúng ta sẽ cho bọn họ sập bẫy. Một cái bẫy do chính tay mẹ con mình giăng ra.

Tôi đưa tay ra, siết chặt lấy bàn tay Khải Toàn. Bàn tay nó lạnh ngắt, nhưng tôi cảm nhận được sự quyết tâm bùng cháy từ bên trong.

"Ván cờ này... chỉ mới bắt đầu thôi." Tôi nghĩ thầm. "Và lần này, con át chủ bài... nằm trong tay mẹ con tôi."

Loading...