02.
Đêm đó, tôi bị Thẩm Nghiên Thừa đè trước cửa sổ kính sát đất, giày vò đến tận rạng sáng.
Đối diện chính là Cảng thành, nơi tấc đất tấc vàng.
Nếu không phải vì Thẩm Nghiên Thừa, tôi thậm chí còn không có tư cách bước chân vào đây.
Nhưng tôi đương nhiên không phải bạn gái của Thẩm Nghiên Thừa, cùng lắm chỉ là chim hoàng yến mà anh nuôi.
Năm đầu tiên bước chân vào giới giải trí, tôi gặp phải một đạo diễn muốn giở trò quy tắc ngầm.
Dù tôi đã hết lời từ chối trên bàn rượu, nhưng đối phương vẫn càng lúc càng quá đáng, khi bàn tay gã ta sắp luồn vào váy tôi thì Thẩm Nghiên Thừa xuất hiện.
Anh chỉ nói một câu nhẹ bẫng đã giúp tôi giải vây.
Anh là một đại gia quyền thế trong giới giải trí Hong Kong, còn tôi chỉ là một diễn viên tuyến 18 mới vào nghề.
Thẩm Nghiên Thừa theo đuổi không quá lộ liễu, không có những chiêu trò phô trương, nhưng lại luôn quan tâm chăm sóc tôi, cộng thêm gương mặt đẹp trai không thua gì các nam minh tinh.
Lâu dần, nói không rung động là giả, nhưng tôi luôn biết rõ vị trí của mình.
Chim hoàng yến mãi mãi chỉ là chim hoàng yến, khác biệt rất lớn so với bạn gái chính thức.
Tôi hiểu rõ, giữa chúng tôi đã định sẵn không có kết quả, sớm muộn gì tôi cũng phải rời đi.
“Lúc này mà vẫn còn dám phân tâm?”
Có lẽ là để trừng phạt sự không tập trung của tôi, động tác của Thẩm Nghiên Thừa phía sau càng lúc càng mạnh bạo: “Em đang nghĩ gì thế? Nhớ em trai à?”
Tôi bị làm cho kinh hãi kêu lên, móng tay bấu chặt vào cánh tay anh, cắn môi lắc đầu.
Nhưng phản ứng của tôi rõ ràng không làm cho anh hài lòng.
Anh xoay người tôi lại: “Không có cũng phải chịu đựng.”
Sau đó không biết qua bao lâu, mưa rào ngừng rơi, Thẩm Nghiên Thừa ôm tôi vào bồn tắm, ôm chặt trong lòng.
Dư vị còn vương vấn, tôi bỗng lên tiếng hỏi: “Nghe nói, chị cả Thẩm Đình của anh đã về rồi à?”
“Ừ.”
Thẩm Nghiên Thừa đã thân thiết với Thẩm Đình từ nhỏ, mọi việc lớn nhỏ trong nhà gần như đều do cô ta quyết định.
Quan trọng hơn, nghe nói lần này Thẩm Đình về nước còn mang theo một người phụ nữ.
Một người vốn dĩ được định là sẽ kết hôn với nhà họ Thẩm.
Nghĩ đến đây, tôi dò hỏi: “Em có thể gặp chị ta không?”
Thẩm Nghiên Thừa đang nhắm mắt bỗng mở ra, ánh mắt dò xét nhìn tôi, cuối cùng chỉ lạnh nhạt nói: “Không cần thiết.”
Quả nhiên, chim hoàng yến không có tư cách gặp người nhà.
Tôi giấu đi sự hụt hẫng trong lòng, cười với anh: “Vâng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/cung-ban-than-mang-thai-bo-tron/chuong-2.html.]
Đêm đó, Dư Nặc nói sẽ gọi điện cho tôi nhưng mãi không thấy liên lạc.
Đến trưa hôm sau, cô ấy mới chậm trễ gửi một tin nhắn:
[Yên tâm, tớ không quay lại đâu.]
03.
Cứ tưởng cuộc sống sẽ trôi qua như vậy.
Cho đến một tháng sau, tôi và Dư Nặc cùng nhau bị trễ kỳ kinh nguyệt.
Chúng tôi hẹn nhau đi khám bác sĩ, khi kết quả siêu âm được đưa ra, nhìn mấy chữ “xác nhận có thai” trên tờ giấy, cả hai chúng tôi đều im lặng.
Dư Nặc giật lấy tờ siêu âm trong tay tôi, tức giận mắng:
“Đã nói là vơ vét tài nguyên xong sẽ chia tay, sao cậu lại không dùng biện pháp an toàn vậy hả?”
“Tớ dùng rồi mà!” Tôi lớn tiếng cãi lại.
Nhưng nghĩ đến đêm hôm đó trước cửa sổ sát đất, tôi lại nhỏ giọng: “Nhưng... có lẽ bị rách rồi.”
Dư Nặc bất lực liếc mắt một cái.
Lần này đến lượt tôi giật lấy tờ giấy của cô ấy.
Tôi hét lớn: “Cậu còn nói tớ à, còn cậu thì sao! Đến người yêu còn chưa có, đứa bé này là của gã đàn ông nào đấy?”
Hàng mi Dư Nặc khẽ run, chột dạ liếc tôi một cái, ấp úng nói: “Của Tiêu Hằng.”
“Của ai cơ á?” Tôi nghi ngờ mình nghe nhầm, nhăn mặt như “mặt Thẩm Đằng”.
Cô ấy nhắm mắt hít một hơi, hét thẳng vào tai tôi: “Bạn trai cũ của tớ! Tiêu, Hằng, đấy!”
Tai tôi bị hét cho ù cả đi.
Tôi bất mãn lẩm bẩm: “Tiêu Hằng thì Tiêu Hằng, cậu hét to thế làm gì!”
Dư Nặc đã chia tay, Tiêu Hằng còn có bạch nguyệt quang Tô Vân.
Còn tôi, con chim hoàng yến không thể lộ diện, đối tượng kết hôn của Thẩm Nghiên Thừa vừa mới về nước.
Nghĩ đến đây, chúng tôi nhìn nhau thở dài.
Rõ ràng, cả hai người họ đều không muốn nhận đứa bé.
Im lặng một hồi lâu, Dư Nặc nắm lấy tay tôi, ngập ngừng nói: “Hay là... chúng ta chọn bỏ bố giữ con đi?”
Tôi nghĩ ngợi: “Cũng được, mấy năm nay Thẩm Nghiên Thừa cũng khá hào phóng, còn thêm tiền đóng phim của tớ nữa, chắc là đủ mua một căn biệt thự ở nước ngoài đó.”
Dưa Hấu
“Rồi nuôi thêm một con c
hó một con mèo, biệt thự hai mẹ hai con.”
Đây chẳng phải là cuộc sống dưỡng già của tôi và bạn thân sao!