Công Thức Yêu Đương Là Gì, Cậu Biết Không? - Chương 21

Cập nhật lúc: 2025-10-24 04:59:45
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cuộc sống quá mỹ mãn, khó tránh khỏi khiến nghĩ loạn.

 

Một ngày mùa hè giờ ngọ, Cố Diễn ổ ở ghế đu Tô Thừa mua cho , vẻ mặt x**n t*nh mà lắc lư. Trong đầu tay ghế còn quả dưa hấu nhỏ Tô Thừa cắt cho , Cố Diễn ăn từng cái, ngay cả hạt đều lấy sạch . Cố Diễn l**m l**m khóe miệng ch** n**c dưa hấu, vô cùng thỏa mãn cảm thấy còn chút đủ.

 

Hắn và Tô Thừa cùng tới lúc từng gặp qua sóng lớn gì, cái loại bất loại cho tình cảm hai củng cố.

 

Nội tâm thiếu nữ của Cố Diễn bắt đầu chứng lo lắng yêu đương, , trắc trở, gây chút trắc trở.

 

Tô Thừa liền nhận lời mời kết bạn từ một xa lạ.

 

Tô Thừa hướng ngoài Cố Diễn một chút, tựa hồ nhận ánh mắt của y, Cố Diễn điều chỉnh tư thế một chế, tiếp tục kiên chế tựa bên trong ghế tựa hình trứng, giống như tất cả tinh lực đều lười biếng, những chuyện khác đều liên quan tới .

 

Tô Thừa , đó chấp nhận.

 

Cố Diễn kẹt một ngụm dưa hấu trong miệng, suýt chút nữa c.h.ế.t mất.

 

“Sao thế?”

 

Tô Thừa thấy động tĩnh vội vàng chạy tới, thấy mặt Cố Diễn biến sắc, y cũng sợ hết hồn, vội vàng vỗ lưng giúp thuận khí.

 

Cố Diễn một hồi lâu mới ngừng , cũng nãy vì sặc, con mắt đỏ ngầu Tô Thừa.

 

Có thể lòng Tô Thừa đau đến hỏng mất, lập tức đưa một ly nước qua, “Còn khó chịu ? Có dưa hấu lấy sạch hạt?”

 

Cố Diễn trả lời y, nhận nước, thế nhưng trong mắt tràn ngập lên án, Tô Thừa nhất thời hiểu nội dung quan trọng, cho là hạt nghiêm trọng đến thế, khẩn trương chịu , mang bệnh viện.

 

Cố Diễn đẩy cánh tay của khoát lên , tự nhiên , “Anh , em khiến sặc c.h.ế.t .”

 

Tô Thừa bất đắc dĩ, “Sao như , em nơi nào chọc tức giận ?”

 

Cố Diễn lời nào, đôi mắt đỏ như mắt con thỏ.

 

Tô Thừa đau lòng vô cùng, chồm hỗm xuống đem tay đặt trong lòng bàn tay , thành khẩn , ”Anh , em đúng chỗ nào em đổi , đừng như .”

 

Cố Diễn , gần đây thói quen của Tô Thừa vô cùng thích, cũng tự giác đời ngoài Tô Thừa ai thể chịu . Thế nhưng Tô Thừa dễ dàng thêm một xa lạ, khiến Cố Diễn cảm giác vô cùng an .

 

Vạn nhất bạn y.

 

Vạn nhất khác mơ tưởng tới Tô Thừa.

 

Vạn nhất Tô Thừa chạy theo khác.

 

Vạn nhất…

 

Cố Diễn ngẫm , đều cảm thấy sắp qua ngày hôm nay. Hắn đây lúc sách từng qua một bài thơ, đại khái sẽ cảm thấy cô độc, là từ khi bắt đầu yêu một . Cố Diễn cảm nhận sâu sắc loại tâm tình chua xót khó tả .

 

“Đưa điện thoại cho .” Cố Diễn tha thứ .

 

Tô Thừa cấp tốc đem điện thoại di động , đưa tới.

 

Cố Diễn chỉ Wechat, hồi tưởng về vở kịch gia đình đây từng xem qua, từng chữ đầy m.á.u và nước mắt lên án : “Em thêm một xa lạ?”

 

Tô Thừa ngẩn một hồi, hiểu , chút bất đắc dĩ nở nụ .

 

Y hề chớp mắt Cố Diễn, : “Bởi vì, hiển thị , là đầu tiên trong danh bạ di động của em — Cố Diễn.”

 

Cố Diễn chút 囧, vì lúc cần xin Wechat nên tạo một tài khoản, trực tiếp dùng điện thoại đăng ký, nghĩ tới bắt đầu liền thấu, thật sự là quá bất cẩn.

 

Mất thể diện quá , Tô Thừa ý vượt tường, thật .

 

Cố Diễn nín mỉm , tuy rằng thật sự cũng nước mắt: “Đầu tiên là cái quỷ gì?”

 

Tô Thừa giải thích, ngược mấy phần nghiêm túc: “Chữ đầu tiên ghép với vần a, như liền trở thành đầu tiên trong danh bạ của em.”

 

Cố Diễn thật sự lên.

 

Lại cảm thấy vô cùng tiền đồ, một công thể như cô gái thế , tay liền đem đầu Tô Thừa ôm chặt trong ngực, Tô Thừa thấy bộ dáng luống cuống của .

 

Tô Thừa tùy ý ôm, chờ một lúc vươn tay lưng vỗ, chốc chốc như động viên, rốt cuộc thuận lông của Cố Diễn .

 

Tục ngữ , nếu cuộc sống trở ngại, đầu nhất định chút xanh lá.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/cong-thuc-yeu-duong-la-gi-cau-biet-khong/chuong-21.html.]

Tô Thừa gần đây cảm thấy xanh .

 

Anh em bên cạnh vỗ y một chút, “Ha, .”

 

Tô Thừa kinh hãi, “Cậu nào?”

 

đèn.” Người em bên cạnh nhấc chân qua lề đường.

 

Tô Thừa: “…”

 

Chủ yếu là Cố Diễn trở về ngày càng muộn, lúc thường chằm chằm điện thoại cũng cũng thấy tin nhắn gửi tới, Tô Thừa liền bắt đầu nhói.

 

Tô Thừa lúc bắt đầu còn thật sự quên.

 

Bận rộn mà, ai còn nhớ một ngày nhắn tin ba bữa thăm hỏi.

 

Thế nhưng Cố Diễn nghiêm túc, “Ý nghĩa của việc gửi tin chính là em ở bên, với , lúc em gửi tin nhắn, là .”

 

Tô Thừa tiếp thu dạy dỗ, từ đó cũng dám gửi tin cùng điện thoại. Thế nhưng y cẩn thận tắt điện thoại, bỏ lỡ một tin nhắn, Cố Diễn đều tìm y tính sổ. Trong lòng Tô Thừa liền cảm thấy khó chịu, chuyện thể với khác, lẽ sẽ coi thường. Nghĩ y là một thô hán tử, sáng chiều thăm hỏi, bất cứ lúc nào cũng báo cáo hành tung, còn vô cùng thích thú, thậm chí lo mất, lời Tô Thừa đều , chẳng lẽ thật áp mấy phần nô tính.

 

Tan học y quyết định chủ động tìm Cố Diễn, kết quả ở cửa công ty phát hiện một cô gái cùng với Cố Diễn, nữ hài tử trưởng thành thoạt tính cách cũng cởi mở, Cố Diễn với cô thoạt còn thể chọc . Tô Thừa do dự một chút, đột nhiên cảm thấy giờ phút tiến lên khẳng định thể quản vẻ mặt của , vì .

 

“Thừa Thừa ?” Cố Diễn hỏi.

 

, bộ dáng nhỏ bé cô đơn.” Nhìn em họ đến vô cùng ph*ng đ*ng, “Có cảm giác nguy hiểm mới động lực, chờ đem cúc đến van cầu .”

 

Cố Diễn ngẫm chút mong đợi nhỏ, thử nghiệm trang phục hầu gái lâu, thế nhưng Tô Thừa sống c.h.ế.t đồng ý. Hé miệng nũng đều vô dụng, khiến Cố Diễn cảm thấy Tô Thừa yêu .

 

Em họ mới về nước xem trò vui sợ thiên hạ loạn nghĩa chẳng từ quyết định giúp nguyện giúp giả thành hầu gái của Cố Diễn toại nguyện.

 

Nhìn em họ mê ủng hộ, Cố Diễn ý định về nhà trễ một chút, kết quả lúc trở về thấy Tô Thừa ở.

 

Đợi nửa ngày thấy bên ngoài động tĩnh, hướng phía cửa , một nam nhân lái xe đưa Tô Thừa trở về.

 

Cố Diễn cảm thấy tức c.h.ế.t . Giờ phút quên mất giáo huấn ân cần của em họ, chỉ đem Tô Thừa xách về thao một phen.

 

Tô Thừa mới chuẩn bật đèn, liền thấy ánh mắt u oán thâm trầm của Cố Diễn , “Nhìn… Cố Diễn, bật đèn lên?”

 

Cố Diễn trả lời, c.ắ.n môi, “Người đưa em về là ai?”

 

Tô Thừa bỗng nhiên tỉnh ngộ, “Hả, đó là trợ giáo đạo sư. Vừa vặn tiện đường mà thôi.”

 

Cố Diễn cảm thấy buông . Tô Thừa liền giải thích “Anh đừng lo lắng, bạn trai.”

 

Cố Diễn càng lo lắng hơn, thì cũng là cong.

 

“Em thể cùng cùng về.”

 

Tô Thừa kinh ngạc, khó xử, “ là, em hai ngày nay ở trường chút việc ở trễ, buổi tối cũng dễ gọi xe về.”

 

Cố Diễn c.ắ.n răng, “Anh đón em.” Hắn lo lắng, xong quên chuyện Tô Thừa cũng moto của .

 

Tô Thừa: “ ;, gần đây công ty cũng bận, trở về đều muộn ?”

 

Cố Diễn hàm răng trắng c.ắ.n nát, “Anh sẽ sớm xong việc tìm em, chung cho phép em nhờ xe khác về.”

 

Tô Thừa vô cùng thức thời gật đầu.

 

Đạt mục đích! Hu !

 

Nội tâm Tô Thừa lộ tươi như ý.

 

Biết việc em họ chỉ tiếc mài sắt nên kim: “Anh thể bỏ rơi vài ngày ? Anh thể đem quản đến phục tùng? Sao đạt thành mục đích?”

 

Cố Diễn mặc tạp dề hoa nhỏ, một bên điện thoại một bên hài lòng buổi sáng cho Tô Thừa yêu dấu, “Anh nghĩ thông suốt, mặc cũng thể mặc. Không bỏ rơi , thời gian ở chung bao nhiêu quý giá tiểu cô nương độc như em thể hiểu .”

 

Biểu cẩu độc : “…Anh là đồ gà ác!” Đồng đội phản liền phản.

 

Cố Diễn nhún nhún vai, quan tâm cúp điện thoại, vô cùng vui vẻ đổ sữa bò trong ly cho tình nhân, ngọt ngào nghĩ, tối hôm qua khiến Thừa Thừa quá mệt mỏi, bữa sáng ngày hôm nay cho em ăn nhiều một chút mới .

 

Từng ngày trôi qua, trong cuộc sống vấn đề nhỏ cũng từng chút giải quyết. Dù ngày vẫn còn dài…

 

~~~HOÀN~~~

Loading...