Con Lừa Hoang Trên Núi - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-09-27 06:18:36
Lượt xem: 2,329

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chú khẩy: “Con lừa giết.”

 

Nói chú giật con d.a.o trong tay ông nội. 

 

Ông nội cố giữ, nhưng chú trẻ khỏe hơn, ông nội địch nổi.

 

Chú vồ con dao, định c.h.é.m cổ con lừa.

 

Ông nội hoảng hốt, vội chặn giữa con lừa và chú hét: 

 

“Đồ súc sinh! Nếu hôm nay mày dám g.i.ế.c con lừa, tao sẽ c.h.ế.t mặt mày.”

 

Chú bàng hoàng ông nội vài giây.

 

Phía vọng lên tiếng đắc chí của ông chủ Chu. 

 

Ông ở cửa gian đông, rợn , bảo chú

 

“Giết con lừa , tao cho mày một căn nhà ở thành phố.”

 

Tiếng của ông chói tai, y như tiếng heo rống.

 

Chú nghiến răng, mạnh tay đẩy ông nội sang một bên vung d.a.o c.h.é.m thẳng cổ con lừa.

 

5

 

Mặc dù vết thương ở chân của con lừa hoang  lành, nhưng nó tập tễnh, căn bản chạy nổi.

 

Chú vung d.a.o c.h.é.m một nhát cổ con lừa, chú lấy sức lực ở mà đẩy ngã nó xuống đất, liên tiếp bổ mấy nhát, chặt đứt đầu nó.

 

Máu chảy lênh láng, trông đáng sợ.

 

Đằng vang lên tiếng chói tai của ông chủ Chu.

 

Ông nội trợn tròn mắt, trong mắt đầy tia máu, ông gào lên với chú và còn đánh chú tới tấp.

 

Chú thấy lừa c.h.ế.t thì nhảy ngay khỏi chuồng, với ông chủ Chu:

 

“Lừa c.h.ế.t .”

 

Ông chủ Chu ha hả:

 

“Chết thì , ăn ngọc dương của lừa, ăn thịt lừa, mau chuẩn .”

 

Vừa dứt lời, ông nội cầm d.a.o chặn mặt chú :

 

“Ai dám động con lừa, tao liều mạng với kẻ đó!”

 

Nói xong ông nội còn vung d.a.o c.h.é.m mấy nhát khí.

 

Dáng vẻ của ông nội khiến thấy sợ.

 

Ngay cả chú cũng ông nội cho chùn bước:

 

“Cha, lừa c.h.ế.t , cha còn gì thế?”

 

Ông nội quát:

 

“Đồ súc sinh, con lừa cứu mạng tao, mày c.h.é.m c.h.ế.t nó, mày cút khỏi nhà tao ngay!”

 

Tiếng ông nội quát khiến hàng xóm quanh đó kéo đến, sân nhà đông thêm ít .

 

Mắt ông chủ Chu đảo qua mấy vòng, :

 

“Quế Sinh, tiền đưa , nhưng thịt thì nhất định miệng .”

 

Nói xong ông thẳng ngoài sân, dân làng đều theo nhưng ai dám ngăn.

 

Chú hỏi: “Cha, rốt cuộc cha gì?”

 

Ông nội giận dữ quát: “Quỳ xuống!”

 

Ông nội bắt chú quỳ con lừa.

 

chú sống c.h.ế.t chịu, còn chạy thẳng ngoài.

 

Người trong sân cũng dần tản hết.

 

Ông nội thở dài: “Xin , tao ngăn , hại mày mất mạng.”

 

Ông nội xong thì bà nội cùng thím về đến, hai từ nhà bà Trần về.

 

Thấy con lừa chết, bà nội ngẩn một lúc hỏi:

 

“Đang yên đang lành, Quế Sinh c.h.é.m lừa?”

 

Ông nội than thở: “Có mua mạng con lừa, ăn thịt, uống m.á.u nó… tất cả là tại ngăn .”

 

Mắt thím đảo một vòng: “Cha, lừa c.h.ế.t , để cha con sang đây? Cha con là đồ tể, tay nghề lột da giỏi lắm.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/con-lua-hoang-tren-nui/chuong-3.html.]

Ông nội nghiêm mặt: “Không cần.”

 

Bà nội : “Ông già, lừa c.h.ế.t , thịt nó bán khối tiền đấy.”

 

Thím phụ họa: “ đó, con sắp sinh , tiêu tốn chẳng ít .”

 

Ông nội , nhà kho.

 

Trong kho mấy thanh gỗ, ông một cái quan tài đơn giản, đóng mấy tấm ván .

 

Bà nội cuống lên: “Đang yên đang lành, ông đóng quan tài gì? Xui xẻo!”

 

Ông nội đáp: “ chôn con lừa, để nó thây.”

 

Nói ông nội nhét con lừa trong, vác quan tài lên lưng, cực kỳ vất vả mới nhấc lên nổi.

 

Bà nội hỏi: “Ông định ?”

 

Ông nội đáp: “Bà đừng hỏi.”

 

Nói xong, ông nội cõng quan tài khỏi cửa.

 

Đến tối, chú về , dẫn ông chủ Chu theo.

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

Ông chủ Chu bước sân chằm chằm thím , ánh mắt lộ rõ tà ý.

 

Chú : “Mẹ, đây là ông chủ Chu, bỏ tiền lớn mua con lừa nhà .”

 

Nói xong còn về phía chuồng lừa, hỏi bà : “Mẹ, con lừa ?”

 

Bà nội đáp: “Không , cha mày mang .”

 

Mắt ông chủ Chu đảo liên tục, ông vỗ mạnh vai chú , giọng lạnh lẽo:

 

“Quế Sinh, thịt lừa hứa với ?”

 

6

 

Chú vội vàng nịnh bợ:

 

“Ông chủ Chu, ngài đừng nóng, nhất định sẽ để ngài ăn thịt lừa.”

 

Ông chủ Chu hừ lạnh mấy tiếng:

 

“Nếu ăn thịt lừa hoang, sẽ ăn luôn cả .”

 

Khi câu , ánh mắt ông âm u chằm chằm chú , giọng điệu tuyệt đối giống đùa.

 

Chú gượng :

 

“Ông chủ Chu yên tâm, nếu thịt lừa hoang, sẽ cho ngài cưỡi như cưỡi lừa cũng .”

 

Chú dỗ ông chủ Chu gian đông, còn rót cho ông .

 

Một lát , cổng sân mở , ông nội trở về.

 

Thấy ông về, chú vội chạy đón, cũng theo.

 

Chú chặn ông nội , hỏi: “Con lừa ?”

 

Ông nội đáp: “Chôn .”

 

Chú lập tức hoảng: “Chôn ở ? Mau dẫn con đào lên, ông chủ Chu đang chờ ăn thịt lừa kìa!”

 

Ông nội trừng mắt chú :

 

“Không đào! Cái thứ ông chủ Chu chó má gì đó, mày cái rắm gì! Cái nhà sớm muộn cũng mày hại chết.”

 

Giọng ông nội lớn nhưng cực kỳ nghiêm khắc.

 

Chú mắng đến ngẩn :

 

“Cha, con nhận tiền của ông chủ Chu , nhất định lấy thịt lừa cho ông . Cha coi như giúp con một , cho con chôn ở ?”

 

Ông nội trừng chú :

 

“Đồ khốn, đều do mày mà ! Con lừa mày đừng hòng nghĩ tới nữa.”

 

Lời ông nội dứt, ông chủ Chu từ trong nhà bước , cái bụng tròn vo rung lắc, nham hiểm với ông nội :

 

“Lão già, là thấy tiền ít quá?”

 

Ông nội hừ lạnh:

 

“Súc sinh thì vẫn là súc sinh, cho dù mặc da cũng là súc sinh.”

 

Lời rơi xuống, ông chủ Chu tức giận trừng mắt, nghiến răng ken két:

 

“Lão già, xem ông chán sống !”

 

Loading...